Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 137: Chương 137: Ở chung ba mươi ngày với quỷ (21)




“Xin lỗi, bà là ai?”

Người phụ nữ kia giống như không nghe được ngữ khí châm chọc của Quý Lạc, trực tiếp nhìn đồng hồ, sau đó nói: “Con cùng hắn đã ở bên nhau?”

Hắn trong miệng bà ta, không cần nói cũng biết, tự nhiên chính là Úc Trầm, Quý Lạc lập tức trầm mặc, trực giác nói cho cô biết người phụ nữ này tới đây tuyệt đối không có ý tốt.

Người phụ nữ kia thấy Quý Lạc không trả lời, cũng không thèm để ý, chỉ là có chút không kiên nhẫn mà nói: “Hỏi lại lần nữa, con có đi hay không?”

A, trong lòng Quý Lạc thầm trào phúng, trực tiếp nói lại một câu: “Không đi thì thế nào?”

Vừa mới dứt lời, cô liền bị hai người đột nhiên xuất hiện giữ chặt lại, cả người không thể nhúc nhích, lúc này cô mới hận vì sao thuật định thân chỉ có ba lần.

“Không đi thì mẹ liền đành phải dùng thủ đoạn phi pháp để mang con đi.”

“Cho nên bà đang muốn đưa người yêu của tôi tới nơi đó?”

Nghe thấy thanh âm của Úc Trầm, Quý Lạc liền vui mừng khôn xiết mà quay đầu lại, Úc Trầm cắm tay vào trong túi, sau khi nhìn thấy ánh mắt của cô, liền trấn an mà cười một cái, ý bảo cô không cần sợ hãi.

Quý Lạc vốn dĩ chưa từng sợ hãi, nhưng giờ phút này tựa hồ cảm thấy bản thân càng không gì có thể làm hại tới, có hắn ở đây, cái gì cô cũng không sợ.

Úc Trầm vung tay lên, giây tiếp theo, hai người đang giữ chặt Quý Lạc liền trực tiếp ngã xuống đất, Quý Lạc thấy thế thì vội vàng chạy đến bên người Úc Trầm, tay Úc Trầm để trên đầu tóc mềm mại của cô rồi xoa xoa.

“Quả nhiên, cậu đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân a.”

“Quá khen, nhưng tính ra tôi vẫn thua xa bản lĩnh của bà.”

“Hừ, hiện giờ sợ rằng cậu chỉ là nỏ mạnh hết đà đi?”

Úc Trầm đẩy Quý Lạc qua một bên, khi tầm mắt dừng ở trên người bà ta thì đôi mắt liền nguy hiểm mà nheo lại: “Bà thử xem?”

“À không, mục đích của tôi chỉ là khiến cậu hoàn toàn biến mất, nếu mục đích đã đạt thành, tôi cũng không nhất thiết phải nhằm vào cậu, còn con bé......”

Khi đôi mắt bà ta nhìn đến Quý Lạc thì trong ánh mắt liền hiện lên một tia chán ghét, “Tặng con bé cho cậu đấy.”

Nói xong, liền trực tiếp rời đi, hai người nằm trên mặt đất cũng đứng lên rồi nhanh nhẹn mà đi khỏi.

Quý Lạc còn đang ở trong trạng thái mộng bức, vì sao hắn còn có thể dùng chiêu thức tà ma đó? Hơn nữa lời nói vừa rồi của người phụ nữ kia là có ý gì?

Không đợi cô mở miệng hỏi, Úc Trầm liền nói: “Biết là em tò mò, cũng không lừa được em, anh quả thực còn chưa có hoàn toàn khỏe, bởi vì trên người em bị hạ cấm chế, đặc biệt dùng để nhằm vào anh, cho nên mấy ngày nay em cảm thấy bản thân không bình thường nguyên nhân cũng bởi vì ở bên anh.”

“Khoan đã, anh muốn nói, bởi vì em, cho nên anh mới không khỏe?”

Cmn, nếu như thật sự như vậy, vậy chẳng phải là quá mệt? Cô vốn dĩ phải đi, hiện tại Úc Trầm vì cô, thế nhưng từ bỏ mong muốn của hắn từ trước tới nay.

“Không phải, do anh bỗng phát hiện không có thứ gì quan trọng hơn so với em.”

Quý Lạc nháy mắt khóc không ra nước mắt, Úc Trầm nói: “Yên tâm, anh sẽ không chết, ít nhất còn có thể bồi em, hơn nữa...... Em không phải Quý Lạc đúng không?”

Có ý gì? Đã bị nhìn ra?

Quý Lạc phủ nhận: “Em chính là em.”

Úc Trầm cười cười, không có nói chuyện tiếp, chỉ là vẻ mặt của hắn đã sớm hiểu rõ.

Nếu như không phải thì lại như thế nào, người trước mắt này, là người hắn thích, như vậy là đủ rồi.

Lần này Quý Lạc vẫn luôn bồi Úc Trầm, mãi cho đến một phút hắn nhắm mắt kia, mới trở lại không gian.

【 Nhiệm vụ hoàn thành, thêm một vạn tích phân, tổng tích phân hiện tại là một vạn bốn. 】

“Tôi muốn rút thăm trúng thưởng, đĩa quay thọ mệnh.”

Đĩa quay chuyển động, ở trong ánh mắt vội vàng của Quý Lạc, cuối cùng dừng lại ở chỗ một năm.

Quý Lạc hơi có chút thất vọng, nhưng cô tự an ủi bản thân, không có quay được một ngày hay nửa năm thì đã rất tốt rồi.

Vạn nhất quay được một ngày, vậy cô thật sự muốn hộc máu, làm nhiệm vụ lâu như vậy, thế nhưng chỉ đổi lấy được một ngày thọ mệnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.