Gã cũng có chút do dự, nhưng sự do dự này chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt.
Dùng tốc độ nhanh nhất, WiS phóng người về phía tên thầy tế như một mũi tên.
Tên thầy tế và gã bị ngăn cách bởi vòng tròn máu dưới mặt đất, khi lao tới tất nhiên WiS sẽ phải xuyên qua vòng tròn này.
Jame chỉ chờ có thế, khi thân thể của WiS đã hoàn toàn bước qua vòng
tròn máu, trên miệng tên thầy tế bỗng hô vang những lời chú ma thuật âm
vang cả tế đàn. Thì ra hắn đã có chuẩn bị.
Xung quanh vòng tròn, một cột sáng màu đỏ thẫm tức thì xuất hiện.
Thân thể của WiS đột ngột bị dừng lại trên không, một lực lượng vô hình
khiến cho gã không thể cử động nổi dù chỉ một ngón tay. Ngay sau đó toàn thân gã cảm thấy lạnh buốt như cơ thể mình đang ngâm trong một hầm
băng, cơn lạnh xâm chiếm toàn bộ nội tạng và trí não của gã.
Sau khi đọc những câu chú ma thuật, tên Jame liền hô lên, giọng điệu hàm chứa sự tôn sùng.
- Chúa tể của con, xin người hãy nhận lấy những vật tế này để có thể thấy rõ sự trung thành từ kẻ đầy tớ của người. Satan !
Khi lời nói của hắn vừa dứt, một ánh sáng chói lòa xuất hiện, ngay sau
đó cột sáng đã tan đi, tất cả mọi thứ trong vòng tròn trên mặt đất đều
biến mất, ngay cả những vết máu cũng không thấy đâu.
Gian phòng nhanh chóng trở nên yên lặng, Jame mặt vẫn không chút biểu cảm nhìn xuống vòng tròn hiến tế vẽ trên mặt đất.
Hắn dám hiến tế cả một tên sát thủ sao?
…
WiS cảm nhận được thân thể mình đang bị hút bởi một lực có sức mạnh như
những vòi rồng. Cơ thể gã vẫn cứng đờ như một pho tượng, sự băng giá vẫn bao phủ xung quanh, đôi mắt thì tối đen không thể thấy gì khác. Nhưng
mũi thì lại ngửi thấy mùi tử thi thối rữa, máu tanh nồng đậm, vô vàn
những tạp âm đầy vẻ thống khổ lọt vào trong màng nhĩ của gã. Chẳng thể
nghĩ được gì khác ngoài việc tìm cách thoát khỏi sự đông cứng, nhưng đó
thực sự chỉ là việc làm vô nghĩa. WiS có cảm giác mình đang rơi xuống
một nơi vô cùng khủng khiếp.
Không biết trải qua bao lâu, WiS cùng năm cái xác và cô nàng Rumi trong tình trạng lõa thể rơi xuống Địa Ngục.
Khắp nơi vương vãi những mảnh xương trắng, những phiến đá lởm chởm đỏ
như máu tươi. Chạy dọc ngang trên mặt đất là những vết nứt lớn, thỉnh
thoảng từ đó trào lên những cột dung nham cao tới chục mét, tỏa ra nhiệt lượng cực lớn, như thể muốn nung chảy mọi thứ xung quanh. Mùi máu, mùi
thối rữa, mùi của dung nham và đất đá khi kết hợp khí nóng tỏa ra từ
những cột dung nham vô hình tạo thành một hợp chất đặc trưng của địa
ngục, thánh địa của sự chết chóc.
Bầu trời bao phủ phía trên toàn bộ đều là những đám mây đen xám lẫn lộn, không ngừng gợn sóng, nhấp nhô. Nếu nhìn kĩ có thể thấy đám mây đặc kín bầu trời này là hàng tỉ những vong hồn đang chèn kéo, dẫm đạp lên nhau, không ngừng phát ra những tiếng rên la thảm khốc. Bị trường cảnh này
đập vào mắt, dù là siêu nhân cũng phải rùng mình kinh hãi.
Đang bị cảnh vật xung quanh dọa cho ngây người, WiS không để ý mặt đất đang có biến động.
“Rốp, rốp…..”
Vô số những tiếng động vang lên, mặt đất vỡ ra, từ những vết nứt vừa xuất hiện những con Nhện Mặt Người chồi lên khỏi mặt đất.
Nhện Mặt Người có toàn bộ thân hình như một con nhện khổng lồ với 8 chân đầy lông lá, riêng phần đầu nó lại là đầu của một đứa trẻ sơ sinh. Kích thước của nó to bằng đứa trẻ 1 tuổi. Nhện Mặt Người thuộc loại Bọ Quỷ,
sống theo bầy đàn, khả năng tấn công trung bình nhưng lại vô cùng nhanh
nhẹn. Độ nguy hiểm thuộc hàng F.
Trên mặt đất lúc này đã có tới ba mươi con Nhện Mặt Người đang lúc nhúc bò qua bò lại.
WiS lập tức lùi lại phía sau, đỡ lấy cơ thể của Rumi rồi nhảy lên một mỏm đá cao gần đó.
Đám Nhện Mặt Người đánh hơi thấy mùi máu thì giống như một lũ chó săn
tức khắc vồ đến. Năm cái xác của những cô nàng xấu số liền bị chúng biến thành bữa điểm tâm trong chớp mắt.
Cái đầu giống như trẻ sơ sinh liền tách ra làm hai, để lộ ra hàm răng
lởm chởm với đầy dớt dãi trong đó. Bộ hàm cực khỏe này có thể nghiền nát cả đá chứng đừng nói gì tới xương thịt.
Phút chốc, năm cái xác đã chỉ còn lại những vũng máu và vài mẩu xương
vụn. Sau khi xơi tái những cái xác, lũ Nhện Mặt Người lại lững thững tản ra, dường như không để ý tới hai kẻ đang ngồi trên mỏm đá cao gần đó.
WiS chậm rãi đặt Rumi nằm xuống, gã đứng dậy, miệng lẩm bẩm, tỏ ra khó chịu “ Mình sớm đã có linh cảm xấu về vụ này!”
Mặc dù đang rơi vào một hoàn cảnh éo le và không hề biết bản thân đã đặt chân tới nơi nào nhưng gã sát thủ này vẫn không hề vứt bỏ hi vọng, thứ
đã cứu sống gã hàng chục lần khi rơi vào những hiểm cảnh. “Mọi nan đề
đều phải có lời giải.” – WiS thầm nhớ lại câu nói bản thân thích nhất.
Ẩn đao đã hiện ra trên hai cổ tay, gã nhảy khỏi mỏm đá, trực tiếp lao về phía đám Nhện Mặt Người.
Đám nhện hung hãn thấy có kẻ đang nhảy bổ về phía chúng thì cũng tức thì tấn công, những cái miệng được tạo hình giống như khuôn mặt đứa trẻ sơ
sinh liền há rộng hết cỡ.
Tuy nhiên, lực tấn công của lũ Nhện Mặt Người không đủ để gây uy hiếp
cho gã sát thủ lão luyện này. Chúng trực tiếp bị chặt thành vài khúc.
Tiếng ẩn đao xé toạc không khí, cắt qua những bộ vỏ cứng cáp của lũ Nhện Mặt Người.
Trong phạm vi một mét lấy WiS làm tâm, chẳng con nhện nào có thể tới
gần, chúng nhào tới sau đó bị chặt làm hai rơi lả tả trên mặt đất.
Gã mất không quá nhiều thời gian để giải quyết lũ quái vật yếu ớt, đối
với WiS đám quái vật này chỉ mạnh hơn lũ chuột cống một chút. Xung quanh gã hiện tại là những bộ phận của lũ Nhện Mặt Người chất đống lên nhau.
Toàn bộ hơn ba mươi con Nhện Mặt Người đã phơi xác dưới chân gã sát thủ, vậy là mối rắc rối trước mắt đã được loại trừ, lúc này công việc cần
làm là tìm cho được một lối đi thoát khỏi nơi quái quỷ này.
Vẩy chất dịch màu đen dính trên lưỡi dao, WiS vừa định xoay người thì
lại nghe thấy những tiếng thở “phì phì”, một luồng sức mạnh ghê gớm đang tiến gần gã.
WiS quay đầu nhìn ra xa, miệng không quên kèm theo một câu chửi thề.
- Cái …. ! Đây là nơi chó chết nào thế?
Cách gã hai mươi mét là một con Khỉ Địa Ngục cao hai mét, đang lừ lừ tiến lại gần.
Khỉ Địa Ngục có hình dáng của một con khỉ đột với bộ lông đen mượt,
nhưng có tận bốn tay và đầu của nó là đầu sư tử với cái bờm rậm rạp. Nó
thuộc loại Thú Quỷ, rất mạnh, đa số những tay thợ săn đều không muốn đối đầu với nó, cũng may là Khỉ Địa Ngục là loài sống đơn lẻ. Độ nguy hiểm
loại D.
Đôi mắt trắng dã của Khỉ Địa Ngục đổ dồn lên cơ thể nhỏ bé đen xì phía trước, hiển nhiên mục tiêu của nó chính là WiS.
Hôm nay xem ra không phải là một ngày may mắn với gã. Rơi vào nơi này
thì chẳng còn đường lui, chi bằng tốc chiến tốc thắng, WiS không có lựa
chọn thứ hai.
Đôi chân dậm mạnh trên đất, WiS búng người lao về phía trước, con Khỉ
Địa Ngục cũng gào lên một tiếng rồi nhảy bổ vào mục tiêu của nó.
Cánh tay to lớn với đầy lông lá quật thẳng vào cơ thể của WiS, gã hạ
thấp trọng tâm rồi áp sát, tuy nhiên hai cánh tay khác đã tung ra những
cú đấm khiến WiS buộc phải lùi lại. Nhưng chính lúc lùi lại thì gã đã
nằm trong tầm ngắm của cánh tay cuối cùng.
Một nắm đấm to như cái đầu người nện thẳng vào mạng sườn của gã, khiến
WiS bay lên không trung cao tới ba mét. Một đòn này cũng đủ làm cho gã
nội thương.
“Khốn thật!” - Wis rít lên, bản thân vừa định lộn người ra sau thì cổ chân gã đã bị tóm lại.
“Rầm”
Khỉ Địa Ngục tóm lấy chân của WiS nện thẳng xuống mặt đất.
Nếu không phải gã sát thủ này có sức mạnh hơn người cộng với bộ giáp ACC trợ lực thì chỉ e đã gãy hết cột sống.
Không để cho đối phương kịp thở, con dị thú này tiếp tục tung ra hai cú đấm.
WiS đã sớm rút ra ám khí.
Hai cú đấm bỗng khựng lại, Khỉ Địa Ngục rống lên đau đớn, một bên mắt
của nó đã bị ám khí xuyên nát. Một tay ôm mắt, nó loạng choạng lùi về
phía sau.
Nghiến răng chịu đựng cơn đau trên người truyền tới, Wis vọt khỏi mặt
đất, hai tay dồn nén sức mạnh. Gã không hề muốn kéo dài cuộc chiến này
thêm một phút nào nữa.
Hai thanh ẩn đao xuyên ngập vào yết hầu của dị thú, sau đó cắt chéo qua nhau.
“Bịch”
Cái đầu sư tử lăn trên mặt đất, phần cổ đứt lìa của Khỉ Địa Ngục phun ra từng vòi máu đỏ tươi, cơ thể to lớn của nó nhanh chóng đổ gục trên mặt
đất. Con quái vật đã chọn nhầm đối tượng, rõ ràng gã thanh niên và nó có sự chênh lệch sức mạnh rõ ràng.
Wis buông lỏng người, ngửa đầu thở hồng hộc, gã không ngờ rằng chỉ một
cái mặt dây chuyền chết tiệt mà khiến bản thân rơi vào hoàn cảnh hung
hiểm như thế.
Nhưng trò chơi số phận vẫn đang tiếp diễn và mạng của gã vẫn chưa được buông tha, đâu mới là đích đến của toàn bộ sự việc?
Không biết từ đâu, những con Khỉ Địa Ngục lầm lũi bước ra từ bóng tối,
những tiếng thở phì phì của chúng trộn vào nhau tạo thành một thứ âm
thanh quái lạ, có cảm giác nó giống như một bản nhạc đoạt hồn. Mỗi lần
những cột dung nham trào lên lại soi sáng một vùng, ánh sáng với bóng
tối cứ thế đùa giỡn với nhau, khiến cho khung cảnh mỗi lúc một ma mị tới ghê người.
“2….3……6….20….21….Khốn nạn, hôm nay là ngày giỗ tổ của lũ dị vật này
sao?” - Wis đảo mắt, càng lúc càng cảm thấy da đầu mình tê dại, sống
lưng cảm thấy lạnh toát.
Hai ba con Khỉ Địa Ngục, trước nay chưa từng thấy bọn nó tập trung đông
như vậy. Chỉ cần một con cũng đủ để khiến bốn tên thợ săn phải chật vật, như vậy với con số 23 này thì dù có tới cả trăm gã thợ săn với đầy đủ
dụng cụ đi săn cũng phải chào thua.
Vừa rồi chỉ với một con mà WiS đã thở không ra hơi, vậy thì với số lượng trước mặt chỉ e một phần trăm sống sót cũng chẳng còn.
Mặt đất như bị rung nhẹ, hai ba con quái vật đồng loạt tấn công, đều như được bắt nhịp, như thể chúng là một đội quân đã được luyện tập từ
trước.
Cỗ khí thế mà chúng phát ra khiến cho WiS toát mồ hôi lạnh, cổ họng khô
khốc. Gã cố gắng điều khiển tâm trí mình trở nên bình tĩnh. Nhiều năm
kinh nghiệm dạy cho gã một điều - “Trong cuộc chiến, không phải kẻ địch
giết bạn mà là sự hoảng loạn và sợ hãi sẽ siết cổ bạn đầu tiên.”