Chung Cực Truyền Thừa

Chương 682: Chương 682: Không gian dị năng giả.




Mà thanh niên lạnh lùng này đúng là không gian dị năng giả, nếu không, hắn dựa vào gì để chạy thoát khỏi sự đuổi giết của yêu thú thất giai chứ?

Bị người không hiểu thấu công kích một trận, cuối cùng người nọ dùng không gian dị năng biến mất không thấy gì nữa. Loại cảm giác này, khiến sát ý trong lòng Lâm Dịch cuồng tăng!

Lâm Dịch sau khi biến thân, vốn bị một cổ khí tức sát lục không hiểu ảnh hưởng, hiện giờ cổ khí tức này, lại càng trở nên không ổn định.

Sau đó hắn cảm giác thấy, tên ở phía sau hắn chừng 7 8 trăm mét, hiện giờ đã nhanh chóng bay đi rồi.

Một cổ cảm xúc tức giận lập tức bộc phát, hai mắt đỏ thẩm quay đầu lại, lộ ra vô hạn sát cơ!

- Giết không được ngươi, cũng phải giết chết đồng bạn ngươi.

Cảm xúc bạo ngược quay cuồng trong ngực Lâm Dịch, ầm ầm bắn về phía người nọ.

Thực lực của Lâm Dịch, mạnh hơn tên thanh niên cười tà kia cả trăm lần, tốc độ bộc phát toàn bộ, sao tên thanh niên kia có thể thoát được.

Sắc mặt tên thanh niên lạnh lùng giờ đã ở bên ngoài hai mươi km lập tức đại biến, sát ý âm lãnh bắn ra từ trong mắt! Bởi vì thông qua cảm giác của thám trắc chi giới, hắn đã cảm ứng được, tên kia rõ ràng lại đang đuổi theo đệ đệ hắn, hiển nhiên làm muốn giết chết đệ đệ hắn rồi.

Đệ đệ là thân nhân duy nhất của hắn, sao hắn có thể trơ mắt ra nhìn đệ đệ bị giết được? Lúc này, ngân mang lập tức lóe lên, sau đó biến mất tại không trung!

- Đi chết đi!

Một quyền mang theo sát ý ầm ầm đánh về phía thanh niên cười ta kia. Giờ hắn cách thanh niên cười tà cũng chỉ chừng trăm mét. Khoảng cách trăm mét này, lấy quyền tốc của Lâm Dịch bất quá chỉ trong nháy mắt thôi.

- Không! Không nên!...

Ánh mắt thanh niên cười ta lộ ra sợ hãi thật sâu, hắn quay đầu nhìn năng lượng màu đỏ cách hắn ngày càng gần, khí tức cường hãn kia, khiến hắn căn bản ngay cả một đầu ngón tay cũng không nhúc nhích được.

Hắn chưa từng nghĩ tới mình cũng sợ hãi tử vong như thế!

- Không!...

- Oanh!

Tiếng nổ mạnh cực lớn ầm ầm vang lên, thần sắc vốn cuồng nộ của Lâm Dịch, theo thời gian qua cũng dần khôi phục lạnh lùng...Một hồi gợn sóng năng lượng ngân huyết tương giao ầm ầm bộc phát từ chỗ cách đó trăm mét, nhưng thân hình Lâm Dịch vẫn không nhúc nhích, gợn sóng cực lớn chợt lóe lên từ trên người hắn, nhưng đối với hắn chẳng có chút ảnh hưởng gì cả.

Phía trước, trong nước biển đầu trời xuất hiện một đám bọt khí màu trắng cực kỳ nồng đậm, sau khi bọt khí biến mất, mặt mũi thanh niên lành lụng tràn đầy sát ý, một tay vươn về trước, im im lặng lặng đứng trước người thanh niên cười ta kia. Đúng là hắn đã ngăn cản một kích nén giận vừa rồi của Lâm Dịch.

Sắc mặt hắn tái nhợt, trong đôi mắt mang theo sát cơ nồng đậm.

Thanh niên cười tà thở hổn hển, trong đôi mắt vẫn mang theo sợ hãi thật sâu, cứ như vậy ngơ ngác đứng sau lưng thanh niên lạnh lùng, hai mắt nhìn về phía Lâm Dịch không nịn được lộ ra sợ hãi.

- Kim, ngươi rời đi trước đi.

Thanh niên lạnh lùng chậm rãi mở miệng. Ở trong nước biển, thanh âm có thể truyền đi, cho nên Lâm Dịch cũng nghe được.

Thanh niên cười tà tựa hồ lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nuốt từng ngụm nước bọt, nói:

- Ca, ngươi, ngươi cẩn thận chút, tên này, không đơn giản đâu.

Thanh niên lạnh lùng vẫn lạnh lùng nhìn Lâm Dịch, chậm rãi nhẹ gật đầu, thanh niên cười tà kia, lúc này mới vọt về phía trước.

Lâm Dịch cũng không nói gì, nhưng trong nháy mắt sau khi thanh niên cười tà kia bay lên, thân hình của hắn lập tức nhoáng một cái, hóa thành một đại huyết mang, bắn ra ngoài! Lạnh lùng thanh không chút hoảng sợ, thân hình lắc lư một cái, lập tức phản ứng lại.

Rầm rầm rầm oanh!...

Tiếng nổ mạnh liên tiếp lại lần nữa vang lên.

Năng lượng bạo ngược không chịu nổi từ chỗ năng lượng hai người tiếp xúc, ầm ầm lan ra bốn phương tám hướng. Lực lượng bàng bạc, ngay cả không gian cũng bị xé rách.

Một tiếng hét thảm giống như tiếng sét vang lên bên tai thanh niên lạnh lùng. Hắn mạnh mẽ nhìn lại, chỉ thấy ở bên ngoài trăm mét, một vụ bạo tạc vừa mới chấm dứt, mà một đạo thân ảnh đang đứng cạnh chỗ đó, lộ ra dáng cười lành lạnh với hắn.

Da đầu của hắn trong nháy mắt như nổ tung ra.

- Không!

Hai mắt thanh niên lạnh lùng trợn to, năng lượng màu bạc ầm ầm bộc phát ra. Mà thân ảnh của hắn, cũng xuất hiện ở chỗ bạo tạc kia...Đệ đệ của hắn, đã bị phân thân Lâm Dịch đánh cho phấn thân toái cốt rồi.

Đột nhiên, hắn điên cuồng ngẩng đầu thét dài, một cỗ năng lượng bạo ngược bạo phát, hắn duỗi tay phải ra, ầm ầm ôm về phía Lâm Dịch ở một bên, một đạo năng lượng màu bạc lập tức bắn ra.

Nhưng ngoài ý định chính là Lâm Dịch căn bản chưa từng tránh né. Khóe miệng hắn lộ ra dáng cười lành lạnh, cứ như vậy nhìn đối phương.

Oanh!

Tiếng bạo tạc ầm ầm vang lên, tên Lâm Dịch kia, lập tức biến thành từng mãnh vỡ.

Nhưng thanh niên lạnh lùng kia tựa hồ cũng đã rõ đây chỉ là một phân thân, trong hai mắt hắn nổi lên màu đỏ thâm, quay đầu, nhìn về phía Lâm Dịch không biết lúc nào đã xuất hiện ở vị trí trăm mét trước người hắn.

Khóe miệng Lâm Dịch lộ ra tia cười lạnh.

- Ta muốn ngươi đền mạng!

Thanh niên lạnh lùng gằn từng chữ. Hai mắt của hắn, rõ ràng đã nổi lên tơ máu. Người nọ, chính là đệ đệ của hắn a! Đệ đệ duy nhất!

Nhưng Lâm Dịch lại không thèm để ý cười khẽ một tiếng, nói:

- Khi các ngươi định giết chết ta, cũng nên làm tốt chuẩn bị bị giết Bởi vì có cái gọi là...Kẻ giết người, người cũng giết lại.

Khanh khách!

Một hồi tiếng bóp tay vang lên trong nước biển, Lâm Dịch liếc qua tay của đối phương, quả nhiên đã nắm thật chặt lại rồi, bề ngoài Lâm Dịch không để ý chút nào, nhưng trên thực tế vẫn đang chú ý đến nhất cử nhất động của đối phương.

Phải biết rằng, đối phương chính là không gian dị năng giả, thủ đoạn công kích cực kỳ quỷ dị. Lâm Dịch cũng không dám khinh thường.

Giết chết đồng lõa của đối phương, thoạt nhìn thì đối phương có vẻ rất tức giận, cái này khiến tâm tình phiền muộn của Lâm Dịch đã được phát tiết trình độ nhất định...Hắn không hề cho rằng đối phương đáng đồng tình. Tình huynh đệ? Cái này liên quan gì đến Lâm Dịch? Bọn hắn muốn giết Lâm Dịch, chẳng lẽ vì tình huynh đệ của bọn hắn tốt mà Lâm Dịch nên để cho bọn hắn giết sao?

Thanh niên lạnh lùng hai mắt hiện hồng, lạnh lùng nhìn Lâm Dịch. Mà khóe miệng Lâm Dịch mang theo một tia cười lạnh, đôi huyết sắc đồng tử yêu dị cũng lạnh lùng nhìn đối phương...Tràng diện, nhất thời trở nên có chút quỷ dị, nước biển, cũng dần khôi phục lại bình tĩnh.

Thanh niên lạnh lùng động!

Chỉ thấy trên người hắn lóe lên lưu quang màu bạc, thân hình liền xuất hiện sau lưng Lâm Dịch, năng lượng màu bạc trong tay ầm ầm bắn ra!

Nhưng không đợi năng lượng hắn bắn ra, trước người Lâm Dịch trong khoảnh khắc đã hóa thành một vũng nước. Thanh niên lạnh lùng biến sắc, trên người lại lóe lên lưu quang, đồng thời khi biến mất, một đạo huyết sắc năng lượng cũng ầm ầm xuyên qua chỗ hắn biến mất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.