Chỉ có Hứa Mộc Tỉnh là đặc biệt
Khuôn mặt trắng trẻo đẹp trai của hẳn ta nở một nụ cười tràn trề tự tin.
Tô Phương Hoa vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình thì trong lòng ngứa ngáy khó chịu.
Hắn không tự chủ được muốn tiến lên ôm chặt Hứa Mộc Tình.
Bắt lấy cô!
Sờ nắn cô!
Cưỡi lên cô, giày vò cô!
“Hứa Mộc Tình, giờ tôi cho cô một cơ hội cuối cùng.”
“Chỉ cần cô ngoan ngoãn đến ôm chặt tôi, những chuyện trước kia tôi sẽ không tính toán nữa”
“Tôi không những sẽ cho cô thứ tốt nhất, còn giúp đỡ cho sự nghiệp của cô.”
“Tôi sẽ khiến tập đoàn Lăng Tiêu của các người trở thành công ty niêm yết đứng thứ hai ở tỉnh thành”
“Càng khiến cho gia tộc nhà cô trở thành danh môn thế gia thật sự”
Nụ cười tỏa nắng, giọng điệu tự tin.
Tô Phương Hoa bây giờ là kẻ nắm quyền thế cao cao tại thượng.
Hắn ta chắc chắn rằng hắn đưa ra điều kiện hậu đãi như vậy, Hứa Mộc Tình chắc chắn sẽ đồng ý.
Và hắn sẽ khống chế Hứa Mộc Tình suốt đời.
Cứ nghĩ đến Hứa Mộc Tình sẽ xinh đẹp tuyệt trần dựa dẫm vào lòng mình, Tô Phương Hoa liền cảm thấy thân dưới hắn ngứa ngáy khó chịu!
Hắn đã không nhịn được nữa rồi!
“Tôi từ chối.”
Ba chữ rất đơn giản, Hứa Mộc Tình nói chắc như đinh đóng cột.
“Mẹ nó, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.”
Tô Phương Hoa nổi giận.
Hắn cảm giác mặt hắn bị Hứa Mộc Tính tát bôm bốp vào mặt!
Hắn là ai? Hắn là đệ nhất công tử ở tỉnh thành.
Hắn muốn phụ nữ nào mà chẳng có được?
Bình thường những phụ nữ đó nhìn thấy hắn, có ai mà không sà vào lòng hán làm dáng lắng lơ?
Duy nhất Hứa Mộc Tình!
Chỉ có Hứa Mộc Tình!
“Chúng mày còn đứng đực ra đấy làm gì? Mau mời Hứa tiểu thư vào phòng tao”
Cùng với tiếng gầm của Tô Phương Hoa, vài tên vệ sĩ nhanh chóng vây đến.
Một tên vệ sĩ bước rất nhanh.
Hắn nhanh chóng vòng qua đầu xe, đưa tay túm lấy Hứa Mộc Tình.
Cánh cửa vẫn đang đóng chặt lúc này đột nhiên mở ra.
Nữ tài xế Trần Quả đạp mạnh cửa xe lên người tên vệ sĩ.
“Ai dô, không ngờ ở đây còn trốn một người.”
Tô Phương Hoa nhìn Hứa Mộc Tình và Trần Quả bằng ánh mắt dâm tà.
Sau khi hán nhìn kỹ Trần Quả, bất giác nói: “Cô em này nhìn cũng khá lắm, tuy da hơi đen, nhưng làm mồi nhắm cũng tạm được”
“Chúng mày lên hết cho tao, lôi hai người này đến phòng tao!”
Làm theo mệnh lệnh của Tô Phương Hoa, đám vệ sĩ lũ lượt hò hét xông lên.
Dưới con mắt của chúng, Trần Quả cho dù có biết đánh, cũng chỉ là phụ nữ mà thôi Một đám đàn ông mà lại không đối phó nổi một người phụ nữ sao?
Thế nhưng, những tên vệ sĩ có suy nghĩ đó, từng tên một bị Trần Quả đánh gục dưới đất.
Đây mà là phụ nữ sao, có mà là hổ cái thì có.
Động tác của Trần Quả nhanh chư chớp.
Cánh tay nhỏ nhắn của cô tung ra năm đấm vô cùng mạnh mẽ.
Một vệ sĩ cao hai mét, nặng hơn chín mươi kilogram, sau khi bị nắm đấm của cô đánh trúng.
Cơ thể trực tiếp gục xuống bay ra sau mấy chục mét.
Không cần nói cũng biết, nắm đấm của người phụ nữ này mạnh cỡ nào.
Mấy chục tên vệ sĩ đều bị Trần Quả đánh gục.
Tất cả bọn họ đều ôm vết thương nằm bẹp dưới đất kêu khóc.
“Bốp bốp bốp…
Tô Phương Hoa vẫn luôn quan sát, lúc này tùy tiện vỗ tay.
“Khá lắm, khá lắm, không ngờ lái xe như cô mà cũng đánh đấm giỏi đấy.”
“Loại phụ nữ hoang dại như cô, chơi trên giường chắc chắn rất khỏe”
Tô Phương Hoa càng nói càng thô tục.