Đó là quan điểm của Diệp Lăng Phi, hắn chỉ nghĩ như vậy thôi, sau khi nói chuyện với Bạch Tình Đình xong, Diệp Lăng Phi lái xe chạy tới tòa nhà của tập đoàn, lúc xe của hắn dừng ở trước bãi đỗ xe, chợt thấy xe của Trần Ngọc Đình cũng đậu ở bãi đỗ.
Trần Ngọc Đình là một thành viên quan trọng của tập đoàn, có rất nhiều chuyện cần Trần Ngọc Đình xử lý, Trần Ngọc Đình vừa mới đi công tác về Vọng Hải chưa lâu, thấy Diệp Lăng Phi từ trên xe bước xuống, Trần Ngọc Đình nở nụ cười đi tới. Trần Ngọc Đình trước sau như một vẫn mặc trang phục công sở, trên người toát lên vẻ gợi cảm thành thục, bất kệ lúc nào, Diệp Lăng Phi đối mặt Trần Ngọc Đình luôn dễ dàng bị Trần Ngọc Đình quyến rũ, lần này cũng không ngoại lệ, tuy Diệp Lăng Phi biết rõ bây giờ là thời kỳ phi thường, không nên gây phiền toái thì tốt hơn, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn đi tới, cố ý cười nói với vẻ khiêu khích:
- Ngọc Đình tỷ, chị chuẩn bị đi đâu vậy?
Trần Ngọc Đình nhìn vẻ mặt xấu xa của Diệp Lăng Phi kia trên mặt cô hiện ra nụ cười, đáp:
- Em bảo chị còn có thể đi đâu được nữa, chị không thể giống như em được, chị đành phải đi làm thôi, không còn cách nào khác, ai bảo chị không phải kẻ có tiền chứ!
Trần Ngọc Đình vừa nói xong, đã nghe thấy Diệp Lăng Phi phàn nàn:
- Ngọc Đình tỷ, điều đó không đúng, chị không phải là đang làm việc, mà là đang cống hiến cho tổ quốc!
Trần Ngọc Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy bị Diệp Lăng Phi chọc cười, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Đệ đệ, em nói vậy quả là rất thú vị, cái gì mà cống hiến cho tổ quốc, chỉ đã qua cái tuổi cống hiến cho tổ quốc rồi, em đừng chọc cười chị nữ, để chị yên ổn nuôi con, những chuyện khác chị không muốn nghĩ đến nữa!
Diệp Lăng Phi ghé sát vào người Trần Ngọc Đình, tay của hắn đặt lên mông của Trần Ngọc Đình bóp một cái, nói với giọng khiêu khích:
- Tỷ tỷ, chị nói như vậy em sẽ rất thương tâm đấy, chị không thể làm tổn thương tinh thần em như vậy được, chẳng lẽ chị thật sự không muốn cài gù, nhưng mà em lại muốn đấy!
Trần Ngọc Đình nũng nịu cười nói:
- Chị biết ngay em sẽ nói như vậy mà, nơi này là công ty, em không sợ bị Bạch Tình Đình nhìn thấy sao, chị thì không có gì lo lắng cả, chị hiện giờ vẫn là người đơn thân, lúc nào cũng có thể kết giao với những người đàn ông khác, nhưng em thì lại không như vậy, em là người đã có vợ rồi, em làm gì cũng phải chú ý đến ảnh hưởng trong xã hội đấy!
Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, lắc đầu, nói:
- Tỷ tỷ, chuyện này thì chị nói không đúng rồi, tuy em đã kết hôn, nhưng mà quốc gia mà em mang quốc tích lại cho phép chế độ đa thê đấy, cho nên em có thể cùng kết giao với những người phụ nữ khác, tất nhiên, điều kiện tiên quyết là vợ em cho phép, bây giờ em đang cố gắng thuyết phục cô ấy đây!
Những lời này của Diệp Lăng Phi chỉ là nói đùa mà thôi, Trần Ngọc Đình tất nhiên cũng nghe ra được, Trần Ngọc Đình đẩy nhẹ hắn một cái, nói:
- Em nên chú ý hành vi của mình một chút, chị thì không có vấn đề gì, bao năm qua đã sống vậy rồi, cho dù thêm mấy năm nữa cũng chỉ vậy thôi, nhưng mà em lại khác, dù sao cũng nên ổn định những người xung quanh mình thì tốt hơn!
Diệp Lăng Phi cười cười, trong lòng hắn hiểu Trần Ngọc Đình có ý gì, Diệp Lăng Phi lại bóp mông Trần Ngọc Đình thêm vài cái bữa, lúc này mới cảm thấy thỏa mãn cùng Trần Ngọc Đình đi vào tòa nhà tập đoàn. Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết vẫn còn đang bàn bạc ở trong phòng họp, khi Diệp Lăng Phi đi đến trước cửa phòng họp, chợt nghe thấy trong phòng họp vang lên giọng nói của Bạch Tình Đình:
- Lộ Tuyết, mình vẫn giữ quan điểm chúng ta nên sa thải mấy người này, tuy như vậy có thể sẽ tạo thành một chút ảnh hưởng không tốt, nhưng chúng ta không thể dễ dàng tha thứ những chuyện như vậy được, cho dù không có chứng cớ, nhưng chúng ta vẫn có thể giải quyết ảnh hưởng của chuyện này, chúng ta không phải tòa án cần chứng cớ để tuyên án làm gì!
Ngữ khí của Bạch Tình Đình rất kiên quyết, trái lại giọng điệu của Trương Lộ Tuyết đã yếu đi rất nhiều, giống như đang thương lượng với Bạch Tình Đình vậy, Trương Lộ Tuyết nói:
- Tình Đình, như vậy không hay lắm đâu, mấy người bọn họ dù sao cũng là nòng cốt của công ty, nếu lần này sa thải bọn họ sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn đối với công ty, huống hồ hiện giờ chúng ta cũng không có chứng cớ, chỉ là có nhân viên nữ tốc cáo mà thôi, chẳng lẽ thật sự phải làm như vậy, có phải là đã quá nghiêm khắc rồi không?
- Mình không cho rằng đó là nghiêm khắc, không phải chúng ta vừa mới thảo luận rồi đó sao, ngày thường bọn họ có vấn đề về phương diện này, bất kể là có chuyện như vậy xảy ra hay không, bản thân hành vi của bọn họ sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn, mình vẫn kiên trì quan điểm nên sa thải bọn họ, cho dù có ảnh hưởng đến công việc của công ty hay không đều phải làm như vậy, đây là vấn đề mang tính nguyên tắc, chúng ta không thể nhượng bộ được!
Ngay sau khi Bạch Tình Đình nói xong câu đó thì Diệp Lăng Phi từ bên ngoài đi đến, Diệp Lăng Phi vừa xuất hiện, Bạch Tình Đình quay đầu lại, nói:
- Ông xã, anh tới thật đúng lúc, vừa vặn có chuyện cần anh tới làm chủ!
Diệp Lăng Phi cười cười, hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, hỏi:
- Lại xảy ra chuyện gì vậy, vừa rồi lúc chưa đi vào anh cũng đã nghe thấy hai em nói chuyện, chỉ là anh nghe chẳng hiểu gì cả, cũng không biết rốt cuộc hai em đang nói cái gì nữa, nói anh nghe thử xem rốt cuộc là chuyện gì?
- Chuyện này để Tình Đình nói đi!
Trương Lộ Tuyết nhìn Bạch Tình Đình, nói:
- Chuyện này cậu có thể nói rõ ràng, mình thì không chắc, thật ra thì mình không muốn nói!
Bạch Tình Đình nói:
- Thật ra thì cũng không có chuyện gì quá lớn, chỉ là trong công ty có mấy nhân viên nòng cốt bị tố cáo là đã quấy rối các nhân viên nữ cấp dưới, mấy ngày qua đều có các nhân viên nữ tố cáo thủ trưởng của mình quấy rối, nhưng trước mắt chưa chứng cớ gì, em và Lộ Tuyết đang thảo luận rốt cuộc nên làm như thế nào, có cần phải sa thải bọn họ không!
Bạch Tình Đình nói tới đây, nhìn nhìn Trương Lộ Tuyết rồi nói tiếp:
- Lộ Tuyết định là tạm thời không nên sa thải những người đó, bởi vì chúng ta không có chứng cớ, nếu bây giờ mà sa thải những người đó nói không chừng sẽ gây ra phản ứng không tốt trong công ty, nhưng em thì nghĩ là nên sa thải bọn họ! Mấy người đó cho dù lần này không quấy rối các nhân viên nữa, nhưng những nhân viên nữ sẽ lo lắng vì chuyện này, hơn nữa trước kia cũng đã từng có tiền lệ, em cho rằng sa thải cũng không có vấn đề gì, ông xã, anh thấy thế nào
Diệp Lăng Phi nhìn nhìn Bạch Tình Đình, lại nhìn Trương Lộ Tuyết, bỗng nhiên cười nói:
- Chuyện này theo anh thấy chẳng có gì khó khăn cả, trực tiếp điều bọn họ sang bộ phận quét dọn vệ sinh, muốn đi thì đi, không muốn đi thì sang đó làm việc là được rồi, dù sao ở đó cũng không cần lo nhân viên nữ bị quấy rồi, em thấy chủ ý đó của anh thế nào?
“Híc híc”, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hai người đều bật cười, Diệp Lăng Phi nào có chủ ý gì, rõ ràng là đang đến làm loạn, làm gì có cách giải quyết như vậy chứ, Bạch Tình Đình liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, anh tới để làm loạn đấy à?
- Ừ, xem như thế đi, thật ra trong chuyện này cách giải quyết của em và Lộ Tuyết đều chính xác cả, anh cho rằng hai người các em làm như thế nào cũng có đạo lý, anh không có ý kiến gì, các em muốn làm sao thì làm vậy, cùng lắm thì đến khi nào nhân viên nữ bị quấy rối thì sa thải nhân viên nữ đi, như vậy chẳng phải xong hết mọi chuyện sao!
Trương Lộ Tuyết nghe xong, vội vàng nói:
- Như vậy sao được?
Cô nói xong lại quay sang nói với Bạch Tình Đình:
- Tình Đình, được rồi, mình cho rằng đề nghị của cậu không tệ, có lẽ nên sa thải những người đó, tránh để sau này lại có chuyện phiền phức!
Trương Lộ Tuyết chuyển biến rất nhanh, Bạch Tình Đình nhìn nhìn Diệp Lăng Phi, g cười nói:
- Ông xã, xem ra vẫn là anh có cách, anh đây chính là ép Lộ Tuyết đồng ý a!
- Thật vây sao? Nào có chứ!
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Thật ra thì chuyện này xử lý thế nào cũng không có vấn đề gì, người có thể tiếp tục tuyển, nhưng không thể bởi vì là nhân viên nòng cốt mà không sa thải!
Diệp Lăng Phi nói xong lại nhìn Trương Lộ Tuyết, tiếp tục nói thêm:
- Chỉ có điều, Lộ Tuyết lo lắng không phải không có lý, cho nên, anh mới bảo hai em không cần sa thải, để bọn họ tự động từ chức là được rồi, để bọn họ chủ động ra đi, cho bọn họ tiền đền bù, vấn đề này giải quyết vậy thôi, không để lại bất kỳ di chứng nào mà vẫn xong việc!
Chủ ý này của Diệp Lăng Phi là biện pháp trước mắt tốt nhất!