Khắc Lôi Tư chỉ nhàn nhạt nhẹ gật đầu. Không nói gì đi lướt qua người hộ vệ kia. Lâm Dịch đi theo sau lưng hai người, cũng định đi qua. Nhưng mà, một gã hộ vệ lại đột nhiên cảnh giác đưa tay ngăn Lâm Dịch đang tiến đến. Lập tức quay đầu nhìn về phía Khắc Lôi Tư hỏi:
- Đại nhân, hắn là ai?
Thân thể Khắc Lôi Tư hơi dừng lại một chút, quay đầu lại nhìn thoáng qua. Lúc này khoảng cách giữa hắn và Lâm Dịch, đã chừng 6 7m rồi. Nhưng khoảng cách quá ngắn, căn bản không đủ thời gian để hắn mở ra năng lượng kết giới ở tầng này. Hơn nữa sự cường đại của đối phương, hiển nhiên hắn cũng cực kỳ khắc sâu trong lòng.
- Là Đại trưởng lão bảo ta dẫn hắn vào.
Khắc Lôi Tư lạnh nhạt nói:
- Để cho hắn tới đi.
- Đại trưởng lão?
Hộ vệ kia nhíu mày, sau khi ngây người một cái, Lâm Dịch đã đi qua rồi. Hộ vệ tựa hồ hơi chút chần chờ một chút, nhưng cuối cùng lại không nói thêm gì.
Khắc Lôi Tư trực tiếp đi tới kết giới thất thải năng lượng trước mặt, ngân mang hiện lên trên tay, một quả thất thải hào quang tinh thể đồng dạng lóe lên, lập tức giương về tinh thể phía trước.
Kết giới thất thải năng lượng kia lập tức sinh ra một tia chấn động, chợt thất thải tinh thể trong tay hắn tựa hồ cũng giống như nhận được cảm ứng, thời gian dần qua, bám vào thất thải năng lượng dần dần khuếch trương, cuối cùng chiếu lên phía trên kết giới năng lượng kia. Chỉ thấy kết giới năng lượng kia lập tức kích động. Thời gian dần trôi qua, một khe hẹp nho nhỏ hiện ra trước người hắn.
Lâm Dịch nhìn một loạt động tác của hắn, lập tức hiểu rõ tinh thể năng lượng kia có lẽ là chìa khóa mở ra kết giới này rồi.
- Đi theo ta.
Khắc Lôi Tư lạnh nhạt nói một tiếng, đi vào. Trên mặt nữ tử tựa hồ hiện lên một vòng do dự, nhưng cuối cùng cũng khẽ thở dài một tiếng, chầm chập đuổi theo. Cuối cùng là Lâm Dịch đi theo phía sau nàng. Sau khi Lâm Dịch đi vào, kết giới năng lượng kia lập tức kích động một hồi nhỏ, vỡ ra lỗ hổng, lập tức biến mất.
Mãi cho đến sau khi ba người đi vào, tên hộ tiến lên ngăn trở Lâm Dịch nhíu mày, hỏi tên hộ vệ bên cạnh:
- Người nọ là ai? Tại sao đại trưởng lão phải tìm hắn?
Tên hộ vệ bên cạnh hắn cũng có chút nhíu mày. Tuy rằng trước kia cũng có tiền lệ mang người xa lạ vào Bổn Nguyên Chi Tháp, nhưng không có người nào không phải Ngũ đại trưởng lão tự mình mang vào. Dù sao thì Bổn Nguyên Chi Tháp với tư cách là thánh địa Cổ Năng truyền thừa, không phải người có giao tình cực kỳ thâm hậu với Cổ Năng, không thể nào được mời tiến vào. Mà có thể có giao tình thâm hậu với Cổ Năng, có thể nào là người bình thường?
Nếu để thủ hạ dẫn người tiến vào Bổn Nguyên chi tháp là một hành vi rất không lễ phép. Chỉ là bộ mặt Lâm Dịch lạ lẫm, đủ khiến những hộ vệ này sinh lòng nghi hoặc. Có thể trở thành hộ vệ đang trực, người nào chưa có tâm tư kín đáo, đó là không thể nào.
- Ngươi xem, chúng ta có nên thông báo cho các trưởng lão khác một tiếng hay không?
Hộ vệ kia cau mày dò hỏi.
Hộ vệ bên cạnh hắn nhíu mày, cuối cùng gật đầu nói:
- Vô luận có phải Đại trưởng lão mời vào hay không, cũng phải thông báo một tiếng. Ân, ngươi ở nơi này xem một chút, ta qua Y Tây Đa đại nhân thông báo một tiếng.
- Tốt, ngươi đi đi.
Tên hộ vệ kia nhẹ gật đầu, đi xuống hành lang vòng tròn của tháp cao.
Rời khởi hành lang vòng tròn. Tên hộ vệ kia đi thẳng đến một mảnh đất trống. Tại lúc bình thường, phiến quảng trường này là địa điểm hài tử Cổ Năng chơi đùa. Mặt đất là nơi một ít ma thú phi hành hoặc đỗ hoặc bay lượn lên trời. Trên toàn bộ quảng trường, đều tràn ngập tiếng cười vui vẻ của bọn nhỏ.
Mà vị trí ở giữa những người này, chính là một gã trung niên nho nhã, tướng mạo tuấn tú đang mang theo dáng tươi cười nhu hòa. Ngẩng đầu nhìn một bầy con nít đang phi hành trên người một ma thú. Tuy rằng là chơi đùa, nhưng trên thực tế cũng là một loại rèn luyện với bọn nhỏ. Phải biết rằng, trên không trung cách mặt đất vài trăm mét. Đối với một đứa bé mà nói, có thể nghĩ là một loại địa phương khủng bố như thế nào. Mà Cổ Năng dùng loại phương thức này để rèn luyện tâm tính những đứa trẻ mới.
Nhưng hài tử cuối cùng vẫn là hài tử, vạn nhất một đứa từ trên không trung té xuống, lại là phi thường nguy hiểm. Cho nên, trên quảng trường, mỗi ngày đều có một gã trưởng lão tinh vị thường trực. Hôm nay, chính là vị Y Tây Đa này.
Y Tây Đa là một gã dị năng giả hệ mộc Trung tinh vị trung giai, toàn thân cao thấp đều tràn ngập một loại khí tức ôn nhu tường hòa. Mộc hệ, cũng là tính mạng chi hệ. Loại khí tức này tràn ngập sinh cơ lực lượng. Rất dễ dàng khiến người sinh ra hảo cảm.
Tên hộ vệ kia trực tiếp đi tới bên người Y Tây Đây, có chút khom người, cung kính chào:
- Y Tây Đa đại nhân.
Y Tây Đa quay đầu lại, sau khi nhìn thấy hộ vệ, lộ ra một dáng tươi cười nhu hòa với hắn, nói:
- Nội Hi. Có chuyện gì không?
Tên hộ vệ tên là Nội Hi nghe vâỵ nhẹ gật đầu, cung kính nói:
- Có chuyện ta cảm thấy có lẽ nên bẩm báo cho ngươi một tiếng.
Y Tây Đa nhíu mày, lập tức nhẹ gật đầu, cười nói:
- Nói đi.
Nội Hi cung kính nói:
Vừa rồi Khắc Lôi Tư đại nhân và Đổng Ni Na đại nhân dẫn theo một người xa lạ tiến nhập Bổn Nguyên chi tháp. Khắc Lôi Tư đại nhân công bố là thụ lệnh Đại trưởng lão mang người xa lạ kia tiến vào, Nội Hi không tiện ngăn trở. Nhưng cảm giác có lẽ nên thông báo cho đại nhân một tiếng, xin hỏi Đại trưởng lão có thật sự hạ mệnh lệnh như vậy sao?
Y Tây Đa nghe vậy, lông mày lập tức nhíu một cái, nghi ngờ nói:
- Khắc Lôi Tư, Đổng Ni Na? Không phải bọn hắn đã xuất cốc sao?
Nội Hi gật đầu nói:
- Một giờ trước, khi hai vị đại nhân rời khỏi Bổn Nguyên chi tháp, nhưng không biết vì cái gì mà vừa rồi đã trở về, cũng dẫn theo người xa lạ kia.
Y Tây Đây lại nhíu lông mày một lần nữa, nhưng lập tức gật đầu nói:
- Ân, tốt, ta đã biết. Đi, ta lên hỏi Đại trưởng lão xem có đúng như vậy không.
Nội Hi nhẹ gật đầu, Y Tây Đa lập tức bay thẳng đến Bổn Nguyên chi tháp, Nội Hi đi theo phía sau hắn. Đi tới môn khẩu Nội Hi đang trực, Y Tây Đa cũng lấy ra một khối tinh thể từ trong lòng ra, kết giới năng lượng lại chấn động một hồi, sau đó một lỗ hổng nhỏ xuất hiện.
Sau khi Lâm Dịch tiến vào Bổn Nguyên chi tháp, lập tức cảm giác được trên thân thể có chút mát lạnh, lập tức hiếu kỳ dò xét bốn phía.
Chỉ thấy bên trong Bổn Nguyên chi tháp cực kỳ rộng lớn, trốn trơn, không có bóng người nào. Tại một địa phương cách Lâm Dịch mấy kilomet, có một thang lực xoay tròn từ trên xuống, thẳng tắp lọt vào tầng thứ hai, đó là thông đạo duy nhất để tiếp tục đi lên.
Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na im im lặng lặng đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn Lâm Dịch. Thẳng đến khi Lâm Dịch thu hồi ánh mắt, Khắc Lôi Tư mới mở miệng nói:
- Dựa theo hiệp nghị, chúng ta đã dẫn ngươi vào Bổn Nguyên chi tháp, hiện giờ thỉnh ngươi thuận theo như hiệp nghi, thả chúng ta rời đi a.
Đang lúc nói chuyện, chăm chú nhìn xem Lâm Dịch.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức khẽ cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ để các ngươi rời đi. Nhưng trước đó, ta còn mấy vấn đề muốn hỏi các ngươi cái đã. Sau khi trả lời, các ngươi có thể rời đi.
Nàng Đổng Ni Na kia không nhịn được nữa, cả giận nói:
- Đủ rồi a. Ngay từ đầu ngươi nói chỉ cần ta trả lời vấn đề của ngươi là thả chúng ta rời đi. Tốt, ta đã trả lời, vì vậy ngươi nói để chúng ta mang ngươi vào Bổn nguyên chi tháp. Tốt, chúng ta cũng làm theo lời ngươi. Hiện giờ ngươi còn muốn hỏi mấy vấn đề? Hừ, bước tiếp theo, có phải ngươi muốn chúng ta trực tiếp mang ngươi tiến vào địa phương giam giữ Vân Băng?
Nói xong lời cuối cùng, Đổng Ni Na nhịn không được mỉa mai.
Ai ngờ sau khi lông mày Lâm Dịch có chút nhảy lên, lại nhẹ gật đầu, nói:
- Ngươi không nói ta cũng không nghĩ tới. Ân, đó là một đề nghị không tệ.
- Ngươi...
Sắc mặt Đổng Ni Na lập tức đại biến. Mà sắc mặt Khắc Lôi Tư ở một bên cũng biến thành khó coi, nhịn không được liếc Đổng Ni Na, lập tức hít sâu một hơi, sau đó nói:
- Dựa theo hiệp nghị, chúng ta chỉ phụ trách mang ngươi tiến vào Bổn Nguyên chi tháp, chúng ta biết rõ thực lực ngươi cường đại, chúng ta thật sự không phải đối thủ của ngươi. Nhưng nếu như yêu cầu của ngươi thật sự quá phận, cũng thứ cho chúng ta không cách nào nhận lời rồi.
Lông mày Lâm Dịch không khỏi có chút nhíu, thấy Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt lộ dáng kiên quyết, liền biết rõ mình thật không cách nào khiến bọn hắn tiếp tục dẫn đường rồi. Bọn hắn cũng đã thụ qua mình uy hiếp một lần. Mặc dù là tượng đất cũng còn có ba phần nóng tính, chứ đừng nói là cường giả Tinh vị cảnh, nhân vật đỉnh phong tại toàn bộ đại lục. Hôm nay nếu mình đưa ra yêu cầu nữa, hiển nhiên đã vượt quá trình độ thừa nhận của bọn hắn rồi. Lâm Dịch rất rõ ràng, tiếp tục cưỡng bức, cũng không quá đáng là khiến tâm tính hai người càng kiên quyết mà thôi.
Lâm Dịch lập tức khẽ cười một cái, sau đó nói:
- Không cần quá khẩn trương, chỉ là vui đùa một cái mà thôi. Đã hứa hẹn rồi, ta sẽ không đổi ý, trả lời hết vấn đề của ta, các ngươi có thể rời đi.
Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na nghe được Lâm Dịch nói như vậy, cũng không khỏi âm thầm thở dài một hơi. Bọn hắn đều không muốn chết. Tuy rằng cách làm của Lâm Dịch khiến bọn hắn cảm giác rất là sỉ nhục. Nhưng trước mắt mà nói, coi như là trong phạm vi bọn hắn thừa nhận. Nhưng một khi vượt khỏi, mặc dù thật sự không muốn chết, nhưng hai người cũng tuyệt đối không hoàn toàn không để ý tôn nghiêm.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi, nhẹ gật đầu:
- Hi vọng ngươi không phụ lòng thân thực lực của ngươi.
Lâm Dịch nhàn nhạt cười cười. Lời nói của Khắc Lôi Tư rất rõ ràng. Với tư cách là một gã cường giả, lời hứa của bọn hắn đều có tính ước thúc cường đại. Mà nếu như cuối cùng Lâm Dịch không thả bọn hắn rời đi, không xứng xưng là cường giả.
- Ta muốn biết kết cấu chủ yếu từ tầng một đến tầng bảy tòa tháp này.
Lâm Dịch trực tiếp hỏi.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi, sau nghi suy nghĩ một chút liền nói:
- Kết cấu tháp cũng không phức tạp. Trừ tầng thứ nhất với tư cách là là thông đạo với bên ngoài, thượng diện tầng năm là nơi các hệ tu hành. Tầng thứ bảy là địa phương các trưởng lão nghỉ ngơi.
Lâm Dịch không khỏi có chút nhăn mày, sau đó hỏi:
- Vân Băng bị giam giữ ở nơi nào?
Khắc Lôi Tư nói:
- Nói là giam giữ, kỳ thật cũng chỉ có thể xem như giam lỏng. Nàng vẫn ở phòng trước kia của nàng, chỉ là đã mất đi tự do tùy ý xuất nhập mà thôi. Gian phòng của nàng, là gian phòng thứ ba mươi sáu hành lang bên tay phải tầng thứ bảy.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, muốn nói chuyện. Đột nhiên trong lòng khẽ động, lập tức quay đầu nhìn lại cửa lúc tiến vào. Chỉ nghe két một tiếng, cửa lớn bị đẩy ra. Một trung niên nho nhã đi đến. Đúng là Y Tây Đa
Y Tây Đa ngẩng đầu, nhìn thấy ba người Lâm Dịch, tựa hồ có chút ngoài ý muốn, không khỏi nghi hoặc dò hỏi:
- Khắc Lôi Tư, vị này là khách mời của Đại trưởng lão...
Nhưng không đợi hắn nói hết lời, một hồi tinh lam quang mang đã xuất hiện mà không hề có dấu hiệu.
Trên thực tế, ngay từ đầu Y Tây Đa đã có phòng bị đối với Lâm Dịch. Một kiện Tinh lam quang trạch xuất hiện, ánh mắt ngưng tụ lại, sau đó lập tức lắc mình một cái, mãnh liệt tránh ra! Đồng thời chỉ thấy một mảnh óng ánh từ trên người hắn rơi vãi xuống đất.
- Khắc Lôi Tư! Các ngươi dám phản bội tổ chức?
Y Tây Đa lập tức hô lên. Tiếng vang cực lớn lập tức quanh quẩn toàn bộ tầng một.
Sắc mặt Lâm Dịch biến hóa. Theo lời tự thuật của Khắc Lôi Tư, hắn biết tầng trên là nơi tu hành của người Cổ Năng. Thanh âm lớn như vậy, vô cùng có khả năng kinh động những người kia. Lập tức triển khai toàn bộ lĩnh vực, trong khoảnh khắc, liền hoàn toàn bao trùm Y Tây Đa vào bên trong. Thanh âm không thể lọt ra ngoài.
Mà Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na một bên bỗng nhiên rõ ràng, khoảng cách bọn hắn vốn gần với Lâm Dịch. Lâm Dịch vừa triển khai lĩnh vực ra, bọn hắn cũng hoàn toàn bị vây lại, căn bản không có chút năng lực phản kháng.
- Thủy hệ lĩnh vực?
Y Tây Đa vừa tiến vào không gian kia, sắc mặt lập tức đại biến. Mà cùng lúc đó, một hồi thanh sắc quang mang, đột ngột xuất hiện bên trong tinh lam lĩnh vực.
- Lĩnh vực Dị năng giả?
Lâm Dịch cũng kinh ngạc.
Trình độ mạnh yếu của Thanh sắc không gian kia rõ ràng không cường đại như Tinh lam không gian. Nhưng dù là như thế, Lâm Dịch muốn đơn giản hoàn toàn áp chế xuống, cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Lâm Dịch chưa từng giao thủ với Lĩnh vực Dị Năng giả khác, lại là có chút giật mình.
- Ngươi đến tột cùng là người nào?
Y Tây Đa động viên chèo chống lĩnh vực của mình, cắn răng hỏi. Đối phương cường đại, xa xa vượt quá tưởng tượng của mình. Hắn chủ yếu dựa vào lĩnh vực. Nhưng hắn vẫn tuyệt đối thật không ngờ đối phương rõ ràng cũng là Lĩnh vực Dị năng giả. Nhưng so với mình lại cường đại hơn rất nhiều!
Lâm Dịch không dám hao phí thời gian quá dài, sợ kinh động đến những người Cổ Năng đang tu hành ở tầng trên. Mục đích chuyến đi này của hắn là cứu mẫu thân, mà không phải khai chiến cùng Cổ Năng.
Tinh lam quang trạch trên người hắn lập tức đại thịnh. Một lát sau đã gia trì Linh Văn.
Hôm nay, bội số tăng phúc Linh Văn của Lâm Dịch đã đạt đến bốn mươi ba lần. Tuy rằng so với chiến văn tăng phúc bảy mươi lăm lần thì yếu hơn rất nhiều. Nhưng hắn vẫn dựa vào bốn mươi ba lần tăng phúc, vững vàng tiến vào trình độ Đại tinh vị sơ giai Dị năng giả.
Chỉ thấy hào quang lĩnh vực của hắn bỗng nhiên tăng lên. Thanh sắc lĩnh vực của Y Tây Đa lập tức yếu ớt. Sắc mặt tái nhợt một mảnh!
- Cái gì?
Không lường trước đối phương rõ ràng có được lực lượng cường đại như thế. Y Tây Đa kinh hãi, trợn tròn hai mắt. Chợt, thanh sắc lĩnh vực hoàn toàn bị Tinh lam lĩnh vực áp chế. Hoàn toàn biến mất. Một tầng màng nước xuất hiện trên người Y Tây Đa, Y Tây Đa chỉ cảm thấy thân thể xiết chặt, một cỗ lực lượng cường đại, hoàn toàn ngăn cách dị năng của hắn. Lại khiến hắn không có chút năng lực chống cự nào.