Chí Tôn

Chương 101: Q.6 - Chương 101: Song Đế tranh phong (thượng)




- Quỷ Đằng quốc cũng muốn đến hôi của. Đội tinh binh m Bức sẽ phải hoàn toàn diệt vong. Thật sự là ăn trộm gà không được, còn mất nắm gạo. Đây là tổn thất lớn.

Thư Gia rất kiên nhẫn. Thời điểm liên tiếp chiến đấu với Đông Hải Phái cũng giấu kín con bài này không lật. Hiện nay xem ra, hành động này thật sự rất sáng suốt. Nếu

không một khi bị tinh binh m Bức chiếm tiên cơ, Thư Gia thật sự không có bất kỳ cơ hội trở mình nào.

- Ẩn nhẫn không phát có thể tính tới một khả năng rất nhỏ. Hẳn là khi Cửu Tiêu Thần Quang Tháp trận của Đông Hải Phái xuất hiện, nhiễu loạn kế hoạch tấn công của tinh binh Thiên Mã. Tinh binh Thiên Mã cũng không phải là đội quân công thành, mà am hiểu tính cơ động, giết địch, đánh bất ngờ, nhiễu loạn thế đánh của địch. Nếu dùng tinh binh Thiên Mã tấn công quang vụ, tổn thất quá lớn, thật sự là mất nhiều hơn được.

Khắp nơi đều phát biểu quan điểm của mình.

- Không ngờ có thể xây dựng một đội Tinh binh Thiên Mã. Xem ra là đoạt được ở thế giới Long Môn. Thật sự là đáng chết! Bị Thụy Lão Nhân che thiên cơ, khiến ta không tính toán được đến lực lượng này.

Mộng Ngôn Sư thần bí tản mát ra khí tức lạnh như băng. Biến hóa này khiến hắn có chút trở tay không kịp. Thư Gia rất kiên nhẫn, sau khi chiến đấu kịch liệt với Lục Kình Vương, vẫn còn dấu con bài chưa lật như vậy.

- Lãnh Kiếm Vương, Quỷ Vương, m Dương Vương, sao các ngươi vẫn chưa hoàn thành? Nhanh chóng hành động, chỗ ta có biến hóa. Sau này tinh binh m Bức còn có chỗ cần dùng tới, không thể để tổn thất quá nhiều. Sắp chống đỡ không được nữa.

Mộng Ngôn Sư thần bí phát ra tiếng kêu cứu về phía Tam Vương.

Đúng lúc này, đột ngột có thay đổi lớn!

Bỗng nhiên từ sâu trong Kiếp Vân, một cỗ linh áp khó có thể nói lên lời, phát ra mạnh mẽ.

Linh áp cuồn cuộn bàng bạc, giống như biển rộng, giống như bầu giời.

Nó tràn ngập một loại sức mạnh, hùng mạnh đến mức ngạo nghễ nhìn thiên hạ, tung hoành hồng hoang.

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây có cảm giác được, hình như một người khổng lồ từ thời Hỗn Độn tỉnh lại, muốn khai thiên lập địa, muốn chấn động vũ trụ.

Mộng Ngôn Sư thần bí thất thanh kinh ngạc kêu lên:

- Linh áp Đế Cấp!

Ầm!

Linh áp hùng hồn đến cực điểm, hình thành cuồn cuộn sóng khí, bất ngờ trực tiếp đẩy hết Kiếp Vân trên trời cao ra.

Kiếp yêu kiếp của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi vốn cũng đã giằng co thật lâu, hiện nay bị linh áp này xông lên, lập tức biến mất không thấy nữa.

Trong không trung đột nhiên phát sáng. Một ánh sáng màu vàng chiếu xuống. Mọi người ngửa đầu nhìn lại, chỉ thấy một Ly Sơn khổng lồ, lẳng lặng treo đứng ở trên chín tầng mây. Trên núi, Long Nhãn Hoa Chi trải dài, rực rỡ, sáng lạn lóa mắt đến cực điểm.

Một bóng người, hắn đứng ở đỉnh núi, khí tức cuồn cuộn mênh mông. Hình thể cao lớn giống như núi cao, quan sát Tinh Châu, ngạo nghễ nhìn trời cao.

- Một giấc mộng trăm vạn năm, sáng nay mới bừng tỉnh. Cuồng Long Vương ta chết rồi lại hồi sinh, cuối cùng phá được một cửa cuối cùng. Từ Vương giả đỉnh phong, tới cảnh giới Đế Cấp! Aha ha ha...

Cường giả thần bí ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng nói cực to, dao động đến tận trời.

Tất cả mọi người há to miệng, ngơ ngác nhìn về phía đỉnh Ly Sơn, nhìn thân ảnh sừng sững như núi, cuồng ngạo thiên hạ.

- Sao có thể? Không ngờ là Vương trong Vương của trăm vạn năm trước, Cuồng Long Vương!

- Không sai, ta nhớ ra rồi. Căn cứ lịch sử ghi lại, hắn thật sự là xông lên Ly Sơn, sau đó mất tích.

- Qua trăm vạn năm, không ngờ hắn cũng chưa chết, còn từ Vương cấp đột phá tới Đế cấp?

...

Trong lòng mọi người đều cảm thấy sóng gió ngập trời. Giờ phút này, trong lòng tràn ngập sự khiếp sợ tới cực độ.

- Từ hôm nay trở đi, ta được gọi là Long Đế! Trở thành bá chủ duy nhất của Tinh Châu. Ta muốn quân lâm thiên hạ, hùng bá Tinh Châu. Các ngươi đều vô cùng may mắn, có thể trở người chứng kiến bản đế quật khởi. Hiện tại, Bản đế cho các ngươi một cơ hội, nhanh chóng quỳ xuống, nhận ta là chủ.

Cuồng Long Vương, không, phải nói là Long Đế. Hắn ngạo nghễ đứng trên sơn điên, nhìn xuống toàn bộ chiến trường dưới chân, phát ra thông điệp.

- Cuồng Long Vương, thật không khác gì những điều lịch sử đã ghi lại, cuồng ngạo như thế!

- Trước đây, hắn vốn đã cuồng ngạo, huống chi hiện tại thành tích đã lên Đế cấp, đương kim thế giới đứng đầu thiên hạ!

- Tinh Châu sẽ phải biến đổi triệt để. Trong lịch sử, mỗi một Hoàng cấp, Đế cấp đều nhất thống Tinh Châu. Long Đế cũng muốn noi tiên hiền sao?

Mọi người kinh ngạc không nói lên lời. Sự biến đổi thật sự quá kinh người. Rất nhiều người đều ngây tại chỗ, phản ứng chỉ có thể đến vậy.

Sở Vân ngừng thở, trái tim đập thình thịnh, lặng lẽ lui về phía sau.

Hắn vận dụng Thiên Nhãn quan sát tượng đá, thật không ngờ chân chính kinh động đối phương. Tượng đá ầm ầm vỡ tan, Cuồng Long Vương từ đó đột phá tiến ra.

- Hả?

Long Đế thấy được động tác nhỏ của Sở Vân. Tầm mắt đảo qua nhìn Sở Vân. Chợt, sắc mặt hắn hiện lên chút kinh sợ. Không ngờ Sở Vân trẻ tuổi đã có thành tựu tới Vương cấp. Điều này khiến hắn không khỏi cảm thấy giật mình.

- Hảo một lương tài mỹ ngọc, không tồi, không tồi. Bản đế coi trọng ngươi, quỳ xuống, nhận ta là chủ, theo ta tung hoành Tinh Châu, thành lập thống trị muôn đời!

Long Đế nói xong, mở trừng hai mắt.

Tròng mắt vốn tối đen bỗng nhiên biến thành mầu kim hoàng, tròng trắng cũng đột nhiên chuyển thành tối đen. Giống như trong nháy mắt, hốc mắt hắn đều thành vũ trụ tối đen. Một đôi tròng mắt liền thành tinh cầu chế từ vàng hổ phách.

Xích Kim Đế Long Đồng!

Sở Vân còn mở to Thiên Nhãn, nhưng bị ánh mắt này nhìn thấy, lập tức thân hình như bị điện giật, trước mắt tối sầm, ngã quỵ xuống.

- Đây là sức mạnh cường giả Đế cấp sao? Mới chỉ liếc nhìn, ta đã bị thua?

Khó có thể tin được sự thật này. Sở Vân khiếp sợ tới cực độ.

- Không thể đối diện với ánh mắt! Đây là Xích Kim Đế Long Đồng. Có thể thông qua ánh mắt, trực tiếp tiến hành quyết đấu trực tiếp trong hồn phách.

- Giết! Hắn ngủ say trăm vạn năm, toàn thân đơn độc, trống trơn. Đây là thời cơ tốt nhất để diệt trừ hắn!

- Không sai, một núi không thể có hai hổ, một châu không thể có hai Đế. Long Đế hắn một khi xuất hiện, liền chiếm lấy khí vận, ngăn cản đại kế sống lại của chúng ta!

Ba vị Vương giả quát lớn, như ba con hổ mạnh mẽ, liều chết xung phong tiến tới chỗ Long Đế.

Tình huống này thật sự là nằm ngoài dự kiến của mọi người.

Ai cũng không ngờ được đột nhiên bính ra một cường giả Đế cấp.

Trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng, cũng chỉ có bốn vị Đế cấp. Không thể tưởng tượng được, hôm nay, lịch sử bị sửa lại, từ nay về sau chính là "Tam Hoàng Ngũ Đế "!

Tuy nhiên lúc này chiến cuộc còn chưa định.

Long Đế từ trong tượng đá thoát khốn tiến ra, toàn thân trống trơn, chỉ có lưng khố còn trên da thạch. Liếc mắt một cái, ai cũng nhìn thấy rõ ràng, trên người hắn không có một tiên nang, càng không có bất kỳ yêu vật nào.

Ly Sơn chính là mộ địa long tộc, tràn ngập tử khí. Ngoại trừ Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi sinh trưởng ở đó ra, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.

Năm đó, Long Đế sắp đến đại nạn. Hắn tìm Toán sư thỉnh giáo, cuối cùng hiểu tình huống của mình là thập tử nhất sinh, chắc chắn phải tới Ly Sơn tìm cơ duyên cuối cùng.

Hắn lấy thực lực Vương cấp đỉnh phong, một đường đến đỉnh núi Ly Sơn, ý đồ thu phục Ly Sơn. Kết quả linh quang Ly Sơn vượt qua tưởng tượng của hắn, thu phục không được lâm vào giằng co.

Trong cuộc tranh giành linh quang, tử khí của Ly Sơn thấm vào toàn thân hắn, giết chết hắn. Sau khi hắn vừa chết, yêu vật bên cạnh đều thành vô chủ, về trạng thái hoang dã, từng con đều chạy trốn. Trong đó, phần lớn yêu vật cũng bị Long Nhãn Hoa Chi giết chết, chỉ có một số ít may mắn thoát được.

Nhưng thiên đạo vô tình lại có tình, vạn vật cân bằng. Chung quy, bất cứ việc gì đều lưu lại một đường sống. Bất kỳ thiên nhiên nào, trong đường cùng hiểm địa, đều cất dấu một sức sống, lưu lại một đường sống. Điểm này, ở kiếp trước Sở Vân đã lĩnh ngộ sâu sắc.

Tuy rằng Cuồng Long Vương chết, nhưng linh quang lại tiến vào trong Ly Sơn, vẫn chiến đấu với linh quang của Ly Sơn. Bố cục của Ly Sơn, không chỉ có mộ địa long tộc, còn là một yêu vật khí vận cực lớn.

Mọi sự vạn vật, vật cực tất phản. Ly Sơn cũng như thế, lấy chết hoá sinh. Cuồng Long Vương chết ở đỉnh Ly Sơn, thân hình dần dần bị long huyết sơn thổ bao trùm, từ cực hạn tử vong ngược lại diễn sinh ra chút sức sống.

Sau mấy trăm vạn năm, chút sức sống này khỏe mạnh trưởng thành. Giống như rễ nhỏ, mầm nhỏ, hiện tại đã trưởng thành thành một đại thụ che trời. Tố chất thân thể của Cuồng Long Vương cũng nhân họa được phúc, nhận được sự đề thăng rất lớn. Trải qua hơn trăm vạn năm tích lũy, vừa mới vượt qua bình cảnh, đạt tới mức Đế cấp sơ đoạn.

Sở Vân vận dụng Thiên Nhãn, tập trung nhìn quá, thấm nhuần ý đồ huyền bí của tượng đá, tự nhiên cảm ứng, lập tức kích thích thân thể đứng lên. Uy nghiêm của cường giả Đế cấp, không chấp nhận một khiêu khích như thế.

Cũng bởi vậy Cuồng Long Vương bừng tỉnh lại, như Phượng Hoàng ở cõi Niết bàn, khải tử hoàn sinh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.