9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 577: Chương 577: Tập đoàn Long Uy sụp đổ rốt cuộc là có chỗ nào tốt cho cậu






Long Anh Vũ sờ cái mũi cùng với hai má đang đau nhức: “Em cho là thế nào? Nhưng cũng thật không ngờ, đã nhiều tuổi thế này rồi mà em vẫn còn dễ bị kích động như vậy, Long Uy”

Lục Khải Vũ cười lạnh: “Không ngờ người của nhà họ Mộ lại đê tiện như vậy đấy!”

Long Anh Vũ liếc nhìn Lục Khải Vũ, vẻ mặt bình thản mà nói: “Cảm ơn lời khích lệ của tổng giám đốc Lục, tôi biết anh ở đây có quan hệ rộng rãi, có liên hệ cùng hợp tác với người người bốn phương. Nhưng mà, chuyện hôm nay Long Uy đánh tôi đã bị công bố lên mạng rồi, tin tức Long Uy bị tạm giam cũng sẽ bị công khai sớm thôi, nếu như tổng giám đốc Lục muốn nhờ vả quan hệ hay đi cửa sau, tốt nhất là nên thận trọng một chút!”

“Nhất định đừng kéo cả tập đoàn nhà họ Lục vào theo nha! Sức mạnh dư luận của cư dân mạng, tôi tin là anh cũng đã được thấy qua rồi”

Gương mặt sưng đỏ của Long Anh Vũ lộ ra một tia đắc ý.



Long Anh Vũ hơi sửng sốt, nhớ tới người phụ nữ điên cuồng đáng sợ ở nhà: “Cái này anh không cần biết!”

Thực ra, là người nhà họ Long, sao anh ta có thể nguyện ý làm vậy chứ! Nhưng cái người phụ nữ kia đã điên rồi, nhất định phải phá hủy nhà họ Long. Nhược điểm và bố mình đều năm trong tay đối phương, anh ta không thể không cúi đầu thuận theo.

Lúc này Long Uy đã bị tạm giữ, khi gần đi anh 1a cố ý dặn dò Lục Khải Vũ: “Đừng nói cho Long Bách và Long Thiên, tôi lo bọn chúng sẽ bị kích động!”

Sau khi nói xong, anh ta tạm ngừng một chút: “Còn nữa, để cho Thanh Y tạm thời tới chung cư Ánh Sao ở chung với hai người đó, để một mình cô ấy dạy dỗ Hữu Sinh, tôi không yên tâm!”

Lục Khải Vũ vỗ vỗ bờ vai anh ta: “Được, anh yên tâm đi!”

Rời khỏi đồn công an, anh trực tiếp gọi cho Liễu Thanh Y, nhưng điện thoại luôn ở trong trạng thái treo không có người nghe. Lòng anh kinh sợ, vội vàng gọi qua cho Lý Duy Lộc Mất cả buổi, cuối cùng Lý Duy Lộc mới nghe máy.

“Liễu Thanh Y không nghe điện thoại, mau gửi địa chỉ cho tôi” Anh chỉ biết hiện tại Liễu Thanh Y và Long Uy đều ở nhà của Lý Duy Lộc, nhưng lại không biết địa chỉ chính xác.

Lý Duy Lộc hơi ngừng lại, quay đầu nhìn Liễu Thanh Y còn chưa ổn định tỉnh thần rồi mới nói tiếp: “Không cần, hiện tôi đang ngay cạnh cô ấy đây, Thanh Y vừa gặp chút phiền toái. Thế này đi, để tôi đưa cô ấy đến nhà mấy người”

Nghe xong lời của Lý Duy Lộc, lòng Lục Khải Vũ lúc này mới buông xuống: “Được, phiền anh”

Ngất điện thoại xong, Lý Duy Lộc đứng dậy rót cho Liễu Thanh Y một chén trà: “Thanh Y, em đừng sợ, không còn kẻ nào nữa đâu!”

Lúc này tóc của Liễu Thanh Y đang xõa ra, rối bù, vết thương trên cánh tay và trên cổ nhìn thật rợn người Buổi sáng sau khi Long Uy rời đi, cô và Hữu Sinh vừa ăn xong bữa sáng, hai người ngồi trên sô pha xem TV. Trải qua một buổi tối ở chung, hiện giờ Hữu Sinh đã không còn sợ cô nữa.

Đến chừng mười giờ, nhà bọn họ đột nhiên bị mất điện, TV không thể xem được nữa, cô vừa định ra ban công đọc sách, kể chuyện xưa cho Hữu Sinh nghe.

Đột nhiên có người gõ cửa, nói là bên bất động sản của chung cư, nghỉ ngờ đường dây điện nhà này bị chập mạch, khiến cho cả tầng trệt đều bị mất điện.

Cô không suy nghĩ nhiều liền mở cửa ra, ai ngờ sau khi đối phương vào đột nhiên khóa trái cửa, nhìn cô bằng vẻ mặt đáng khinh rồi trực tiếp động tay động chân Cô liền tát đối phương một phát, tuyên bố rằng mình sẽ báo cảnh sát, đối phương thẹn quá hóa giận, thắng tay đẩy ngã rồi bóp cổ cô.

Hữu Sinh sợ hãi khóc lớn, người kia lấy dây thừng đã chuẩn bị từ trước đó ra buộc cô lên, Liễu Thanh Y vừa giấy dụa, vừa đưa mắt ra hiệu với Hữu Sinh, bảo cậu mau chạy trốn đi báo nguy.

Nhưng Hữu Sinh lại nửa hiểu nửa không, tự mình chạy trốn vào toilet, khóa trái từ bên trong, Nhưng không mang theo điện thoại, mà một mình trong đó sợ hãi khóc lớn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.