Cơn Lốc Yakuza

Chương 250: Chương 250




Chó Chết cười lạnh lùng: “Đại ca tao nói không phải thì là không phải.”

“Đại ca kêu tao chuyển lời cho mày”

“Yên nghỉ nhé.”

Hai mắt Tiền Gia Triết giương to, tia máu trong đồng tử đột nhiên tăng mạnh, phút chốc đã biến thành màu đỏ máu.

Ngay sau đó, gân xanh trên da hán nhanh chóng nổ tung.

Sau đó, bắt đầu từ khuôn mặt, da hắn không ngừng lở loét.

Cho dù đã đóng cửa phòng nhưng Chó Chết vẫn nghe được tiếng kêu gào thảm thiết của Tiền Gia Triết.

Trong lúc này, tại trường mẫu giáo Thiên Sứ.

Tiên Gia Hâm – tam công tử của Tiền gia đang cưỡi trên lưng một cậu bé.

Tay cậu ta cầm một cây gậy, đánh tới tấp lên đầu cậu bé kia.

“Nhanh lên! Bò nhanh lên!”

Tiền Gia Hâm chơi rất vui vẻ, sau lưng cậu ta là một đám bám đuôi.

Giáo viên và phụ huynh bên cạnh dường như đã quá quen, không lấy gì làm lạ với cảnh tượng này.

Mọi người chỉ lần lượt né tránh, sợ sẽ bị tiểu ác ma này nhắm trúng.

Tuy Tiền Gia Hâm nhỏ tuổi, nhưng từ nhỏ đã tác oai tác quái.

Không chỉ ức hiếp bạn cùng lớp, thậm chí ngay cả giáo viên mà cậu ta cũng dám ra tay!

Ở trong trường mẫu giáo này, cậu ta là bá vương, cậu ta muốn làm gì cũng được!

Lúc này, cậu ta nhìn thấy giáo viên nữ trẻ trung xinh đẹp.

đang cầm hai quyển sách đi đến.

Tiền Gia Hâm vội chạy lại, giật váy cô giáo kéo mạnh xuống.

Cô giáo thét lên, quay người định chạy.

“Nếu mà cô chạy, con sẽ kêu vệ sỹ tối nay đến ký túc của cô lột sạch đồ cô, kêu họ chơi cô đến tận sáng mai.”

Giọng điệu non nớt, tiếng nói lanh lảnh, nhưng lại nói ra những lời không giống tiếng người!

Giáo viên nữ chỉ có thể nhẫn nhịn ứa nước mắt, run rẩy trong ánh mắt bất lực của những người xung quanh.

“Ha ha ha!” Tiền Gia Hâm cầm cây gậy đánh lên người giáo viên.

Giáo viên nữ đang khóc, còn cậu ta lại đang người vui vẻI Không lâu sau, chiếc xe sang trọng của Tiền Thành Hào chạy đến.

Tiền Thành Hào ngồi trong xe, nhìn đứa con ruột thịt của mình đang ức hiếp người khác, bất giác mỉm cười gật đầu.

“Không hổ là con trai của Tiền Thành Hào, nhỏ như vậy.

đã lộ ra khí chất kiêu hùng rồi”

“Khá lắm, khá lắm. Sau này chịu khó bồi dưỡng, nhất định sẽ có thể trở thành bá chủ một phương!”

Tiền Thành Hào khí phái xuống xe.

“Bạt”

Tiền Gia Hâm hân hoan chạy đến trước mặt Tiền Thành Hào.

Tiền Thành Hào giang hai tay âu yếm ôm cậu nhóc vào lòng, để cậu ta ngồi lên vai mình.

“Ba ơi, mẹ đâu rồi?”

“Mẹ con đi máy bay về nhà ông ngoại rồi.”

“Ồ, ba, hôm nay con làm được rất nhiều việc đó, thằng Trương Tiểu Minh thật vô dụng, ngày nào cũng bị con bắt nạt! Còn nữa, còn nữa…

Khi Tiền Gia Hâm đang dương dương tự đắc kể lại chiến tích hôm nay ở trường mẫu giáo.

Một anh nhân viên giao hàng chạy xe đạp điện đến, đưa cho Tiền Thành Hào một túi tài liệu.

“Lúc nãy có một người đàn ông kêu tôi giao cái này cho ông”

Nói xong, anh nhân viên giao hàng lên xe đạp điện phóng đi.

Tiền Thành Hào cau mày, mở túi tài liệu.

“Kính gửi Tiền tiên sinh, vô cùng xin lỗi, do sự nhầm lẫn của nhân viên nên chúng tôi đã gửi nhầm kết quả xét nghiệm”

“Ông và Tiền Gia Triết là quan hệ cha con”

“Ông và Tiền Gia Hâm không phải quan hệ cha con”

Tiền Thành Hào sững sờ!

Ngỡ ngàng!

Không thể tin được!

Con hoang!

Là đứa súc sinh đang ngồi trên vai ông tal!

Ông ta đã tự tay giết chết đứa con thứ hai mà ông ta yêu thương nhất!

Người kế nhiệm của ông ta!

Kiêu hùng tương lai!

Không!

Không!

Không!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.