Trong tứ hợp viện của nhà họ Lý, ông cụ Lý trở lại rồi.
Ông cụ đang ngồi trên chiếc ghế gỗ trước đại sảnh, vừa xem kênh tin tức trên TV vừa nghe quản gia báo cáo lại những chuyện gần đây, từ chuyện của Lý Châu cho đến tất cả những chuyện Lý Nam đã xử lý trong tập đoàn, ông cụ đều chăm chú lắng nghe.
Không có gì đáng ngạc nhiên, kể từ khi bệnh tình của ông cụ được lan truyền khắp thủ đô, tập đoàn dưới trướng nhà họ Lý đã phải chịu áp lực và đe dọa từ mọi phía, nhiều xí nghiệp trước đây chưa bao giờ dám giành tài nguyên với tập đoàn Lý Thị thì hiện đã bắt đầu quang minh chính đại cạnh tranh với nhà họ Lý, thậm chí còn dùng một số thủ đoạn hèn hạ.
Mà đằng sau những xí nghiệp này, ít nhiều cũng có bóng dáng của những gia tộc khác.
Nghe xong báo cáo, thời gian bất giác đã là sáu giờ tối.
Lý Nam vẫn đang bận họp ở tập đoàn. Lý Châu và Mục Vực thì đang dẫn Mục Tiểu Vũ đi du lịch, hưởng thụ thời gian gia đình hạnh phúc, vẫn chưa trở về.
Sau khi chuyện của Lý Châu được giải quyết ổn thỏa thì Lý Hòa và Lý Mãnh cũng trở về cuộc sống của riêng mình, bận rộn làm việc.
Còn về phần Lý Tiên…
Nhắc đến Lý Tiên!
Đúng lúc này, ông cụ Lý khẽ cau mày, nhìn về phía quản gia: “Tiểu Tiên đâu?”
Quản gia đáp: “Chiều hôm qua, sau khi ông Nam nhận được tin tôn thái tử sẽ đi giải cứu chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ thì tiến sĩ Lý đã rời đi, đến tận bây giờ vẫn không biết bà ấy đang ở đâu, trước khi đi tiến sĩ Lý cũng không để lại bất kỳ tin nhắn nào”.
“Ông nói gì?”
Hai mắt ông cụ Lý khẽ híp lại: “Tiểu Kiệt đi cứu chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ? Chuyện này là thế nào?”
Vừa từ bệnh viện trở về, ông cụ Lý vẫn chưa gặp được Vu Kiệt, liền nghe tin cháu trai của mình vì đi cứu người mà không có ở đây, trong lòng ông cụ bỗng trở nên bất an!”
Sau khi trải qua biến cố ở chùa Hàn Sơn, ông cụ còn không biết trên thế giới này có bao nhiêu người muốn giết Vu Kiệt sao?
Còn chưa ổn định được bao lâu, lại đi nữa rồi. Nếu tin tức này lan ra bên ngoài, không phải là...
Quản gia vội vàng báo cáo: "Là do chuyện cô chủ của tộc Thánh Đường. Trong nhiệm vụ trại Tuyết lần đó, lúc trở về tôn thái tử đã bắt giữ Lỗ Phi Nhã, cô chủ của gia tộc lâu đời nhất trong giới sát thủ, sau đó giao cho tổ chức Đệ Nhất".
"Mà tổ chức Đệ Nhất và người của tộc Thánh Đường là kẻ thù không đội trời chung, vì vậy tổ chức Đệ Nhất không hề có ý định để vị cô chủ đó sống sót. Khoảng thời gian gần đây, còn lợi dụng Lỗ Phi Nhã để đặt rất nhiều bẫy, nhờ đó đã bắt được không ít thuộc hạ của tộc Thánh Đường, thậm chí là sát thủ cấp quốc gia”.
"Vì chuyện này, người của tộc Thánh Đường đã ghi hận tôn thái tử, cho nên đã bắt chủ tịch tập đoàn Hoa Mỹ Lâm Nhã lúc đang ở nước ngoài, nhằm uy hiếp tôn thái tử”.
Chỉ vài câu nói, quản gia đã giải thích rõ ràng những mối quan hệ có liên quan.
Nghe xong, sắc mặt ông cụ Lý bỗng thay đổi.
“Lâm Nhã và Tiểu Kiệt có quan hệ gì?”
Quản gia: “Trong lần thi hành nhiệm vụ vượt biên vây bắt ba mươi người Địa Ma, chồng của Lâm Nhã là Vương Tam đã hy sinh mạng sống của mình để tạo cơ hội phản công cho tôn thái tử, cho nên..."
Cho nên, vì lời hứa với anh em, Vu Kiệt kiên quyết lựa chọn tiến về phía trước, dù biết rõ nơi đó đầy cạm bẫy, anh vẫn phải đi.
Bởi vì, anh có một lý do không thể không đi!
“Cẩm Tú có biết chuyện này không?”, ông cụ Lý hơi lo lắng.
Quản gia gật đầu: “Biết ạ”.
“Người của tổ chức Đệ Nhất biết không?”
Quản gia đáp: “Người của tổ chức Đệ Nhất đã liên lạc với tất cả gián điệp đang ẩn nấp ở Lập Kiên và thành phố nơi mà Lâm Nhã xảy ra chuyện, toàn lực phối hợp với tôn thái tử”.
“Vậy thì tốt”.
Nghe xong những lời này, ông cụ Lý mới thở phào nhẹ nhõm, là một vị anh hùng lớn tuổi duy nhất còn sống sót từ thế kỷ trước đến nay, ông cụ hiểu rất rõ sức mạnh của tổ chức Đệ Nhất, có sự hỗ trợ của tổ chức Đệ Nhất cộng thêm sức mạnh của bản thân Vu Kiệt, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì lớn. Thật sao?
Ngay khi ông cụ Lý nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thỏa thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng bước chân gấp gáp.
Trong cơn mưa lớn, một vệ sĩ mặc vest đen lao vào sảnh nhanh như cắt, anh ta không mang ô, đầu tóc ướt đẫm, vừa bước vào cửa, người vệ sĩ đã hoảng hốt quỳ xuống trước mặt ông cụ Lý.
“Ông chủ, xảy ra chuyện rồi!”,
Khoảnh khắc đó…
Bầu không khí bỗng nhiên đóng băng.
Sắc mặt ông cụ Lý sa sầm, chống gậy đứng lên khỏi ghế.
“Nói”.
Người vệ sĩ chắp tay, vội vàng nói: "Tiến sĩ Lý bị người của tổ điều tra đưa đi rồi”.
“Chuyện là thế nào?”, nghe thấy tin tức này, hai mắt ông cụ Lý khẽ híp lại, lúc nãy đã nghe quản gia báo cáo tin tức rằng Lý Tiên cả đêm không về và không có tin tức gì, nên ông cụ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Người vệ sĩ lại nói tiếp: "Tám bệnh viện lớn ở thủ đô đã đưa ra sản phẩm thử nghiệm mới nhất trong dự án chữa trị ung thư của tiến sĩ Lý vào ngày hôm trước, người bên trên rất xem trọng chuyện tử vong của bệnh nhân ung thư khi dùng sản phẩm thử nghiệm này. Vì vậy đã phái người của tổ điều tra đến tiến hành điều tra. Cũng đã bắt giữ nữ tiến sĩ tên Hồ Yến, người tự nhận là người đầu tiên nghiên cứu thành công dự án đó”.
"Nhưng không biết tại sao, cô Hồ Yến kia vừa bước vào phòng thẩm vấn liền khai rằng tiến sĩ Lý đã hướng dẫn cô ta làm như vậy. Còn nói rằng để khiến sự thật cô ta nghiên cứu thành công không bị người khác nghi ngờ, đêm hôm đó tiến sĩ Lý đã cố ý rời khỏi phòng thí nghiệm trở về nhà họ Lý, giả vờ lấy lý lo là vì chuyện của Lý Châu…”
"Tiếp đó, sau khi bên trên nhận được lời khai này, lập tức xem lại camera giám sát vào đêm hôm đó, lại vì những chuyện đã xảy ra với bà Lý Châu trong thời gian đó, cho nên đã ban hành lệnh bắt giữ tiến sĩ Lý, hiện tại tiến sĩ Lý đang tiếp nhận điều tra!"
Sau khi nghe những lời này, ông cụ Lý gõ mạnh cây gậy xuống đất: "Hoang đường, thật là hoang đường!"
“Lập tức gọi điện thoại cho tôi”.
Ông cụ hướng về phía quản gia hét lên.
Nghe vậy, quản gia vội vàng lắc đầu: "Không được đâu ông chủ, nếu như ông chủ ra mặt vào lúc này thì không phải đang để lộ sơ sở sao?"
"Sau khi bà Lý Châu bị vu oan, người của Mật Điệp Tư đã phái người đi điều tra, bọn họ báo lại rằng tên nhóc nhà họ Lưu liên kết với nhà Hiên Viên bình thường cũng rất thân thiết với người tên Hồ Yến này”.
"Đây rõ ràng là có người lại muốn gài bẫy nhà họ Lý. Nếu như lúc này ông chủ ra mặt xử lý thì mọi chuyện sẽ đi theo hướng khác mất".
Đúng vậy.
Bởi vì địa vị quá mức cao quý của ông cụ Lý, bất cứ chuyện gì có sự can thiệp của ông cụ cũng sẽ bị mọi người từ các tầng lớp khác nhau chú ý đến.
Ông cha ta có câu: Rút dây động rừng.
“Người nhà họ Lý làm việc đoan chính ngay thẳng, sợ gì chứ?”
“Đưa điện thoại đến đây!”
Thái độ của ông cụ Lý vô cùng kiên định.
Nếu chết rồi thì ông cụ không làm gì được.
Xoẹt!
Trong nháy mắt, sau khi nghe được tin tức này, ông cụ Lý bỗng chết đứng tại chỗ!
Ông cụ nhìn chằm chằm vào kênh tin tức trên đài truyền hình, bên tai vẫn văng vẳng những giọng nói đó.
Cả người ông cụ bất giác run bần bật!
“Tiểu…Tiểu Kiệt!”