Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 2818: Chương 2818: Sở lạc duy có đối tượng thầm mến rồi [9]




Kiều Vi Nhã chống cằm nhìn Triệu Hân Hân ngồi cách đó không xa: “Tớ nói này, vì sao cậu cảm thấy hứng thú với ba tớ vậy, suốt từ hồi tiểu học cho đến tốt nghiệp cấp ba luôn rồi đấy.”

“Ba cậu chưa bao giờ ký tên bài tập cho cậu, chưa bao giờ đi họp phụ huynh cho cậu. Ba cậu không phải quan lớn nào đó đấy chứ?!”

“Không phải! Được rồi, tôi trả lời câu hỏi này rồi.” Kiều Vi Nhã bắt được chỗ hổng lập tức nói.

“Cậu xấu lắm!” Triệu Hân Hân hô lên.

Kiều Vi Nhã khẽ cười: “Tôi đã trả lời câu hỏi rồi mà, ba tớ thật sự không phải quan lớn gì, không tin cậu hỏi cậu ta đi.” Kiều Vi Nhã nói, chỉ chỉ Sở Lạc Duy.

“Không phải.” Sở Lạc Duy lời ít mà ý nhiều nói.

Sở Lạc Duy đã lên tiếng thì mọi người tất nhiên sẽ tin tưởng, dù sao cậu cũng không biết nói dối.

Kiều Vi Nhã cười híp mắt cầm lấy chai rượu: “Lần này tới lượt tôi.” Cô nói rồi bàn tay xoay mạnh một cái.

Cái chai bắt đầu xoay vòng, Triệu Hân Hân có chút hồi hộp, luôn cảm thấy bất an.

Vậy nên không lâu sau đó miệng chai đã chĩa thẳng về phía cô.

“Ha ha ha ha ha, cái này gọi là phong thủy luân chuyển nè! Tớ hỏi cậu, cậu có thích Sở Vi nhà bọn tớ không?”

“Phụt...” Sở Vi vừa mới nhấp một ngụm bia đã phun thẳng ra ngoài. Cậu hoảng sợ quay đầu nhìn Kiều Vi Nhã: “Nói bậy cái gì đấy hả?”

“Em đã cho anh nói chuyện chưa hả?” Kiều Vi Nhã trợn mắt với Sở Vi một cái rồi tiếp tục cười tít mắt nhìn Triệu Hân Hân.

Sở Lạc Duy thờ ơ tựa lưng vào ghế, có vẻ như cậu cũng rất muốn hóng chuyện này của người anh em của mình.

Triệu Hân Hân cúi đầu, hai má đỏ rực.

“Nhanh lên nào, nhanh lên nào.” Kiều Vi Nhã kích động nói.

“Không phải...”

“Tôi cũng rất muốn biết.” Sở Lạc Duy nhàn nhạt lên tiến, vô hình dựng lên một hậu thuẫn cho Kiều Vi Nhã, bởi vì cậu đã muốn biết thì ai dám không nói?

“Cậu Hai.” Sở Vi khóc không ra nước mắt.

Triệu Hân Hân ngẩng đầu nhìn thái độ của Sở Vi. Cô thấy hơi đau lòng nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu nói: “Không thích!” Dù sao thì thấy Sở Vi thế kìa là cô biết cậu cũng không muốn cô nói ra rồi.

Kiều Vi Nhã dừng một chút, dường như không ngờ rằng Triệu Hân Hân luôn to gan đến lúc này lại không dám nói.

Triệu Hân Hân nói xong liền vội vàng đứng dậy xoay bình rượu.

Sở Vi cũng khựng lại một chút, dường như không ngờ Triệu Hân Hân sẽ trả lời nhanh như vậy.

Hình như tính từ lớp một đến giờ thì bọn họ đã ngồi cùng bàn mười năm rồi.

Cái chai vẫn chuyển động, Sở Lạc Duy vẫn cứ làm bộ làm tịch lôi Kiều Vi Nhã ra làm tấm chắn, khiến Kiều Vi Nhã hận đến mức chỉ muốn cắn chết cậu luôn cho xong.

Thời gian càng ngày càng muộn, cái chai lại quay đến chỗ Kiều Vi Nhã.

“Đã nhiều năm như vậy rồi, chắc không phải cậu không có ba đấy chứ hả Kiều Vi Nhã?!”

“Phụt...” Lần này người phun bia đổi thành Kiều Vi Nhã, sao đám người này cứ bám chặt vấn đề này không buông thế hả?

Kiều Vi Nhã ngẩng đầu nhìn tivi bên ngoài, chỉ chỉ nói: “Kia kìa, ba tôi kia kìa!”

Mọi người quay đầu lại thấy trên tivi đang chiếu bộ phim lớn gần đây của Mỹ, át chủ bài là Phong Phong, cũng là người Trung Quốc duy nhất trong đó nhưng lại khơi mào toàn bộ câu chuyện. Bộ phim này gây sốt trong nước, được quảng cáo ngay cả trên sóng truyền hình.

“Móa, không muốn nói thì không nói, người này mà cậu nhận bậy làm ba được thì tôi cũng quỳ!” Đại Lương cười mắng một tiếng.

Kiều Vi Nhã nhún vai, cô nói rồi đó, chẳng qua đám người này không tin thôi nhé.

Sở Vi cúi đầu cười không nói.

Lần quay chai cuối cùng, lúc Sở Lạc Duy kéo Kiều Vi Nhã thì cô quả quyết tránh đi, sau đó cái miệng chai nhắm thẳng vào Sở Lạc Duy.

Kiều Vi Nhã cười đắc ý, định kéo cô làm người chịu thay nữa à?

Sở Lạc Duy đặt cái tay đang treo giữa không trung của mình xuống, không phản bác.

“Cuối cùng cũng bắt được lớp trưởng rồi! Mấy ngày trước diễn viên Triệu có nói lớp trưởng đã có người thầm mến, người kia là ai vậy?”

Câu hỏi vừa ra, Kiều Vi Nhã cũng nhìn về phía Sở Lạc Duy, không biết là đang chờ mong hay là đang sợ cậu sẽ nói ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.