Lâm Dịch rõ ràng cảm giác được, nhân số trong đó, chỉ sợ chừng vạn người! Hơn nữa thực lực cũng không kém, yếu nhất đấy, cũng có cấp độ nhập quan!
Lâm Dịch dạo chơi một vòng. Lập tức trông thấy đại môn của công trình này có một tấm bản, trên đó các hàng chữ to, trên đó có bốn chữ, Diệu Diệu Sinh Huy.
- Minh Vân Tụ Bảo Các?
Lâm Dịch nói thầm một tiếng, liền đi qua.
Cửa ra vào, có hai gã đại hán cấp tinh ah đang đứng, thủ hai bên, thấy Lâm Dịch đi tới, một tên trong đó đi lên phía trước, thản nhiên nói:
- Phí vào cửa, mười linh thạch.
Lâm Dịch nghe vậy sững sờ một chút, nhưng sau khi thấy một gã đi phía sau móc linh thạch đưa cho tên giữ cửa còn lại. Sau khi đi vào, Lâm Dịch cũng cười cười, trở tay lấy linh thạch ra đưa cho đối phương.
Đối phương dùng thần thức quét qua một cái, sau đó lui qua một bên, cho Lâm Dịch đi vào.
Vừa đi vào cửa, có người đi ra chào đón, đưa cho Lâm Dịch hai món đồ vật.
Một kiện là trường bào áo choàng đen, một kiện là mặt nạ che mặt, sau khi đưa cho hắn hai dạng này, đối phương cũng mặc hai món này. Lâm Dịch dùng thần thức vô ý thăm dò thực lực của đối phương, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, áo choàng đen của đối phương, có cấm chế ưực kỳ lợi hại, ngăn cản thần thức của mình ở bên ngoài, cho nên không dò xét được!
Lâm Dịch lập tức kinh ngạc, phải biết rằng, tu vi tâm thần của hắn hiện giờ, đã có thể sánh ngang với cường giả áo xám, với thực lưc của hắn, lại không cách nào phát hiện ra sâu cạn của đối phương? Làm sao có thể?
- Áo choàng và mặt nạ có cấm chế tiêu tán sau hai canh giờ, trước kia cấm chế biến mất, mà vẫn chưa thành giao, có thể đi tới đây đổi, nếu như lên lầu, cũng có thể đi tìm tất cả những người có trách nhiệm trên đó mà đổi.
Một âm thanh khàn khàn trong miệng của đối phương truyền ra.
Lâm Dịch lập tức sững sờ một chút, nhưng sau đó nhận hai vật này. Còn đối với phương đã quay người đi đến một bên một trong phòng nhỏ. Lâm Dịch mới phát hiện, thì ra trong phòng có năm sáu gã đang mặc áo choàng đứng đợi, thời điểm có người tiến lên, bọn họ đều tiến lên đưa mặt nạ và áo choàng cho đối phương.
- Xem ra, đây là biện pháp người giao dịch bảo hộ cho khách nhân.
Lâm Dịch suy đoán, quay đầu nhìn lại...Quả nhiên, trong sảnh của lầu một, cho dù là người bày hàng, hay người mua sắm, đều có bộ dáng như nhau, cho nên không phân rõ ai là ai
Lập tức, Lâm Dịch cũng mang mặt nạ và áo choàng vào, ngay cả chân cũng được trường bào che phủ, mang mặt nạ lên, sau đó đi vào bên trong.
Mọi người bốn phía đều ăn mặc giống như nhau, Lâm Dịch trà trộn vào trong đó, chỉ trong chốc lát, đã không phân được ai là ai.
- Cấm chế này đúng là tiện lợi, không dò xét được không tính, còn không cách nào tập trung...Mặc dù cấm chế chỉ tạm thời, nhưng người có thể sáng tạo ra cấm chế này, thực lực cũng rất cường hãn.
Lâm Dịch âm thầm khiếp sợ.
Thế lực sau lưng phường thị Minh Vân, xem ra rất phi phàm!
Nhưng sau đó, Lâm Dịch không để ý tới...Bởi vì cường giả trong Thiên Giới quá nhiều, không cách nào tưởng tượng nổi, hơn nữa Lâm Dịch cũng không muốn là kẻ địch với thế lực sau lưng phường thị, cho dù thực lực của bọn họ có mạnh hơn nữa, cũng không quan hệ gì tới Lâm Dịch.
- Trước tiên thu mua linh dược và nội đan năng lượng đã, sau đó hỏi thăm phương pháp rời khỏi Tây Bắc Thiên, liền rời đi.
Trong nội tâm Lâm Dịch có kế hoạch, sau đó đi vào trong đám người, tìm mua.
Quả nhiên, đi vào trong đó, không qua bao lâu, đã gặp được nhiều món đồ ngoài tam giai, đại đa số trong đó, đều ngoai tứ giai.
Yêu thú tứ giai, năng lượng tương đương với cấp tinh anh, đối với Lâm Dịch hiện tại mà nói, giống như muối bỏ biển, dạo một vòng, cũng không có thứ gì đáng mua sắm, Lâm Dịch quay đầu nhìn lên cầu thang, sau đó đi lên.
Lầu hai còn nhỏ hơn lầu một đôi chút, nhưng số lượng người cũng không ít, Lâm Dịch di chuyển một vòng, lại phát hiện linh dược và nội đan tứ giai chiếm đa số, mặc dù cũng có chút ít nội đan ngoài ngũ giai, nhưng không có thuộc tính tương xứng với Lâm Dịch. Lâm Dịch nhíu mày, sau đó bước lên tầng ba.
Tầng ba nhỏ hơn tầng hai không ít, đến nơi này, đồ vật mua bán rất đa dạng.
Có công pháp, có binh khí, có linh dược, có nội đan, thậm chí có đan dược đã luyện tốt rồi.
Nhìn đan dược đã luyện tốt, Lâm Dịch mới nhìn thấy lần đầu tiên, nhìn viên đan dược màu đỏ như móng tay cái, Lâm Dịch có thể cảm giác được trong đó ẩn chứa năng lượng không thua gì cường giả cấp bậc áo tím.
- Không hổ là đan dược đã loại bỏ tạp chất trong linh dược, linh lực trong đó quả nhiên kinh người!
Trong nội tâm của Lâm Dịch có hơi kinh ngạc nghĩ tới...
Nhưng những đan dược này không có thuộc tính tương xứng với hắn, sau khi xem một lúc, hắn đã bỏ đi nơi khác.
Đẳng cấp đồ nơi đây cao hơn lầu hai một đẳng cấp, đại bộ phận đều là ngũ giai.
- Nội đan yêu thú Thủy thuộc tính này bán thế nào?
Lâm Dịch phát hiện một khỏa nội đan Thủy hệ, con mắt sáng lên, đi qua hỏi.
Người bán nội đan ngồi ở phía sau quầy, cũng mặc áo choàng và mang mặt nạ, không thấy rõ bộ dáng.
- Mười lăm vạn linh thạch.
Người nọ khàn giọng nói ra, nhưng rõ ràng là âm thanh giả dối.
Lâm Dịch có chút nhíu mày...Nội đan yêu thú ngũ giai, chính là nội đan có cường độ nang lượng áo tím, nhưng giá tiền này quá mắc, dù sao, lúc trước Lâm Dịch mua một quả nội đan tứ giai, cũng không vượt quá mười vạn.
Nội đan thần thú tứ giai, cũng tương đương với nội đan yêu thú ngũ giai.
- Có thể bớt chút ít được không?
Lâm Dịch nhíu mày, nói ra.
Người nọ ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Dịch, sau đó thản nhiên nói:
- Muốn mua liền mua, không mua mời đi. Mười lăm vạn linh thạch, thiếu một cũng không bán.
Lâm Dịch nhíu mày một chút, sau khi ngẫm lại, quyết định quay người rời đi.
Hôm nay nội đan ngũ giai không có quá nhiều lực hấp dẫn với hắn, nếu muốn tăng năng lượng tốt nhất, nội đan lục giai là lý tưởng nhất, nếu như hắn bán thấp một chút, Lâm Dịch còn xem xét mua lại, nhưng cái giá đối phương quá cao...Nội đan ngang cấp, lần trước hắn mua chỉ có mười vạn, lúc này đã tăng lên tới một nửa, cho dù Lâm Dịch không thiếu tiền, nhưng cũng không phải kẻ xem tiền như rác.
Sau khi đi dạo lầu ba một vòng, Lâm Dịch cũng mua được một ít...Một quả nội đan yêu thú ngũ giai, mười một vạn linh thạch, ba gốc linh dược tương nội đan ngũ giai, tổng cộng ba mươi vạn, nói đúng ra...Lâm Dịch ở lầu ba, đã tiêu hao bốn mươi mốt vạn linh thạch.
Sau đó, Lâm Dịch bước lên lầu bốn.
Thời điểm đi lên lầu bốn, lại phát hiện lối vào lầu bốn, có người thủ ở đó, thấy Lâm Dịch đi lên, liền chắn trước người của hắn.
Lâm Dịch nhíu mày, lộ ra ánh mắt nghi hoặc.
- Lầu bốn chính là phòng đấu giá, muốn đi vào, phải giao nạp một ngàn linh thạch làm phí vào bàn.
Một người trong đó mở miệng nói ra.
- Một ngàn linh thạch?
Lâm Dịch lập tức nhíu mày, mười linh thạch hắn còn tiếp nhận, nhưng cái này là một ngàn linh thạch...Với hắn mà nói tuy không nhiều lắm, nhưng nếu là phí vào bàn, thì có chút cao.