Cái tên Tiểu Linh này nói ra từ trong miệng Tiểu Tuyết, muốn bao nhiêu thân thiết thì có bấy nhiêu thân thiết.
Mặc Liên bị chấn động với thái độ thân mật của Tiểu Tuyết đối với Tinh Tinh Nguyên Linh, nàng hồ nghi nhìn nhìn tiểu ma thú nào đó đang cười đến hớn hở, dời đề tài nói: “Có rất nhiều bảo vật sao?”
“Uh, rất nhiều, rất nhiều ~ không sai, không sai ~ chủ nhân, ta đã thay người thu thập được không sai biệt lắm!” Tiểu Tuyết lập tức chớp đôi mắt to sáng lấp lánh, xoay người khôi phục màu sắc tự vệ.
Mặc Liên cũng không giật mình đối với màu sắc tự vệ của Tiểu Tuyết, xem ra nó đã thuận lợi tiến nhập Địa giai, tấn thăng làm huyền thú.
Bất đắc dĩ sờ sờ đầu Tiểu Tuyết, mở miệng hỏi: “Tiểu Linh đã đi hướng phương hướng nào?”
Cái tay nhỏ bé của Tiểu Tuyết hướng tới một cái phương hướng chỉ chỉ.
Ánh mắt Mặc Liên trầm xuống, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng, đối với Tiểu Tuyết nói: “Tuyết Nhi, đừng khách khí, nơi này có thứ gì có thể mang thì đều mang toàn bộ đi! Cướp sạch một ngụm cho ta!”
Tiểu Tuyết ôm ấp Mặc Liên xong thì lĩnh mệnh nhảy xuống, tiếp tục vùi đầu gian khỗ, hết gõ đông rồi lại gõ tây, liến thoắng nói: “Oa, hóa ra là Hàn Băng Huyền Thiết, chậc chậc ~ lấy đi, lấy đi, nga! Trời ạ! Là Liệt Diễm Mật Nham, vậy? Còn có Tinh Mẫu Thạch! . . .”
Chăm chú nhìn bóng dáng tuyết trắng càng chạy càng xa, càng bận rộn, khóe miệng Mặc Liên giật giật, tính cách cường đạo này của Tiểu Tuyết quá mức mạnh mẽ rồi, nó thật sẽ là thiên địa Thụy Thú?
Nguyên lai, tất cả chẳng phải mộng! Tất cả những chuyện xảy ra đều là thật, nàng phi thường phẫn nộ!
Cái nam nhân giống như thiên thần kia đến cùng đã làm gì với nàng?
Theo phương hướng mà vừa chỉ Tiểu Tuyết, Mặc Liên rất nhanh đã phát hiện được Tinh Tinh Nguyên Linh ở một mảnh dược điền.
Mảnh dược diền này đã sớm khô héo, nhưng nó vẫn nhìn đống dược thảo kia đến mức chảy nước miếng.
Nói thật, đối trình độ thích ăn đan dược đến mức cuồng si của Tinh Tinh Nguyên Linh, Mặc Liên đến bây giờ đều không rõ vì sao.
Tinh Tinh Nguyên Linh quay đầu nhìn Mặc Liên đang chậm rãi bước đến đây, nó cũng học theo bộ dáng của Tiểu Tuyết, đi vài bước rồi nhảy vào trong ngực Mặc Liên, đáng thương tội nghiệp nói: “Đan dược, muốn ăn, muốn ăn.”
Mặc Liên muốn moi móc một ít thông tin: “Chẳng lẽ chủ nhân trước kia của Tiểu Linh đều thường xuyên luyện đan dược cho ngươi ăn sao?”
Tinh Tinh Nguyên Linh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nói: “Không có, chế thuốc, thất bại, ngay lập tức cho chúng ta ăn, những người khác, tiêu chảy, chỉ có ta luôn luôn ăn, luôn luôn ăn, Tiểu Linh rất ưa thích.”
Mặc Liên đổ mồ hôi lạnh, xem ra tên tự kỷ cuồng kia là vì muốn luyện đan thành công nên lấy bọn thuộc hạ tới làm thí nghiệm, chỉ có Tiểu Linh được tạo thành từ tinh tinh nên không có việc gì mà thôi. Những người khác có lẽ đều bị độc chết đi!
Mặc Liên ở trong lòng âm thầm gọi: “Xích Lôi, Xích Lôi.”
“Nữ nhân có chuyện gì?” Tiếng nói non nớt đầy vẻ bất mãn của Xích Lôi vang lên ở đáy lòng Mặc Liên.
“Tinh Tinh Nguyên Linh này ta nên thu phục như thế nào? Có thể khế ước không?” Mặc Liên âm thầm hỏi, lại không rõ vì sao giọng điệu của Xích Lôi lại trở nên ác liệt như thế.
“Tộc người bình thường khẳng định không thể khế ước với Nguyên Linh, nhưng ngươi thì có thể. Dùng máu mà khế ước, tựa như khế ước với con tiểu mà thú kia.” Xích Lôi khinh thường nói tiếp: “Đợi một chút thì cũng thu hết đống dược thảo khô héo bên ngoài vào đây cho bản tôn, rồi cũng cho tiểu ma thú và Nguyên Linh tiến vào đây, bản tôn muốn rèn luyện chúng nó, chúng nó thật sự quá yếu.”
Không sai, chúng nó đều quá yếu, hắn cũng vậy!
Mới vừa rồi tiểu nữ nhân này kém chút nữa đã bị hành chết! Vậy mà vào cái thời điểm kia, thế nhưng hắn không có cách nào đem nàng thu hồi, ở trước mặt người kia, hắn không có một chút lực lượng để phản kháng!
Không được! Nó nhưng là Hỗn Nguyên Giới duy nhất trong vạn giới!
Làm sao có thể bị người khác đả kích như vậy! Cái nam nhân đáng chết kia! Lần sau hắn muốn làm cho hắn ta đẹp mặt!
Thế nhưng khiêu chiến tôn nghiêm Hỗn Nguyên Giới hắn như vậy!
Rất đáng giận!
Mặc Liên xấu hổ, Tiểu Tuyết và Tiểu Linh cũng không phải là ma thú công kích, nên rèn luyện như thế nào đây?
Nàng muốn hỏi lại thì giọng nói của Xích Lôi ở đáy lòng đã biến mất không thấy.
Mặc Liên đi đến trước mặt Tinh Tinh Nguyên Linh, chậm rãi ngồi xổm xuống, hỏi: “Ngươi nguyện ý theo ta khế ước, cả đời đều cùng một chỗ với ta không?”
Tiểu gia hỏa không sai lệch lắm nghiêng đầu, chớp chớp hai tròng mắt sáng ngời như thủy tinh, đáng yêu mà không kém phần kiên quyết nói: “Nguyện ý, cả đời, ở cùng nhau.”
“Tốt!” Mặc Liên mỉm cười, lập tức cắn nát ngón tay, đem mấy giọt máu chấm lên đỉnh đầu Tinh Tinh Nguyên Linh.
Khi máu của nàng chạm đến thân thể Tinh Tinh Nguyên Linh, thì bỗng nhiên toàn thân nó bị một luồng ánh sáng cửu sắc rực rỡ bao phủ.
Chính là lúc này đây, lực lượng của nó lại không giống với lực lượng lần đó của Tiểu Tuyết, tuy rằng vẫn như trước bá đạo mãnh liệt, nhưng so với Tiểu Tuyết có chút nhu hòa hơn, mà giờ phút này Tinh Tinh Nguyên Linh cũng không có phải trải qua thống khổ như Tiểu Tuyết lúc trước.
Ánh sáng rực rỡ lưu chuyển trong không gian, thân hình Tinh Tinh Nguyên Linh bắt đầu sinh trưởng, thon dài, tinh tế, mà dung mạo của nó cũng vì vậy mà trở nên càng thêm tinh xảo linh động, giống như rót thêm sinh mệnh vậy.
Đồ án hoa lệ huyền ảo xuất hiện dưới chân ở Tinh Tinh Nguyên Linh, Thiên Địa Quy Tắc giáng xuống, đồ án có hình một một đóa hoa màu vàng chậm rãi xuất hiện ở phía trên đồ án.
Thiên địa đều lâm vào một mảnh màu vàng lộng lẫy, rực rỡ quang trung, tôn quý làm cho người ta thần phục cúng bái, dần dần che giấu ánh sáng cửu sắc trên người Tinh Tinh Nguyên Linh, đồng thời cũng đem Mặc Liên nhét vào bên trong luồng ánh sáng rực rỡ đó.
Mặc Liên rõ ràng cảm giác được sự biến đổi của nàng sau khi khế ước Tinh Tinh Nguyên Linh, một cỗ lực lượng hùng hậu tinh thuần được rót vào trong thân thể, cả người nàng giống như đang rong chơi ở giữa một biển hải dương ấm áp, huyền lực và đấu khí rõ ràng đều được tăng lên rõ ràng, tới mức huyền giả và đấu giả cao nhất!
Chỉ cần một cái cơ hội, ngay lập tức nàng có thể đột phá huyền giả và đấu giả, tiến vào cấp bậc huyền sĩ và đấu sĩ.
Kim quang hạ thấp, lộ ra khuôn mặt linh động tuyệt lệ của Tinh Tinh Nguyên Linh.
Trong nháy mắt, Mặc Liên cảm thấy bản thân tựa hồ đã quên cả hô hấp, Tinh Tinh Nguyên Linh, quả nhiên là con cưng được trời tạo ra.
Lúc này Tinh Tinh Nguyên Linh đã trưởng thành, có bộ dáng của một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi, da thịt óng ánh, sáng bóng như ngọc tỏa ra ánh sáng trong suốt, một đôi mắt thật lớn màu bạc tinh, thuần giống như thanh lộ ở đỉnh sơn mạch, lông mi cong cong dài dài khẽ chớp chớp, đôi môi đỏ sẫm, mềm mại như thủy nhuận, xương quai xanh hoàn mỹ tinh xảo, và một đầu tóc màu hồng nhẹ nhàng che giấu thân hình tinh tế của nó, làm cho càng thêm huyễn ảo.
Thật sự là thanh tuyệt vô song!
Mặc Liên hơi hơi nuốt nước miếng, lại thở dài, bộ dáng trưởng thành của nó thật là quá yêu nghiệt, nếu đi ra ngoài, nhất định sẽ khiến cho người người bạo loạn.