Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1971: Chương 1971: Không nhịn được!(2)




Diệp Lăng Phi rất ít khi đến công ty của Lý Khả Hân, tuy đây là công ty của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi lại giao đại bộ phận cổ phần của công ty cho Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi căn bản không có để ý đến công ty này, mặc kệ Lý Khả Hân quản lý công ty này như thế nào, đó là chuyện của Lý Khả Hân.

Trên thực tế, Lý Khả Hân quản lý công ty này rất khá, vượt qua dự liệu của Diệp Lăng Phi, hiện giờ công ty này sắp đưa ra thị trường, Diệp Lăng Phi rất khó tưởng tượng đây là do một tay Lý Khả Hân điều hành. Diệp Lăng Phi ngồi trong văn phòng của Lý Khả Hân chờ Lý Khả Hân họp xong, hắn nhàm chán bật máy tính lên, không ngờ vô tình lại phát hiện một cái thư mục, trong đó tất cả đều là ảnh chụp của Lý Khả Hân và Diệp Lăng Phi, còn có nụ cười ngọt ngào của Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi không khỏi xem đến ngây người, hắn thậm chí còn quên thời gian, Diệp Lăng Phi cũng không ngờ được rằng vị trí của mình trong lòng Lý Khả Hân lại quan trọng như vậy, Lý Khả Hân đã sớm coi Diệp Lăng Phi là chồng của cô rồi, trong kế hoạch Lý Khả Hân, thậm chí còn còn có kế hoạch mang thai, tất cả đều trong dự định của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi không hề ý thức được Lý Khả Hân xuất hiện ở bên cạnh, Lý Khả Hân đột nhiên nói:

- Thế nào, có phải cảm thấy em rất ngu, một người phụ nữ lại muốn có con với chồng của người khác, đó là một chuyện rất ngu ngốc, không phải vậy sao?

Nghe được giọng nói của Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi mới rời mắt khỏi màn hình máy tính, hắn nhìn Lý Khả Hân, tay phải ôm lấy cô, Lý Khả Hân ngã vào trong ngực Diệp Lăng Phi, môi Lý Khả Hân kề sát môi Diệp Lăng Phi, hơi thở mang theo hương vị đàn ông khiến Lý Khả Hân trở nên cực kỳ mẫn cảm, cô phát hiện thân thể của mình nhiệt nóng dần lên, nếu đây không phải văn phòng, Lý Khả Hân rất khó khẳng định cô có phát sinh quan hệ với Diệp Lăng Phi hay không, tất cả đều tư nhiên như vậy. Lý Khả Hân không coi mình là người ngoài, cô là người phụ nữ của Diệp Lăng Phi, một người phụ nữ thuộc về Diệp Lăng Phi giống như Bạch Tình Đình, trong lòng Lý Khả Hân, cô và Bạch Tình Đình không khác gì nhau cả.

Miệng Diệp Lăng Phi mang theo hương vị đàn ông man mác, hắn rời môi khỏi môi Lý Khả Hân, tay hắn vòng xuống bóp mông Lý Khả Hân mấy cái, Lý Khả Hân nhẹ nhàng nói:

- Nếu anh muốn em thì chúng ta về nhà, chỉ là em đã nói rồi, tối hôm nay không cho phép anh về nhà mình!

- Chuyện đó thì không được rồi!

Diệp Lăng Phi trong lòng thầm nghĩ hai ngày nay là thời gian nhạy cảm, không nên trêu chọc thì tốt hơn, hắn nói:

- Chiều nay anh còn phải đi gặp bác sỹ tâm lý, sang chấn tâm lý trước kia của tái phát, nếu không chữa trị kịp thời thì sau này anh sẽ gặp vấn đề, không phải anh không muốn ở cùng với em, chỉ là anh không có thời gian thôi!

- Em đã sớm biết anh sẽ nói như vậy mà!

Lý Khả Hân cười, tay của cô rời khỏi ngực Diệp Lăng Phi, vẫn còn mang theo hơi ấm trên người hắn, Lý Khả Hân nói:

- Anh là dạng đàn ông thế nào chẳng lẽ trong lòng em còn không rõ sao, em không trông đợi anh sẽ ở cạnh em, nhưng anh không được quên chuyện đã hứa với em, nhất định phải cho em một đứa bé, nếu anh không làm được chuyện đó thì ngày nào em cũng sẽ tới tìm anh đó! Dù sao anh cũng phải chịu trách nhiệm về cuộc sống của em, những gì quý giá nhất em đã dâng tặng cho anh, trinh tiết, thanh xuân, nói thế nào anh cũng nên chịu trách nhiệm với em chứ!

- Tất nhiên là anh sẽ chịu trách nhiệm rồi!

Diệp Lăng Phi vừa hôn Lý Khả Hân, trong miệng vẫn còn hương thơm từ miệng Lý Khả Hân, nói:

- Những cô gái như Khả Hân không biết có bao nhiêu người đàn ông muốn có được, không biết anh có vận khí gì mà được Khả Hân để mắt tới, tất nhiên là anh sẽ không ngốc đến mức cho người khác có cơ hội rồi!

- Ngoài miệng anh toàn lời ngon tiếng ngọt như vậy, nhưng mà anh cũng biết lòng của anh không ở chỗ của em, mà là đang ở chỗ Bạch Tình Đình kia, lần này, em cũng hiểu ý anh, không phải em không nể tính, mà là nếu bà xã của anh muốn đối chọi gay gắt với em thì tất nhiên em sẽ nghênh chiến, mấu chốt vẫn phải xem bà xã của anh. Nếu anh có thời gian để ngồi ở đây thì chi bằng để gặp bà xã anh tâm sự, hỏi xem cô ấy định làm như thế nào, em thì không có vấn đề gì!

- Em xem em kìa, luôn ăn nói một cách trực tiếp như vậy, chẳng lẽ ngoại trừ cách này ra không còn biện pháp nào nữa sao?

Diệp Lăng Phi hỏi.

- Không có, mấu chốt là bà xã nhà anh, phải xem cô ấy lựa chọn như thế nào!

Lý Khả Hân nói.

Diệp Lăng Phi thấy thái độ của Lý Khả Hân kiên quyết như vậy, trong lòng thầm nghĩ không nên nói với Bạch Tình Đình thì tốt hơn, nói không chừng sau khi Bạch Tình Đình mang thai con của mình, tính tình đại biến, đến lúc đó, chuyện cũng dễ xử lý hơn. Đó là suy nghĩ trong lòng Diệp Lăng Phi, hắn khẽ gật đầu, nói:

- Được rồi, nếu em đã cho là như vậy thì anh cũng không nhiều lời nữa, anh nên nghĩ cách để mở lời với Tình Đình thì tốt hơn, bây giờ anh cực kỳ hi vọng hai người có thể chung sống hòa thuận với nhau!

- Anh là đàn ông đương nhiên sẽ nghĩ như vậy rồi!

Lý Khả Hân liếc mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Nhưng mà muốn nhắc nhở anh một điều, phụ nữ bọn em đều là người hẹp hòi, không phải như những gì anh tưởng tượng đâu!

- Việc do người làm mà, không làm thì sao sẽ biết kết quả!

Diệp Lăng Phi cười bảo.

Lý Khả Hân tiễn Diệp Lăng Phi đến trước thang máy của công ty, khi cửa thang máy mở ra, một người phụ nữ bước từ trong thang máy ra, cô gái đó vừa nhìn đã thấy Lý Khả Hân, lập tức nói:

- Giám đốc Lý, tôi đã có hẹn trước, tôi tên là Phương Linh, làm quản lý ở công ty X, lần trước chúng tôi đã đề cập với cô...!

Phương Linh còn chưa nói hết, chợt nghe thấy Diệp Lăng Phi ở bên cạnh cười nói:

- Thật sự không ngờ lại gặp được cô ở chỗ này, Phương Linh, xem ra cô cũng thoát khỏi đả kích vì chuyện hôn nhân của mình rồi, đối với cô mà nói đây là chuyện tốt đấy!

Lúc nàyPhương Linh mới nhận ra Diệp Lăng Phi đang đứng bên cạnh, cô và Diệp Lăng Phi đã lâu không gặp nhau rồi, thấy Diệp Lăng Phi ở đây, Phương Linh rõ ràng tỏ ra mừng rỡ, lập tức hỏi:

- Sao anh lại ở chỗ này?

- Tôi không ở chỗ này thì có thể ở chỗ nào khác được chứ, đây là chỗ của bạn tôi mà!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Khả Hân là bạn tốt của tôi!

Lý Khả Hân nhìn nhìn Phương Linh, lại nhìn Diệp Lăng Phi, cô cười cười, nói:

- Thì ra là thế, phàm là mỹ nữ Diệp Lăng Phi sẽ nhận thức, được rồi, nếu đã là bạn của Diệp Lăng Phi, vậy chúng ta không cần nói chuyện nữa, cô đến phòng làm việc của tôi ký hợp đồng đi, à, cô có mang hợp đồng không?

- Tôi có mang theo!

Phương Linh mừng rỡ, vội vàng nói:

- Ở đây tôi có hai loại hợp đồng, chúng tôi có thể cung cấp dịch vụ theo tháng hoặc theo năm, ưu đãi cho các hội viên hàng năm cũng giống các hội viên cao cấp....!

Phương Linh còn chưa nói xong đã bị Lý Khả Hân ngắt lời:

- Chuyện đó không cần giải thích thêm với tôi nữa, tôi biết rồi, cô đi ký hợp đồng với tôi đi!

Diệp Lăng Phi không lập tức đi xuống mà đứng đó chờ, sau khi Phương Linh ký hợp đồng xong, Diệp Lăng Phi mới cùng Phương Linh rời khỏi công ty của Lý Khả Hân. Phương Linh hiển nhiên không ngờ lại gặp được Diệp Lăng Phi ở chỗ này, cô nói đầ vui sướng:

- Không ngờ chúng ta có thể gặp nhau ở đây, đi thôi, chúng ta tìm một chỗ để ôn chuyện!

- Chỗ do cô chọn, tiền cứ để tôi chi!

Diệp Lăng Phi cười nói.

Phương Linh không khách khí với Diệp Lăng Phi, ở chọn một quán cà phê ở gần đây, Phương Linh ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi, nhìn Diệp Lăng Phi, nói:

- Dạo này anh làm gì vậy, trông anh sắc mặt hồng hào, giống như đang làm việc lớn gì vậy!

- Không có việc lớn gì đâu, chỉ là cò còn thôi mà, không thể nào so với cô được, không ngờ cô đã làm quản lý rồi, thế nào, đã thoát khỏi ám ảnh của cái vụ đám cưới rồi sao?

- Coi như không tệ, đó là một tên khốn kiếp, may mà tôi không lập gia đình, nếu không thì chắc tôi sẽ phải hối hận cả đời!

Phương Linh nhìn Diệp Lăng Phi, cười nói:

- Nói tôi nghe một chút về anh đi đi, sao anh lại quen biết tổng giám đốc công ty đó vậy, trông hai người giống như rất thân nữa!

- Vậy cô thấy chuyện đó thế nào?

Diệp Lăng Phi cầm chiếc thìa nhỏ, quấy quấy ly cà phê, hắn nhìn Phương Linh, ý vị thâm trường nói:

- Quan hệ giữa tôi và cô ấy không phải một câu hai câu là có thể nói rõ ràng, nếu cô muốn nghe thì có thể chậm rãi kể cho ngươi, nhưng mà tôi nói trước cô không thể truyền chuyện này ra ngoài, nếu không tôi lo cô ấy sẽ mất hứng!

- Đó là tất nhiên, tôi sẽ không nói lung tung đâu!

Phương Linh lập tức nói,

- Anh còn chưa tin tôi sao, tôi mà là loại người đó à?

- Ừm, chuyện đó thì khó nói lắm!

Diệp Lăng Phi cười nói,

- Tôi chỉ lo cô nghe chuyện cũ của tôi xong sẽ không nhịn được muốn nói với người khác!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.