Chung Cực Truyền Thừa

Chương 662: Chương 662: Đông Nam thiên biến.




- Tê...

Động tác này làm cho Lâm Dịch hít sâu một hơi...Thân thể của hắn đã rách nát tới mức khó hình dung, vừa tỉnh lại đã không còn cảm giác gì, nhưng sau khi đầu óc khôi phục lại, một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế trán ra, từ khắp thân thể của hắn truyền tới.

Cũng chẳng quan tâm đây là địa phương nào, nỗ lực ngồi dậy, tâm thần xâm nhập vào thân thể, khôi phục thân thể của mình.

Tình huống trong thân thể, có thể nói vô cùng thê thảm, cơ bắp, kinh mạch, còn bộ phận nhỏ của xương cốt, cũng đã đứt gãy, ngay cả bộ vị như tâm mạch, cũng truyền ra năng lượng màu xanh lá, nổ lực bao trùm nó, tuy cũng có bộ phận bị đứt gãy, nhưng năng lượng màu xanh lá đang cố gắng chữa trị, nhưng hiệu quả cực kỳ có hạn.

- Sinh Linh Quả...Ngươi lại cứu ta một mạng.

Lâm Dịch xem xét liền biết rõ đây chính là năng lượng của Sinh Linh Quả, sau khi tính toán cẩn thận, Sinh Linh Quả đã cứu hắn ba bốn lần, nếu không có Sinh Linh Quả, chỉ sợ hắn đã sớm chết rồi.

Tạm thời không để ý tới thương tổn thân thể, Lâm Dịch nỗ lực vận chuyển tâm thần, chìm vào trong biển ý thức.

Khá tốt, ý thức hải coi như nguyên vẹn, tuy năng lượng trong ý thức hải rất yếu, nhưng Kim Châu trong linh hồn không có việc gì, băng diễm màu xanh da trời kia, vẫn toát ra.

Lâm Dịch buông lỏng một hơi, nhưng sau đó lại hít sâu, tâm thần thao túng năng lượng, dựa theo phương thức tu hành, vận chuyển.

Sở dĩ là là Hổ Thấn Quyết chứ không phải là Thanh Nguyên Kiếm Quyết, đó là vì Hổ Thần Quyết có công hiệu tu bổ thân thể, đây chính là điểm Thanh Nguyên Kiếm Quyết không có được.

Kinh mạch của hắn đã đứt đoạn gần hết, cho nên Lâm Dịch vận hành không tiện lợi lắm, hắn chỉ có thể dùng tâm thần thao túng, không tới mức đi lệch kinh mạch. Một cổ năng lượng huyết sắc yếu ớt, từ trong đan điền của Lâm Dịch phân ra.

Sau khi tự học Hổ Thần Quyết, trong đan điền của Lâm Dịch trừ miếng quang châu màu xanh lục do Thanh Nguyên Kiếm Quyết ngưng tụ ra, còn một quả quang châu màu huyết sắc, nhưng quang châu màu huyết sắc lại nhỏ hơn viên quang châu kia rất nhiều. Mà nó dùng Hổ Thần Quyết ngưng tụ.

Không hổ là Hổ Thần Quyết, dưới sự thao túng tâm thần của Lâm Dịch, những nơi đi qua, kinh mạch lại chuyển biến tốt đẹp, chỗ đứt gãy, nhưng bắt đầu khép lại...Tuy khoảng cách khỏi hẩn còn xa, nhưng tâm thần của Lâm Dịch cũng phấn chấn.

Một cổ linh lực yếu ớt bắt đầu tiến vào trong người Lâm Dịch, mà vận hành một vòng đầu tiên, Lâm Dịch hao tốn đúng sáu bảy canh giờ, mới có thể chạy khắp kinh mạch một vòng.

Thân thể tốt hơn rất nhiều, Lâm Dịch mở to mắt, ánh sáng màu bạc trong tay lóe lên, xuất hiện một chiếc không gian giới chỉ, chiếc nhẫn này, chính là chiếc nhẫn cuối cùng hắn cầm ra xem xét...

Nhỏ máu lên, một tia sáng bạc léo lên, một lát sau, tâm thần của Lâm Dịch xâm nhập vào bên trong.

- Thật nhiều linh thạch!

Vừa tiến vào trong không gian giới chỉ này, con mắt Lâm Dịch nhảy dựng lên...Chỉ thấy trong không gian của chiếc nhẫn này, có một đống linh thạch lớn! Linh thạch thượng trung hạ tam phẩm đều có, nhưng nhiều nhất, chính là trung phẩm.

- Chỉ sợ còn nhiều hơn chiếc nhẫn trước đó a?

Lâm Dịch có chút cảm khái nghĩ đến...Hôm nay, hắn thật sự không biết cái giới chỉ này của ai.

Kỳ thật, chiếc nhẫn này là của thanh niên Ân Ly. Ân Ly với tư cách là con của minh chủ Ân Chánh Chiến Đạo Minh. Ân Chánh làm sao có thể để hắn chịu nghèo chứ? Đương nhiên là có bao nhiêu cho hắn bấy nhiêu, hơn nữa thực lực bản thân Ân Ly cũng không kém, Chiến Đạo Minh dùng chiến nhập đạo. Thường xuyên làm ra ít chuyện giết người ăn cướp, một ngàn năm này, tích súc của hắn rất phong hậu.

Nhưng tâm tư của Lâm Dịch lúc này cũng không phải nhìn xem hắn có bao nhiêu tài phú. Ánh mắt của hắn nhìn qua xung quanh.

- Nội đan yêu thú Thủy hệ lục giai!

Nhìn quét qua bên trong, Lâm Dịch phát hiện một khỏa nội đan, lập tức lộ ra nét mặt vui sướng, cơ hồ nghĩ cũng không nghĩ, tâm thần khẽ động, nội đan Thủy hệ lục giai xuất hiện trong tay của hắn.

Đương nhiên hắn biết, Ân Ly có Hỏa thuộc tính, mà đây là nội đan Thủy thuộc tính, đó là lúc hắn dùng hư thần khí Lôi Đình chi linh đánh chết một cao thủ tán nhân, nhưng đáng tiếc, hắn có Hỏa thuộc tính, nội đan Thủy thuộc tính không có chút tác dụng gì với hắn, cho nên mới lưu lại, hắn vốn muốn tìm cơ hội đi phường thị nhìn xem có vật gì đáng cho hắn trao đổi hay không, không nghĩ tới vừa mới đi ra bị Thanh Nguyên Kiếm Tông công kích, cứ như vậy mà trì hoãn xuống.

Nhưng đối với Lâm Dịch mà nói, đây là thứ cứu mạng hắn hiện giờ.

- Nội đan Thủy hệ lục giai...Tương đương với cường giả cấp bậc hôi sam! Có nó, thân thể của ta có thể khôi phục nhanh hơn.

Lâm Dịch nghĩ đến đây, lập tức không chần chờ nữa, bỏ nội đan vào trong miệng, một lát sau, một cổ linh lực nồng đậm chưa từng có, từ trong phần bụng của Lâm Dịch bạo phát ra, thân thể của hắn có chút hao tổn, lập tức ấm áp. Trên người hắn, tản mát ra hào quang trong suốt sáng bóng.

Lâm Dịch biết rõ linh lực này nồng đậm thì nồng đậm, nếu không cẩn thận hấp thu, rất dễ dàng sẽ lãng phí mất. Lâm Dịch cũng không muốn lãng phí cơ hội tốt như vậy, lập tức thể xác và tinh thần chìm vào, nhập định.

Dần dần, trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện vòng xoáy linh lực cực lớn, giống như cá voi hút nước, tiến vào trong thân thể của Lâm Dịch.

Linh lực nồng đậm tinh thuần tới mức tận cùng, từ từ chui vào trong thân thể rách nát của Lâm Dịch...Xương cốt đứt gãy bắt đầu thẳng lại, khép lại, kinh mạch đứt gãy cũng sinh trưởng thêm, cơ bắp rách nát tới tận cùng, thông qua lần này được rèn luyện lại, biến thành cường gãn hơn.

Thời gian, cứ như vậy mà từ từ trôi qua, thân thể của Lâm Dịch càng càng mạnh hơn, hắn nhập định tới ngày thứ ba mươi, thương tổn thân thể của hắn đã khỏi hẳn.

Nhưng Lâm Dịch cũng không có tỉnh lại, hắn không ngừng vận hành công pháp.

Thời gian như thoi đưa, một năm trôi qua. Lâm Dịch cứ như vậy yên lặng ngồi tu luyện, một cổ năng lượng tinh thuần mà dạt dào, không ngừng rèn luyện thân thể của hắn. Mà thân thể của hắn, trong lúc bất tri bất giác, một năm lại một năm qua đi...

Trong khoảng thời gian Lâm Dịch nhập định, bầu trời Đông Nam đã biến đổi.

Lâm Dịch mất tích cũng không làm cho Thanh Nguyên Kiếm Tông phát sinh cải biến gì, dù sao, hắn cũng chỉ là đệ tử áo lam mà thôi.

Vận khí của Tiêu Liễu không tệ, ngày đó bị Băng Tâm đuổi giết, dựa vào một khỏa nội đan yêu thú lục giai cùng thuộc tính, khó khăn lắm mới chạy tới Chiến Đạo Minh Bá Đạo Đường Môn Khẩu...Tại nơi nào, có ba gã cường giả áo xám. Tuy Băng Tâm tự kiềm chế mình, nhưng nếu thật sự trực diện chiến đấu với bốn cường giả ngang cấp, cũng phải cân nhấc một phen, lúc này mới quay người quay về.

Nhưng bởi vì Băng Tâm đuổi bắt Tiêu Liễu, làm cho đệ tử Thanh Nguyên Kiếm Tông, chạy đi rất nhiều.

Trong chiến đấu sau đó, Thanh Nguyên Kiếm Tông tập trung tất cả lực lượng, muốn ngăn cản Chiến Đạo Minh trong thời gian ngắn...Tính tình của Nghiêm Nộ cũng không tốt, nhưng tính cách hào sảng của hắn được rất nhiều người trong Thanh Nguyên Kiếm Tông yêu thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.