- Mang tất cả chậu than ở trong phòng chuyển ra ngoài cho ta, ngoài ra
đi chuẩn bị một vò rượu và một cái khăn mặt sạch sẽ, còn lại tất cả đều
lui ra ngoài!
Triệu Nhan đã quyết định muốn chữa, vậy nhất định phải nhanh, vì vậy hắn tính toán, quyết định đầu tiên là hạ nhiệt độ cơ thể Triệu Húc bằng
phương pháp vật lý, tranh thủ thời gian lúc ngự y trong cung đang tới.
Triệu Nhan giọng điệu cứng rắn vừa nói xong, Tào Dĩnh lập tức có chút lo lắng thấp giọng nói:
- Ngươi thực sự có ý định chữa bệnh cho Dĩnh Vương? Phải biết rằng đây
không phải là chuyện nhỏ, nếu chẳng may bệnh tình Dĩnh Vương nặng thêm,
đến lúc đó ngươi có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được
tội, toàn bộ vương phủ sẽ vì ngươi mà gặp họa.
Tào Dĩnh cũng không phải là người ích kỷ, nhưng nàng thân là nữ chủ nhân vương phủ, cần phải lo lắng trên dưới mấy trăm người của vương phủ, vì
vậy nàng không thể không thận trọng.
- Yên tâm, chỉ là làm cho nhiệt độ cơ thể của đại ca tạm thời hạ xuống, chuyện nhỏ này căn bản sẽ không sao.
Triệu Nhan cũng cực kỳ tự tin nói, Triệu Húc cũng là vì miệng vết thương bị nhiễm trùng mới làm cho sốt cao, loại chuyện nhỏ nhặt này ở tại hậu
thế, chỉ cần cho hạ sốt và giảm nhiệt độ là ổn định, bệnh tình không
đáng kể chút nào, tuy rằng điều kiện bây giờ không tiện lợi bằng hậu
thế, nhưng tốt xấu gì mình cũng dự thính ở học viện y vài năm, loại bệnh nhỏ nhặt này nếu không chữa được thì thật có lỗi với người bạn gái ở
viện y học kia của mình.
Nếu là như trước đây, Tào Dĩnh dù thế nào cũng phải ngăn cản Triệu Nhan, nhưng từ lần trước khi Triệu Nhan như kỳ tích trị bệnh cho Cục Thịt
Nhỏ, hơn nữa Triệu Nhan gần đây biểu hiện khác thường, tuy rằng chưa thể thay đổi hoàn toàn ấn tượng của Triệu Nhan ở trong lòng Tào Dĩnh, nhưng theo Tào Dĩnh thấy, Triệu Nhan thực sự khác so với trước kia, dù phẩm
chất tính cách như thế nào, ít nhất hắn bỗng nhiên hiểu biết hơn rất
nhiều điều.
Chỉ thấy Tào Dĩnh cúi đầu suy nghĩ một chút, cuối cùng rốt cuộc gật đầu nói:
- Được rồi, ngươi chữa trị nhất định phải thật cẩn thận, vận mệnh của
trên dưới mấy trăm người trong vương phủ đều nằm ở trong tay của ngươi
cả!
Nói tới đây, trong lòng Tào Dĩnh cũng không nhịn được có chút hối hận,
lúc trước nàng đi theo ông nội từng được xưng là đệ nhất thần y để học
y, tuy rằng đã đọc thuộc lòng tất cả các loại sách thuốc, cũng hiểu hết
được các phương pháp trị liệu, nhưng thực tế nàng có rất ít cơ hội chữa
bệnh cho bệnh nhân, điều này làm cho y thuật của nàng phần lớn chỉ dừng
lại ở lý thuyết, khi thực sự dùng để trị bệnh cứu người thì không có
nhiều tác dụng. Kỳ thực cũng không thể trách nàng, là nữ nhi Tào gia,
trưởng bối Tào gia dù thế nào cũng sẽ không để nàng xuất đầu lộ diện
chữa bệnh cho người khác.
Được sự đồng ý của Tào Dĩnh, hạ nhân trong vương phủ rất nhanh chuẩn bị
xong những thứ Triệu Nhan cần, chậu than và chăn đều đem đi, Triệu Nhan
lập tức đuổi người không liên quan ở trong phòng ra, trong phòng chỉ còn lại hắn và Triệu Húc, mặt khác còn có ngự y và thị vệ Trần Định, thân
là hộ vệ của Dĩnh Vương, hắn tuyệt đối sẽ không để cho Triệu Húc đang
hôn mê và một mình mình ở chung một căn phòng.
- Trần Định, ngươi cởi áo của đại ca ta ra, phải thật nhanh!
Triệu Nhan cầm lấy vò rượu, đồng thời phân phó cho Trần Định.
Trần Định xuất thân quân ngũ, sớm đã có thói quen làm việc theo mệnh
lệnh, hơn nữa chỉ cần Triệu Nhan đối với Triệu Húc không có bất lợi, y
cũng sẽ không cãi lời của Triệu Nhan, vì vậy y rất nhanh cởi bỏ áo của
Triệu Húc. Ngự y cảm thấy làm như vậy sẽ làm bệnh tình nặng thêm, nên
vài lần phản đối, đáng tiếc đều bị Triệu Nhan trực tiếp bỏ qua.
Chỉ thấy Triệu Nhan nâng vò rượu trên bàn mở ra, cầm lấy khăn mặt chấm
một chút ở bên trong, bắt đầu từ cổ của Triệu Húc, sau đó là ngực, hai
nách và trong lòng bàn tay mà lau, cồn có thể kích thích mạch máu, do đó làm giãn nở lỗ chân lông, có lợi cho việc hạ nhiệt, hơn nữa cồn bốc hơi cũng mang theo một phần nhiệt lượng, là một phương pháp vô cùng nhanh
chóng hiệu quả để hạ nhiệt độ.
Thứ Triệu Nhan dùng tuy rằng không phải là cồn, hơn nữa loại rượu này
nồng độ cũng không cao, dùng để tiêu độc chắc chắn là không được, nhưng
cũng đủ dùng để hạ sốt, Triệu Nhan lau không quá vài lần liền thấy nhiệt độ cơ thể của Triệu Húc đã hạ dần, hô hấp cả người cũng không gấp rút
vội vã như lúc trước, mà vững vàng lên rất nhiều, đến Trần Định không
hiểu y thuật cũng nhìn ra tình trạng của Triệu Húc đang chuyển biến tốt
đẹp, điều này làm cho y đối với vị quận vương Triệu Nhan này càng thêm
tin tưởng.
- Quận Vương, nhiệt độ cơ thể của Dĩnh Vương điện hạ đã giảm xuống rồi,
hơn nữa bệnh tình hình như cũng chuyển biến tốt đẹp lên rồi, điều này là sao?
Ngự y vẫn đang bắt mạch cho Triệu Húc vui vẻ bất ngờ nói, đây là lần đầu tiên y nhìn thấy dùng rượu có thể làm cho nhiệt độ cơ thể người bệnh hạ xuống.
- Trong rượu có cồn, có thể kích thích làn da… Triệu Nhan đem nguyên lý
dùng rượu hạ nhiệt độ đơn giản nói ra, tiếp theo bổ sung thêm:
- Tuy nhiên khi hạ nhiệt độ cho người bệnh cần phải chú ý, tiểu hài tử
không nên dùng rượu, mà là dùng nước ấm, mặt khác phương pháp hạ nhiệt
độ này chỉ trị được phần ngọn, không trị được phần gốc, sau khi hạ nhiệt độ cần phải uống thuốc mới được!
Phương pháp hạ nhiệt độ vật lý chỉ là tạm thời, nguyên nhân chân chính
làm cho Triệu Húc sốt cao không hạ là do vết thương của y bị nhiễm
trùng, khiến cho chứng viêm tồn tại trong cơ thể y, vì vậy muốn chữa
khỏi hoàn toàn cho Triệu Húc, nhất định phải tiêu trừ sạch sẽ chứng viêm trong cơ thể y, vừa vặn khi xuyên qua Triệu Nhan có mang theo một ít
thuốc tiêm chống viêm, thuốc này vốn là cho người trông cửa lão Lưu chữa trị viêm khí quản, đều là thuốc hạ nhiệt, coi như là khá đúng bệnh.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan để ngự y tạm thời chiếu cố Triệu Húc, cũng
không cần vội vã đắp chăn cho Triệu Húc, hắn muốn vào trong lấy thuốc
tiêm đem tiêm cho Triệu Húc một mũi, vốn việc này để cho Tiểu Đậu Nha
làm là được rồi, nhưng Triệu Nhan lo lắng Tiểu Đậu Nha tay chân long
ngóng, vạn nhất trên đường đi làm thuốc tiêm rơi mất thì thật thảm.
- Như thế nào rồi?
Triệu Nhan vừa mới ra khỏi phòng, Tào Dĩnh chờ trong phòng khách vội
tiến lên hỏi, tùy tùng quan viên của Triệu Húc cũng đều lo lắng xông
tới, kỳ thật bọn họ cũng không tin Triệu Nhan chữa được bệnh, nhưng họ
đều là quan viên Công bộ cấp thấp, cũng không dám to gan như ngôn quan,
căn bản không đủ can đảm đối nghịch với Triệu Nhan.
- Yên tâm đi, nhiệt độ đã tạm thời hạ rồi, ta tới hậu trạch lấy thuốc, dùng hết thuốc thì sẽ không sao!
Triệu Húc cười ha hả nói, có thể ở thời kì Bắc Tống điều trị tốt cho một bệnh nhân, điều này đem lại cho hắn một cảm giác rất thành tựu.
Nghe thấy Triệu Nhan đã hạ sốt, Tào Dĩnh và quan viên tùy tùng đều thở
ra nhẹ nhàng, sau đó Triệu Nhan dặn dò Tào Dĩnh ở bên cạnh chăm sóc
Triệu Húc, tự hắn đi hậu trạch lấy thuốc, tuy nhiên Triệu Nhan không
biết, ngay lúc hắn vừa rời khỏi tiền viện, một đại đội nhân mã mạo hiểm
mưa to đi đến trước cửa quận vương phủ, không ngờ hai bên hộ vệ đều là
cấm quân.
Sau khi đội nhân mã này đi vào Quảng Dương quận vương phủ, cấm quân lập
tức tiếp quản thủ vệ vương phủ, ngay sau đó một đoàn xe ngựa xa hoa dừng ở trước cửa, người trên xe ngựa còn chưa xuống, một chuôi ô rộng lớn đã được đưa ra mở rộng, thái giám cung nữ vây chung quanh, nghi thức như
vậy cũng chỉ có đương kim thiên tử và hoàng hậu mới có thể dùng.
Ngay sau đó cửa xe được mở ra, hai cung nữ đi ra, sau đó một phu nhân
chừng ba mươi tuổi dìu lấy một người trung niên mặc áo bào màu vàng, hai người này chính là Thiên Tử Đại Tống Triệu Thự và Cao Hoàng Hậu, trong
đó vẻ mặt Cao Hoàng Hậu đang rất lo lắng, mà Triệu Thự mặc dù vẻ mặt
xanh xao bệnh tật, nhưng hai đầu lông mày giống nhau mang theo vẻ hết
sức lo lắng, Triệu Húc là đứa con mà hai phu thê bọn họ sủng ái nhất,
cũng coi trọng nhất, đồng thời cũng là người nối nghiệp tương lai của
Đại Tống, nếu Triệu Húc xảy ra chuyện gì không may, toàn bộ Đại Tống
cũng theo đó phát sinh chấn động.
Bệnh tình Triệu Thự vừa mới chuyển biến tốt đẹp lên một chút, trong thời gian này mưa to nhiều, thân thể Tào hoàng hậu cũng có chút không khỏe,
vì vậy Triệu Thự cũng giúp xử lý một chút công vụ triều chính, vừa rồi
khi y và các đại thần đang thảo luận công việc, chợt nhận được tin tức
nhi tử Triệu Húc sốt cao hôn mê, điều này làm cho Triệu Thự chấn động,
liền gọi Cao hoàng hậu cùng chạy tới.
Mà sau khi phu thê Triệu Thự xuống xe ngựa, vài vị đại thần chui ra từ
xe ngựa đằng sau, chính là Hàn Kỳ, Tăng Công Lượng và vài vị trọng thần
Đại Tống, bọn họ đang cùng Triệu Thự nghị sự thì nghe được tin thân thể
Triệu Húc có vấn đề, vì thế liền cùng nhau đến hỏi thăm.
Đám người Triệu Thự vội vã đi đến sương phòng của Triệu Húc, lúc này Tào Dĩnh liền vội vàng đứng lên hành lễ:
- Con dâu Tào thị bái kiến phụ thân, nương nương!
Bình thường chỉ cần không phải ở trên đại điện, xưng hô của Hoàng tử,
Công chúa và Vương phi đối với hoàng đế và hoàng hậu giống như một gia
đình bình thường, đây cũng là đặc sắc lớn nhất của hoàng thất Đại Tống.
- Không cần đa lễ, Húc nhi bây giờ thế nào rồi? Triệu Thự còn chưa có
nói, Cao Hoàng hậu bên cạnh đã sốt ruột không chịu nổi hỏi qua, nhìn nét mặt của bà là có thể hiểu được Cao Hoàng hậu thực sự rất quan tâm đến
Triệu Húc, so với lúc bà đến thăm Triệu Nhan thật là lãnh đạm, bây giờ
Cao Hoàng hậu mới thật sự giống một người mẫu thân.
- Nương nương yên tâm, Dĩnh Vương điện hạ sốt cao đã hạ, bệnh tình cũng đã khống chế được…
Không đợi Tào Dĩnh nói hết, Cao Hoàng hậu đã vọt vào trong sương phòng,
mà Triệu Thự cũng không biết nói gì cùng con dâu, vì thế cũng đi theo
vào bên trong, Tào Dĩnh đành phải bất đắc dĩ im lặng.
Cao Hoàng hậu vừa mới đi vào, đúng lúc nhìn thấy Triệu Húc đang cởi trần nửa thân người nằm trên giường, trên người chăn mền đều không có, phòng cũng không được ấm áp, điều này làm cho bà nổi giận, lập tức chất vấn
ngự y bên cạnh:
- Các ngươi chiếu cố Dĩnh Vương như vậy sao? Chẳng lẽ các ngươi không
biết con trai ta đang sốt? Không giữ ấm cho con ta thì thôi, thậm chí
ngay cả y phục của y cũng cởi, ta thấy các ngươi đang muốn hại chết con
của ta rồi!
Ngự y Vương phủ biết là Cao Hoàng hậu, chứng kiến vị hoàng hậu này vừa
vào đến liền xông lên nổi giận với mình, điều này làm cho lòng y rối
ren, đành phải thành thật trả lời:
- Khởi bẩm Hoàng hậu, cũng không phải là tiểu thần cởi y phục của Dĩnh
Vương, mà là quận vương điện hạ cho rằng như vậy có thể giúp Dĩnh Vương
hạ sốt…
- Khốn kiếp, căn bản Triệu Nhan không hiểu gì về y thuật, lời của hắn ngươi cũng nghe theo sao?
Cao Hoàng hậu tức giận lớn tiếng chất vấn:
- Ta thấy căn bản các ngươi không phải muốn chữa bệnh cho Dĩnh Vương, mà là muốn hại chết con của ta!
Ngự y bị hù dạo liên tiếp lui về phía sau, trên trán túa ra mồ hôi lạnh, thậm chí còn không dám vì mình mà cãi lại dù nửa câu, mà trên mặt Triệu Thự cũng lộ ra vài phần giận dữ, trong lòng hoài nghi Triệu Nhan vì sao phải làm như vậy, chẳng lẽ hắn thật sự muốn hại chết đại ca của mình
sao?
Cao Hoàng hậu nhìn bộ dáng khúm núm của ngự y, trong lòng lại tức giận,
sai hai cung nữ đắp chăn cho Triệu Húc, lập tức xoay người đi ra ngoài
sảnh, lớn tiếng chất vấn Tào Dĩnh:
- Triệu Nhan đang ở đâu, không phải ta bảo ngươi giám thị hắn sao, để
cho hắn yên ổn mà dưỡng bệnh trong nội trạch, tại sao hắn lại chạy tới
tiền viện chữa bệnh lung tung cho Húc nhi, ngươi làm vương phi như thế
này sao?