Đang chờ đợt, đột nhiên mặt đất bắt đầu run rẩy kịch liệt run.
Tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn lại, con mắt Khẳng Tư Đặc sáng ngời, khóe miệng tràn ra một vòng vui vẻ nói:
- Mở ra rồi.
Lâm Dịch kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy tinh thể lục sắc chung quanh bắt đầu tản mát ra lục sắc quang mang càng thêm kinh người. Mà lối vào, chỉ nghe một hồi động tĩnh trầm thấp ầm ầm không ngừng, sau đó rõ ràng bắt đầu chậm rãi khép lại. Tinh thạch lục sắc thẳng đứng chừng trăm mét trên đầu bắt đầu chậm rãi tan biến.
Bất quá sau một lát, lục sắc quang mang càng ngày càng thịnh, lối vào đã hoàn toàn biến thành một mặc kinh lục sắc, thời gian dần qua, lục sắc quang mang bắt đầu xoay tròn, tạo thành một vòng xoáy cự đại trên đỉnh đầu.
Lâm Dịch kinh dị nhìn biến hóa của tinh thể trên đỉnh đầu, hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn!
- Ha ha. Bạch đại nhân, cẩn thận một chút ah, còn sống đi ra nhé! Ha ha...
Khẳng Tư Đặc đột nhiên cười lớn hô. Chợt, chỉ thấy hắn mãnh liệt vọt vào vòng xoáy.
Bạch Ngạn Thanh đôi mắt lạnh lẽo, hừ nhẹ một tiếng nói:
- Vậy sao? Bảo trọng bản thân đi.
Nói xong, thân hình khẽ nhúc nhích, cũng đi theo.
- Đi thôi!
Toàn bộ thành động trên đỉnh đầu đã hoàn toàn biến thành vòng xoáy, bất quá trong nháy mắt, tất cả thánh giai lơ lửng trên không trung đều vọt vào bên trong, bất quá một lát công phu, ngoại trừ Lâm Dịch và Trương Chửng Phàm cũng ẩn nấp ở một bên vẫn còn trong động ra, tất cả mọi người đều tiến nhập vòng xoáy.
Ước chừng đợi sau chốc lát nữa, một đạo thân ảnh lại lần nữa vọt lên đi vào... Đúng là Trương Chửng Phàm.
Đến lúc này, Lâm Dịch mới dám đứng dậy.
- Bên trong là cái gì?
Lâm Dịch có chút không dám xác định, do dự. Nhưng sau khi nhìn thật lâu, mới cắn răng:
- Bọn hắn đều tiến vào, hiển nhiên không có nguy hiểm gì! Vậy thì vào đi thôi!
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch cũng lắc mình một cái, trực tiếp bắn đi vào.
Vừa tiến vào vòng xoáy kia, chung quanh trong nháy mắt toàn bộ biến thành lục sắc! Lâm Dịch trợn tròn mắt, không trông thấy gì cả, nhưng loại cảm giác này chỉ giằng co trong giây lát, sau đó, rộng mở trong sáng.
Lọt vào trong tầm mắt chính là một không gian rộng lớn vô hạn, trong đầu Lâm Dịch lơ lửng trên không trung trong lúc nhất thời có chút không rõ, ở trước mặt của hắn, là một tòa cung điện màu vàng cao hơn vạn, nguy nga hùng vĩ, khí thế hùng hậu. Chỉ nhìn thôi, đã khiến người sinh ra một loại cảm giác áp bách không gì sánh kịp!
Toàn bộ cung điện có hình Kim Tự Tháp, từ dưới lên trên, càng ngày càng nhỏ, vàng chói, cực kỳ huy hoàng.
- Tốt, một chỗ thật thần kỳ.
Lâm Dịch mở to hai mắt nhìn, nhìn cung điện cực lớn kia.
- Cái này, đại khái chính là Sinh Linh Cung a?
Lâm Dịch kinh ngạc nghĩ đến. Sau khi kích động, mới đột nhiên phát hiện, ở chung quanh của hắn, căn bản ngay cả một người cũng không có, người vừa rồi tiến vào, toàn bộ đều biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch nhìn quanh mọi nơi, lọt vào trong tầm mắt chính là một mảnh tinh lục quang mang.
Không gian này gần như rộng lớn vô hạn, mà trong này tựa hồ cũng chỉ có tòa cung điện cực lớn nguy nga đến cực điểm này thôi.
Lâm Dịch bồi hồi nguyên tại chỗ, sau đó vẫn quyết định đi vào cung điện. Lập tức, khống chế lấy thân thể, bay về phía trước.
Khi đi đến trước cửa cung điện, Lâm Dịch mới có thể xác thực cảm giác được đây là một loại cực lớn cỡ nào! Hai cánh cửa đại môn màu vàng cao dư hơn ba trăm mét. Trên đại môn màu vàng, điêu khắc lấy đường vân cổ xưa phồn áo đến cực điểm. Dưới lòng bàn chân đứng trước đại môn, Lâm Dịch tựa như một con kiến nhỏ bé vậy.
Nhưng trọn vẹn cách một tầng đại môn, Lâm Dịch lại hoàn toàn không thấy rõ sự vật bên trong, một tầng lục sắc quang mang nhu hòa lại dày đặc ngăn cản trước người hắn.
- Bọn hắn, không biết là đã tới chỗ nào rồi a?
Lâm Dịch không xác định thầm nghĩ, sau khi lại do dự một lần nữa, Lâm Dịch vẫn một cước bước vào.
Tràng cảnh chung quanh lập tức biến ảo! Lục sắc quang mang trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, đầu óc Lâm Dịch cũng không khỏi bị biến hóa không có chút dấu hiệu nào khiến hơi chút kinh hãi, sau đó mới hồi phục tinh thần lại.
Hiện giờ vị trí của Lâm Dịch tựa hồ là ở một nơi hẻo lánh trong cung điện, toàn bộ không gian đường kính ước chừng ngàn mét, trống trơn, không ai. Mà ở ở bên trái phía trước Lâm Dịch, có một chỗ dư rộng ra 2m, đây là chỗ duy nhất không biết đến trong không gian này, Lâm Dịch theo thói quen liền cảnh giác. Lực lượng lập tức vận chuyển, Lâm Dịch hướng phía lối ra kia, chậm rãi đi đến.
Tiến vào lối ra, là một đầu hành lang. Từ vách tường hành lang ngẩng đầu nhìn lại, căn bản nhìn không tới đỉnh. Tựa hồ mỗi một đạo vách tường hành lang đều trực tiếp tiếp thiên vậy, khiến người khiếp sợ.
Lâm Dịch hiện giờ không còn do dự nữa, bởi vì hắn đã không còn đường lui để đi nữa. Phía sau của hắn, chính là đại môn vừa tiến vào kia, đã hoàn toàn biến mất. Lâm Dịch, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước thôi.
Vừa mới đi vào hành lang, đầu Lâm Dịch lập tức mơ hồ thoáng một phát. Bất quá lập tức, vừa quay đầu lại, cửa vào, lại lần nữa biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch không khỏi nuốt từng ngụm nước bọt, lẩm bẩm nói:
- Địa phương này thật là quỷ dị.
Sau khi nhìn chung quanh một chút, sãi bước mà đi.
Thông đạo kéo dài này, như một mê cung không có cuối vậy, quanh co. Lâm Dịch quẹo trái quẹo phải, đi loạn như con ruồi không đầu, nhưng càng chạy đầu càng choáng váng, căn bản tìm không thấy đường chính xác.
- Địa phương chết tiệt này, rốt cuộc làm thế nào mới ra ngoài được? !
Lâm Dịch hoàn toàn mơ hồ, rốt cục nhịn không được mở miệng mắng. Thanh âm rất xa truyền bá đi, quanh quẩn trong hành lang.
- Không được, Lâm Dịch Lâm Dịch, ngươi phải tỉnh táo, phải tỉnh táo!
Sau khi mắng một hồi, phát tiết cảm xúc bực bội trong lòng, Lâm Dịch thở sâu hút vài hơi khí, trấn an lấy mình.
Lại lần nữa chậm rãi thở ra một hơi, sau đó Lâm Dịch mới hơi bình tính một chút.
Mà đầu óc của hắn, bắt đầu không ngừng chuyển động, hắn muốn ý nghĩ của mình thanh tỉnh. Trên thực tế, cho tới bây giờ Lâm Dịch còn không quá rõ ràng vị trí của mình, cứ đần độn, u mê tiến nhập vào cung điện này.
Mục đích ban đầu của hắn chỉ là muốn giúp Ám gia đoạt lại lưu ngân quáng mạch thôi, lại vừa hay đụng phải Trương Chửng Phàm đại chiến với tên trung niên đầu trọc kia. Vì phòng ngừa bị hai gã cao thủ đang giao chiến phát hiện, Lâm Dịch trốn ở cửa vào, sau đó bị hào quang hấp dẫn xuống thế giới dưới lòng đất, sau đó Trương Chửng Phàm xuống, Lâm Dịch bị ép không dám nhúc nhích ở thế giới dưới lòng đất chờ đợi ba ngày, sau đó Bạch Ngạn Thanh, Khẳng Tư Đặc cùng với một đám thánh giai tiến vào. Sau đó, biết được Sinh Linh Cung mở ra, sau đó tiến vào Sinh Linh Cung... Mà trong cả quá trình này, Lâm Dịch vẫn không rõ ràng lắm, thậm chí hắn ngay cả Sinh Linh Quả đến tột cùng có công hiệu gì, lớn lên có bộ dáng gì cũng không biết nữa.