Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2648: Chương 2648: Chương trình phỏng vấn [4]




Nhưng lúc này Mặc Lộ Túc đã nhắm mắt lại nghỉ ngơi rồi.

Tân Nhạc hơi bĩu môi, cũng không nói gì nữa mà lái xe thẳng về hướng trường học, đi được nửa đường rồi Mặc Lộ Túc mới nói, “Đi cổng phía Bắc.”

Tân Nhạc sững lại, nhìn người đàn ông vẫn không buồn mở mắt kia, chỉ có thể đi theo hướng anh đã bảo.

Nhưng từ cổng phía Bắc tới nhà ăn số Một chắc là khoảng cách xa nhất.

Chiếc xe nhanh chóng lái tới cổng phía Bắc, tiếc rằng lúc này trường học chưa khai giảng nên xe không thể vào được.

Khi xe dừng lại, Mặc Lộ Túc cuối cùng cũng mở mắt ra, nhìn bên ngoài, ánh mắt nhanh chóng khóa chặt vào nhà hàng Tứ Xuyên mà Thủy An Lạc đã nói.

Thấy vậy Mặc Lộ Túc liền mở cửa xuống xe.

Tân Nhạc thấy anh xuống xe cũng vội vàng xuống theo, chạy tới đỡ anh, “Chỗ này cách nhà ăn số Một xa lắm.”

“Ai nói chúng ta tới nhà ăn số Một?” Mặc Lộ Túc đột nhiên mở miệng.

Tân Nhạc: “...”

Tân Nhạc chớp mắt, rõ ràng cô đang muốn nói, anh tới trường học không phải vì muốn ăn cơm hả? Nhưng trường học chỉ có nhà ăn số Một mở cửa thôi.

Mặc Lộ Túc không giải thích mà dẫn Tân Nhạc đi về phía trước, chỉ cách mười mấy mét thôi, đi rất nhanh.

Tân Nhạc khựng lại, ngẩng đầu nhìn nhà hàng Tứ Xuyên trước mặt, sau đó nhìn Mặc Lộ Túc với vẻ không thể tin nổi, nhưng không dám hỏi anh tại sao phải đến chỗ này ăn cơm.

Mặc Lộ Túc ngẩng đầu nhìn. Anh học ở trường này bảy năm nhưng rất ít khi ăn ngoài, đa phần anh chỉ ăn cơm trong trường.

“Ôi, Tân Nhạc, lâu lắm không thấy qua đây.” Ông chủ nhà hàng đứng trước cửa gọi cô, khẩu âm Tứ Xuyên đặc sệt.

Mặc Lộ Túc cúi đầu nhìn Tân Nhạc, xem ra cô là khách quen ở đây.

Khóe miệng Tân Nhạc co giật, vô cùng ngượng ngùng, đỡ Mặc Lộ Túc đi vào trong.

“Thủy An Lạc không đến à? Mấy đứa tốt nghiệp xong ít đến đây lắm nhé.” Ông chủ cười cười cầm thực đơn tới, “Sao thế, bạn trai đây hả?” Ông chủ nói xong đã đặt thực đơn xuống, vẫn nhìn Mặc Lộ Túc.

“Anh ấy là...” Tân Nhạc hơi bối rối, dường như đang nghĩ xem nên giới thiệu Mặc Lộ Túc như thế nào, dù sao hai người cũng ly hôn rồi, bây giờ cũng không thể nói là đang yêu nhau được.

“Tôi là chồng cô ấy, cũng là sinh viên đại học Y.” Mặc Lộ Túc thản nhiên trả lời.

“Ôi, kết hôn rồi hả, chẳng trách thời gian này không tới đây. Bạn học cùng trường luôn hả? Tân Nhạc, chồng cô đẹp trai đấy.” Ông chủ cười cười, “Khi nào chọn món xong thì gọi tôi nhé.”

Tân Nhạc ngượng ngùng gật đầu, nhìn ông chủ đi tiếp đón những người khách khác.

“Em thường xuyên đến đây à?” Mặc Lộ Túc đưa tay mở cốc khử độc ra, sau đó dùng nước nóng rửa qua một lần, tiếp tục cẩn thận trần đũa qua nước sôi một lần, sau đó mới đặt trước mặt Tân Nhạc.

“Ừm, tuần nào cũng đến một vài lần.” Tân Nhạc ngượng ngùng. Một tuần đôi lần, bốn năm đại học, làm sao mà ông chủ không biết cô cho được. Sau khi tốt nghiệp cô với Thủy An Lạc cũng đến nhiều lần nên ông chủ cũng biết luôn cả Thủy An Lạc.

Mặc Lộ Túc đánh giá xung quanh, môi trường ở đây cũng tốt, không có vẻ bẩn thỉu như các nhà hàng nhỏ khác.

“Anh muốn ăn gì?” Tân Nhạc đưa thực đơn cho anh, trên mặt cô đỏ ửng một cách bất thường, anh đến đây vì cô sao?

Nhưng sao anh lại biết được nhỉ?

“Anh ăn gì cũng được.” Mặc Lộ Túc đẩy thực đơn qua chỗ cô, “Bình thường em thích ăn gì thì cứ gọi món đó thôi.”

Tân Nhạc lặng lẽ liếc mắt nhìn anh. Thấy Mặc Lộ Túc nói nghiêm túc, cho nên cô cầm bút bắt đầu vẽ lên thực đơn, “À ừm, làm sao mà anh biết được chỗ này vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.