Chung Cực Truyền Thừa

Chương 696: Chương 696: Tranh giành Linh mạch.




Nhưng Kim Bằng Vương là nhân vật thế nào chứ? Hắn sao có thể không rõ Thủy Tộc như lòng bàn tay chứ? Bất quá sau khi nghe thấy Thủy Ngư nói một phen, hắn chỉ thâm ý nhìn thoáng qua Thủy Ngư đang quỳ rạp dưới đất.

Lúc này không phải là lúc để trừng phạt Thủy Tộc, một tòa linh mạch như vậy, cho dù thế nào Kim Bằng hắn cũng không thể để Lan Kinh nhúng chàm được.

Trong mắt Kim Bằng lập lòe bắn ra tinh mang, khóe miệng nổi lên một vòng cười lạnh.

- Lan Kinh lão nhân, nếu đã muốn chơi, vậy chúng ta cứ hảo hảo chơi đùa a!

Nghĩ đến đây, Kim Bằng đứng lên, trầm giọng quát:

- Truyền mệnh xuống, tất cả lục giai yêu thú trong phạm vi sáu trăm triệu km, toàn bộ tập hợp lại. Kim Bằng quần, theo ta đi xem Lan Kinh lão nhân kia đến cùng muốn thế nào!

- Lĩnh mệnh.

Sau đó, vô số đạo quang mang màu trắng nhanh đến không thể nào tưởng tượng được từ Vân Phong chi đỉnh bạo phát ra. Sau một lát, một đoàn chỉ sợ hơn một ngàn đầu lục giai yêu thú đã tập trung ở hai bên trái phải Vân Phong, phô thiên cái địa, chỉ nhìn thôi đã có một loại cảm giác áp lực khổng lồ rồi.

- Ngươi dẫn đường đi!

Kim Bằng Vương một thân nhung trang màu vàng, đầu đội kim quan, quả nhiên phi thường tuấn mỹ. Hắn gọi Thủy Ngư đến trước người, bảo hắn đi dẫn đường.

Thủy Ngư lĩnh mệnh, lập tức, mấy ngàn đầu lục giai yêu thú ầm ầm bay xuống từ không trung, đâm thẳng vào trong hải dương vô biên.

Mà Lâm Dịch ở nơi cách Vân Phong chừng hơn sáu trăm triệu dặm, lúc này lại đánh chết một con yêu thú.

Sau khi thu nội đan vào trong không gian giới chỉ của mình, trên mặt Lâm Dịch lộ ra vẻ vui mừng.

- Săn bắt thêm hơn mười miếng nội đan lục giai nữa rồi rời đi a!

Hiện giờ Lâm Dịch tổng cộng đã có chừng 360 miếng nội đan yêu thú lục giai, tổng giá trị hơn bảy trăm triệu linh thạch. Hơn nữa hơn tám nghìn vạn linh thạch kia, đã gom góp được tám trăm triệu rồi. Chỉ là Lâm Dịch vẫn định đánh nhiều thêm chút nữa...Dù sao nội đan yêu thú lục giai, cũng cực kỳ khó có được. Nhất là nội đan lục giai thủy thuộc tính, vừa vặn phù hợp với hắn. Dù sao hiện giờ cũng chỉ có nội đan lục giai thủy thuộc tính, mói có thể có chút tác dụng với hắn. Nội đan thất giai, hiện giờ hắn vẫn chưa thế nào phá vỡ cấm chết, cho nên hán luôn luôn chuẩn bị cho mình một ít, đề phòng bất kỳ tình huống nào.

Hơn mười miếng nội đan yêu thú lục giai, đối với Lâm Dịch mà nói, nếu quả thật muốn săn bắt thì chỉ cần một ngày là đủ rồi. Hôm nay đã săn bắt được sáu bảy miếng rồi, Lâm Dịch cũng không định tiếp tục nữa.

Vì vậy thân hình nhoáng một cái, biến mất trên biển, xuất hiện trong Hổ Thần Cư.

Ngồi xếp bằng, bắt đầu từ từ vận chuyển Hổ Thần Quyết. Hiện giờ Hổ Thần Quyết của hắn đã thành công tấn cấp đến tầng thứ năm rồi.

Trong ý thức hải, quyển sách cực lớn khi chép Hổ Thần Cư đang trôi nổi, nhìn thấy ngoại trừ tâm quyết ra, sau mỗi một tầng đều có công pháp phối hợp với Hổ Thần Quyết. Do dự một hồi, hắn vẫn cắn răn buông tha...Tuy rằng cực kỳ muốn đạt được lực lượng cường đại, nhưng Lâm Dịch tuyệt đối sẽ không lấy đánh mất mình làm đại giá.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Ngày thứ hai, Lâm Dịch mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên một vòng huyết sắc yêu dị.

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Lâm Dịch lại lần nữa nhó lại.

Người thân trên Bạch Đế đại lục, một cổ tư vị cô độc quanh quẩn trong lòng, trong mắt cũng không khỏi ảm đạm.

Hiện giờ hắn ở Thiên Giới tùy rằng coi như cường giả nhất lưu đỉnh tiêm, nhưng Thiên Giới to lớn như vậy, hắn ngay cả một người bạn cũng không có, hỉ nộ ái ố của bản thân chính có thể tự mình thừa nhận, không người nào chia sẻ.

Nhìn hoàn cảnh ưu mỹ lãnh thanh của Hổ Thần Cư, sương trắng lượn lờ, thanh sơn lục thủy. Nhưng càng như thế lại càng làm nổi bậc sự cô độc của Lâm Dịch.

Hai con ngươi ảm đạm, trong tay lóe lên ngân mang, sáo xuất hiện, ánh mắt Lâm Dịch cứ ảm đạm không chút tiêu cự, bắt đầu thổi sáo...

Tiếng sáo trầm thấp mà u buồn, một cổ cô tịch thần trầm, đầy vẻ tich mịch, theo tiếng địch chậm rãi vang lên, Lâm Dịch có chút nhắm mắt lại.

Cũng không biết đã qua bao lâu, tiếng sao biến mất, Lâm Dịch mở hai mắt ra.

- Phụ thân, mẫu thân, Mộng nhi, Linh Lung, Yến nhi, ta rất nhanh có thể trở về rồi.

Trong hai con ngươi ảm đảm hiện lên vẻ kiên nghị, thân hình lay nhẹ, biến mất trong Hổ Thần Cư.

Lại lần nữa xuất hiện trong đáy biến, Lâm Dịch đã khôi phục lại thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng đạm mạc.

- Hôm nay lại săn giết hơn mười tên yêu thú nữa liền trở về thôi.

Nghĩ đến đây, thần thúc hắn liền dò xét vào trong giới chỉ, lập túc, tất cả biến hóa trong phạm vi 3000 km đều rơi vào lòng bàn tay Lâm Dịch.

- Ồ?

Lâm Dịch đột nhiên kinh nghi một tiếng, có chút sững sốt một chút, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.

- Trong phạm vi 3000 km, rõ ràng ngay cả một đầu lục giai yêu thú cũng không có sao? Xảy ra chuyện gì thế này?

Sau khi có được thám trắc chi giới, Lâm Dịch mói biết được, trong phạm vi của lục giai yêu thú, kỳ thật cũng có ngũ giai yêu thú. Chỉ có điều, không gian sinh tồn của những yêu thú này phần lớn đều kẹp trong khe hở phạm vi lĩnh vục của lục giai yêu thú. Trước kia một đường mà đến, trên thực tế Lâm Dịch cũng gặp một ít ngũ giai yêu thú, bất quá đều cách lĩnh vực của lục giai yêu thú mấy trăm km mới phát hiện ra. Ngũ giai yêu thú đối với Lâm Dịch cũng không có tác dụng gì quá lớn, cho nên hắn không săn giết bọn nó.

Mà sau khi có được thám trắc chi giới, mỗi lần Lâm Dịch dò xét, chung quy đều có thể phát hiện ra năm sáu đầu lục giai yêu thú. Dù sao, phạm vi 3000 km, ở Luyện Yêu sơn này có nhiêu lục giai yêu thú như vậy, như thế cũng chỉ bình thường thôi.

Nhưng hôm nay khi dò xét, rõ ràng lại không phát hiện ra đầu lục giai yêu thú nào? Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc, loại tình huống này thực sự vô cùng khác thườn. Dù sao hôm qua trước khi tiến vào Hổ Thần Cư, hắn vẫn còn phát hiện ra ba bốn đầu, mà bình thường lục giai yêu thú sẽ không động một chút liền chạy đi xa. Dù sao, chúng đều có lãnh địa của mình cả.

- Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?

Lâm Dịch thật sự vô cùng tò mò, sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch quyết định đến phía trước nhìn xem. Có được thám trắc chi giới, hắn ngược lại không sợ nguy hiểm gì cả. 3000 km, dù thật sự có yếu thú cấp bậc Hư Thần Cảnh, hắn cũng có thể xoay người chạy trốn được a.

Nghĩ đến đây, thân hình Lâm Dịch ầm ầm bắn vào không trung. Ở trong nước, tốc độ cũng không được nhanh như trên không trung.

Hiện giờ sương mù màu tím ở nơi này đã nồng hậu đến cực điểm, thị lực của Lâm Dịch cũng chỉ nhìn được chừng trăm mét. Nhưng có thám trắc chi giới cũng không sao cả.

Oanh!

Một tiếng khí bạo vang lên, thân hình Lâm Dịch lập tức hóa thành một đạo lưu quang, sau đó bay ra ngoài.

Thám trắc chi giới vẫn một mực dò xét, Lâm Dịch bay vói tộc độ cao nhất. Lấy thực lực hiện giờ, khoảng cách 1000 km không mất đến 10' là đã bay tới được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.