Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 899: Chương 899: Lão nhân thần bí




“Lẽ nào là Yêu Thần Vương?”

Diệp Húc trong lòng nhảy dựng lên, liền đó lại phủ định suy đoán của mình, luồng yêu khí này cực kỳ nồng đậm, nhưng lại hoàn toàn không giống với khí tức bá đạo không gì sánh được của Yêu Thần, luồng khí tức này tuy đáng sợ, nhưng lại không mang theo ác ý.

Một giọng nói nua truyền đến từ phía sau hắn: “Ngọc Hư Phủ chủ thật to gan, dám đứng trong Kim Loan bảo điện, nhìn thẳng vào ngai vàng Thiên Đế, lẽ nào cũng có ý đồ gì không thể chia sẻ với người khác?”

Diệp Húc xoay người nhìn lại, chỉ thấy một vị lão nhân tóc bạc trắng đứng cách mình không xa, trông có vẻ tuổi già sức yếu, không hề giống một cao thủ, mà ngược lại giống như không ông lão bình thường.

Quanh thân lão tràn ngập yêu khí nồng đậm, hẳn không phải là loài người, mà là một yêu vật tu thành Thần Vương.

Diệp Húc mắt lộ dị sắc, trong con ngươi đột nhiên xuất hiện hai tấm nghiệt kính, ánh mắt quét về phía lão nhân này, hắn lấy nghiệt kính làm mắt, có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ, lập tức có thể nhìn thấy hết mọi chuyện trước đây của vị lão nhân này, cười nói: “Thì ra là ngươi, ngươi lại dám đến nơi này, cũng thật to gan!”

“Ngươi có thể nhìn ra mặt thật của lão?” Lão nhân kinh ngạc vạn phần, bắt đầu cảnh giác, nhìn quanh bốn phía.

Diệp Húc cười nói: “Trong đương thế hiện nay, có thể nhìn thấy mặt thật của ngươi chỉ có hai người, một người là Luân Hồi Pháp Vương trong Thiên Phần, còn người kia chính là ta, có điều Luân Hồi Pháp Vương chỉ là loại thủ thuật nhỏ, còn ta mới là chuyên gia, nếu như vẫn còn luân hồi, có thể chuyển thế trùng sinh, thì ta thậm chí có thể nhìn ra được tiền kiếp của ngươi.”

“Thì ra là thế, Ngọc Hư Phủ chủ thần thông quảng đại, nếu đổi lại là thời viễn cổ xa xưa, thì cũng không khác với Kim Tiên là bao.”

Lão nhân kia thở phào nhẹ nhõm, vẫn toát lên vẻ tuổi già sức yếu, thở phì phò nói: “Ngọc Hư Phủ chủ, chủ nhân nhà ta có lời mời.”

Diệp Húc đứng im, mỉm cười nói: “Chủ nhân nhà ngươi? Đừng có làm trò nữa, trong đương thế hiện nay, còn ai có thể làm chủ nhân của ngươi được? Nói thật đi, ngươi tới làm gì?”

“Chủ nhân nhà ta chính là Tạo Hoá Thần Vương, lão phụng mệnh Thần Vương cùng Vương Phi, đặc biệt đến mời Ngọc Hư Phủ chủ đi gặp.”

Lão nhân kia không đáp lại câu hỏi của Diệp Húc, tiếp tục ha ha cười nói: “Thần Vương nhiều lần cho mời Ngọc Hư Phủ chủ, nhưng phủ chủ lại một mực từ chối, đến nay vẫn chưa được gặp mặt, hiện giờ phủ chủ cũng đang ở triều hội, tất nhiên phải đến chào hỏi một câu. Thần Vương nếu như gặp được phủ chủ, nhất định sẽ rất vui mừng.”

Diệp Húc có chút hổ thẹn, Tạo Hoá Thần Vương đích thực từng mấy lần mời hắn, chỉ là khi đó hắn lo lắng thực lực của mình còn quá thấp, không thể cùng đứng cùng ngồi với Thần Vương, nên mới không đi gặp Tạo Hoá Thần Vương.

Có điều Tạo Hoá Thần Vương đối với hắn lại không tồi, từng ngăn cản Yêu Thần ra tay với hắn, đã cứu hắn một lần.

Diệp Húc đanh định đáp lời, đột nhiên chỉ nghe thấy một giọng nói thản nhiên: “Rất vui mừng sao? E là chưa chắc đâu! Tạo Hoá Thần Vương nếu như nhìn thấy một bộ thi thể, thì còn vui mừng cái nỗi gì nữa?”

“Sư tôn…”

Yêu Tổ Đà La đang bị Diệp Húc cưỡi lên nghe thấy giọng nói này, không khỏi rùng mình một cái, đột nhiên bốn chân mềm nhũn, quỳ phục xuống đất, khóc lớn nói: “Sư tôn tha mạng!”

Diệp Húc khẽ xao động, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy không gian lắc lư, giữa không trung đột ngột xuất hiện một toà môn hộ màu xanh, môn hộ mở ra, thần văn tuôn trào, hoá thành một vị nam tử trung niên tướng mạo uy nghiêm, ngồi xếp bằng trên bảo toạ trong môn hộ, thần văn phía sau lượn lờ, trùng trùng điệp điệp, hoá thành một phương yêu giới, đang nhìn chắm chằm vào chính hắn.

“Yêu Thần Vương của Yêu Thần Cung?”

Diệp Húc khẽ rùng mình, Yêu Thần Vương không hổ là Thần Vương, thân thể vặn vẹo thời không, ngồi bên trong thanh môn, thoạt nhìn to lớn khổng lồ, giống như thiên thần, trước mặt y, bản thân Diệp Húc cùng Yêu Tổ Đà La đều có vẻ vô cùng nhỏ bé, thậm chí còn không to bằng một đầu ngón tay y.

Đây chính là dị tượng do Thần Vương giáng lâm tạo thành, Thần Vương chính là chủ của đại đạo, khi khí tức tản phát ra thì ngay cả thời không thiên giới cũng không có cách nào dung nạp thân thể của bọn họ, chỉ có không gian trùng điệp khổng lồ mới có thể chứa đựng, thế nên thân thể của bọn họ nhìn có vẻ vô cùng hùng vĩ. Ngoại trừ Thần Vương Đế Quân, bất kỳ ai nhìn về phía bọn họ, đều sẽ cảm thấy Thần Vương cao lớn không gì sánh bằng, trong lòng sẽ bất giác sinh ra một loại cảm giác không thể địch nổi.

Đây chính là biểu tượng của sự vô địch!

Yêu Tổ Đà La nhìn thấy người này, đến thở cũng không dám thở mạnh, toàn thân phát run, quỳ trên đất không dám nhúc nhích.

Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, hắn trước đây vốn dĩ không muốn đến gặp Tạo Hoá Thần Vương cũng chính là vì nguyên nhân này, không có thực lực có thể đối chọi lại Thần Vương, trước mặt Thần Vương sẽ chỉ cảm thấy sự nhỏ bé của bản thân, căn bản không có quyền lên tiếng.

Nhưng nay hắn đã tu thành Vu Tổ, mặc dù vẫn chưa thể sánh bằng Thần Vương, nhưng đối với Thần Vương cũng không còn sự kính sợ như trước.

Khí thế của hắn hoàn toàn bộc phát, không giữ lại một chút nào, lập tức thời không trùng điệp của Thương Thiên Thần Giới bị khí thế của hắn vặn vẹo, khiến cho thân thể của hắn cũng trở nên cực kỳ to lớn, đứng đối lập với Yêu Thần Vương.

Diệp Húc một tay cầm lấy thần vận trói buộc Yêu Tổ Đà La, nhẹ nhàng rung lên, khiến Yêu Tổ Đà La không tự chủ được đứng dậy, thản nhiên nói: “Đà La, ngươi nay đã là thú cưỡi của ta, không còn là đệ tử của Yêu Thần Cung nữa, việc gì phải quỳ bái người ta?”

Yêu Tổ Đà La sợ xanh mắt, bốn cái chân không ngừng run nhong nhóc.

Yêu Thần nhìn thấy đạo thần vận này, trong mắt thoáng hiện lên dị sắc, ngay sau đó chú ý đến vị lão nhân kia, đồng tử đột ngột thu lại, lộ ra vẻ cảnh giác cùng nghi hoặc, liền đó lại chuyển mắt về phía Yêu Tổ Đà La, cười lạnh nói: “Đà La, tên phế vật nhà ngươi, lại để bị người ta bắt đi luyện hoá, bổn toạ giữ ngươi lại còn có ích lợi gì? Ngươi tự kết liễu đi, tránh làm bổn toạ mất mặt.”

Diệp Húc thản nhiên nói: “Yêu Thần Vương, ngươi lại nhúng tay vào việc của bản phủ rồi, Đà La là thú cưỡi của bản phủ, đã được bản phủ tế luyện, cho dù hắn muốn chết, mà chưa có được sự cho phép của bản phủ thì cũng không thể chết được.”

“Vậy ngươi chết trước đi!”

Yêu Thần cười lạnh một tiếng, từ yêu giới được bao bởi thần văn phía sau đột ngột có một cánh tay đầy lông lá thò ra, tóm về phía Diệp Húc!

Thân hình lão nhân kia khẽ chuyển động, phất tay áo lên, đánh vỡ cánh tay của Yêu Thần nhẹ như gió thổi mây trôi, lại liên tục ho khan, ha ha cười nói: “Yêu Thần, ngươi cũng nóng tính quá rồi, Ngọc Hư Phủ chủ chính là khách của Thần Vương nhà ta, nếu như bị ngươi đánh chết, lão biết ăn nói thế nào với Thần Vương?”

“Lão quỷ, ngươi rốt cuộc là ai? Có thể ngăn được một kích của ta, chắc chắn không phải là hạng vô danh tiểu tốt, việc gì phải giấu đầu hở đuôi như vậy?”

Đồng tử Yêu Thần kịch liệt thu nhỏ, gắt gao nhìn vào vị lão nhân này, trong đồng tử của hắn đại đạo lưu chuyển, hoá thành thần văn, điên cuồng thôi diễn lai lịch của lão nhân này, nhưng lại không thể nhìn ra được gì.

Cùng lúc đó, trong Thương Thiên Đế Cung như có một dòng nước ngầm cuộn chảy, không đếm hết những luồng thần niệm cường hoành chen chúc tụ lại, rõ ràng là chư thiên Thần Vương đang đồng thời quan sát tình hình nơi này, cũng không biết mặt thật của lão nhân kia, mỗi người đều phóng thần niệm đến tra xét.

Một luồng ý niệm không gì địch nổi dũng mạnh trào đến, lởn vởn quanh người của lão nhân này, không ngờ lại là thần niệm của một vị Đế Quân, cũng dấy lên sự hiếu kỳ về vị lão nhân này.

Lão nhân kia làm như không phát giác ra, cúi đầu cười nói: “Thần Vương nhà ta tu vi thông thiên, sắp trở thành Tạo Hoá Đế Quân, trở thành chủ của Quân Thiên Thần Giới, lão tất nhiên là nô bộc của người.”

“Nói láo! Tạo Hoá Thần Vương thì có tài cán gì, sao có được bản lĩnh thu phục một tôn Thần Vương đem làm nô bộc? Ngươi rốt cuộc là kẻ nào, không ngại cứ để lộ mặt thật ra!”

Yêu Thần hừ lạnh một tiếng, từ đầu đến giờ vẫn không thể thôi diễn ra lai lịch của lão nhân này, trong lòng cực kỳ kiêng dè: “Tạo Hoá Thần Vương từ lúc nào mà tìm được một tôn Thần Vương làm liên minh? Tôn Thần Vương này chắc chắn không phải hạng người vô danh, thực lực còn trên cả ta, khi ra tay trên người không để lộ một chút đại đạo nào, không muốn để người khác nhìn ra mặt thật của hắn! Hoặc là, lão nhân này chính là Tạo Hoá Thần Vương, giả thần giả quỷ, nhằm tự tạo thanh thế cho bản thân, muốn mưu cầu lợi ích lớn hơn nữa!”

Lão nhân kia thấp đầu cười nói: “Lão tất nhiên là gia nô của Thần Vương, khổ tu cả vạn năm, mới có thể tu thành Thần Vương, chẳng trách Yêu Thần lại hiểu lầm. Yêu Thần yên tâm, sau khi Thần Vương nhà ta gặp được Ngọc Hư Phủ chủ, ngươi muốn giết hắn thế nào thì giết thế ý, Thần Vương nhà ta tuyệt đối sẽ không hỏi đến.”

“Nếu đã như vậy, vậy thì ta sẽ nể mặt mũi Tạo Hoá Thần Vương.”

Yêu Thần trong lòng thực sự không nắm chắc, nên mới nhẹ nhàng rút lui, cười lạnh nói: “Diệp Thiếu Bảo, đợi lần triều hội này kết thúc, ta sẽ đến lấy mạng của ngươi!”

Trong lòng y lo lắng ngổn ngang, tạm thời không nói đến việc Tạo Hoá Thần Vương là một kình địch, nếu như vị lão nhân thần bí này quyết liều một phen với y, y chắn hẳn cũng sẽ bị thương, lúc này chư thiên Thần Vương rình quanh chầu chực, trong số đó không ít người là kẻ thù không đội trời chung với y, chỉ cần hơi có chút bất cẩn cũng sẽ gây ra đại hoạ!

Diệp Húc không để ý tới, hướng phía vị lão nhân kia cười nói: “Đa tạ Thần Vương giải nguy!”

Lão nhân kia ha ha cười nói: “Cho dù lão không ra tay, thì Ngọc Hư Phủ chủ cũng có thể ứng phó. Phủ chủ, mời!”

Lão tập tễnh bước đi, tiến thẳng về phía trước, Diệp Húc khẽ rung dây cương, Yêu Tổ Đà La vững vàng theo sau, tiến thẳng về phía Thanh Dương Cung.

“Thần Vương, ngươi thông đồng cùng Tạo Hoá Thần Vương làm bậy sao?” Diệp Húc cưỡi trên lưng thần đà, cười hỏi.

Lão nhân kia bước chân lảo đảo, cả giận nói: “Cái gì gọi là thông đồng làm bậy? Diệp phủ chủ, miệng của ngươi chẳng lẽ không phun ra được một câu dễ nghe hơn chút? Đây rõ ràng gọi là tâm đầu ý hợp!”

Diệp Húc nhún vai, cười nói: “Danh tiếng của ngươi nào có tốt, nhưng ta cũng nghe nói danh tiếng của Tạo Hoá Thần Vương quả thực rất xấu, đều cùng một ruộc với bản phủ và ngươi. Nhưng phàm là chuyện xấu trong thiên hạ, bất luận là ai làm, nếu không phải là đổ lên đầu ngươi, thì sẽ là Tạo Hoá Thần Vương, hoặc là vu oan cho ta.”

“Diệp phủ chủ, nói xấu sau lưng người khác, không phải là một thói quen tốt!”

Trong Cung Thanh Dương truyền đến một tiếng cười ngọt xớt, nói: “Phủ chủ mời vào, phu quân ta đã đợi ngươi lâu rồi.”

Diệp Húc nghe thấy âm thanh này, chỉ cảm thấy nữ nhân đang nói chuyện trong Thanh Dương Cung chắc chắn là một tuyệt sắc giai nhân, giọng nói của nàng thật sự vô cùng dễ nghe, mềm mại quyến rũ, chắn hẳn người cũng cực kỳ xinh đẹp.

“Vương Phi nói đùa rồi!”

Diệp Húc bước xuống thần đà, đem Yêu Tổ Đà La cất vào trong ngọc lầu, cùng vị lão nhân kia tiến vào Thanh Dương Cung, chỉ thấy trong cung ngập tràn thần uy, một tôn Thần Vương ngồi xếp bằng trên đài, tay chống Tạo Hoá thần sơn, mặt khẽ mỉm cười, nhìn về phía hắn.

Còn bên cạnh Tạo Hoá Thần Vương, cũng có một vị nữ nhân đang mỉm cười nhìn hắn, vị nữ nhân này tuổi tác hình như còn rất trẻ, chỉ có dáng vẻ của một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, đang ngả người nằm trên tú sàng, hẳn là Tạo Hoá Vương Phi, còn Tạo Hoá môn chủ thì đang đứng nghiêm ở một bên, giống như một thị nữ.

Hai người bọn họ, thân hình đều to lớn, giống như thiên thần, Tạo Hoá môn chủ mặc dù là đỉnh cao Vu Tổ, nhưng ở trước mặt bọn họ, vẫn nhỏ bé đến đáng thương.

“Tạo Hoá Vương Phi, không ngờ cũng là Thần Vương!” Diệp Húc trong lòng cả kinh.

Tạo Hoá Vương Phi miễn cưỡng đứng dậy, dáng vẻ quyến rũ rung động lòng người, cười nói: “Diệp phủ chủ, nội phủ có lời mời ngươi đến, chủ yếu là có việc muốn thương lượng, hơn nữa còn muốn xác định xem ngươi có phải là kiếp thứ hai của kẻ nào đó không.”

Diệp Húc chớp chớp mắt, cười nói: “Vương Phi, Thần Vương, ta chính là ta, làm sao có thể là người khác?”

“Điều này cũng chưa chắc!” Tạo Hoá Thần Vương cười nói.

Diệp Húc lại lắc đầu, Tạo Hoá Vương Phi cười khanh khách nói: “Diệp phủ chủ, e rằng ngươi còn chưa biết người đứng bên cạnh ngươi là ai. Ngươi còn không hiện rõ chân thân?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.