Lão nhân nghe
vậy, liên tục cười khổ, lắc đầu nói: “Hai vị, chân diện mục của ta, Diệp phủ chủ đã nhìn thấy từ sớm rồi. Ta mặc dù có thể giấu diếm được Chư
Thiên Thần Vương, ngay cả Đế Quân cũng không nhìn ra được diện mục thật
sự của ta, nhưng không dấu diếm qua hắn được.
Tạo Hóa Thần Vương cùng Vương Phi không khỏi động dung, liên tục dò xét
Diệp Húc, Tạo Hóa Thần Vương cười nói: Diệp phủ chủ, ta càng xác định
ngươi là người nọ chuyển thế.
Lão nhân thân hình khẽ nhúc nhích, trong cơ thể truyền đến những tiếng
nổ lách cách, yêu khí quanh người trong chớp mắt lùi về trong cơ thể,
gương mặt thay đổi, dáng người khôi ngô cao lớn, mặt chữ quốc, ý vị thâm trầm, công chính trung dung, như là thiếu niên nhưng lại sinh ra một
đầu tóc bạc, trắng như tuyết. Đúng là Đàm Tổ Thần Vương đã từng gặp mặt
Diệp Húc một lần.
Hôm nay Diệp Húc đã là Ngọc Hư Phủ Chủ, Quang Chính Đại Phu, không còn
trên bảng truy nã của Thiên Giới, tự nhiên không còn là đệ nhất ma đầu
trên bảng truy nã nữa.
Mà Đàm Tổ Thần Vương sau khi đánh chết Thiên Cơ Thần Vương, cũng đã trở
thành Thiên Bảng đệ nhất nhân. Chư Thiên Thần Vương đối với hắn hận thấu xương, không nghĩ tới ở nơi này, Chư Thiên Thần Vương Đế Quân tề tụ khá nhiều, hắn còn dám xâm nhập hổ huyệt.
Diệp Húc sớm đã biết Đàm Tổ Thần Vương chân diện mục, cũng không kinh ngạc chút nào.
Tạo Hóa Thần Vương đột nhiên tế Thần Sơn trong tay lên, phong ấn cả tòa
cung Thanh Dương, để phòng ngừa người ngoài nhìn trộm, trầm giọng nói:
“Diệp phủ chủ, ta từng nghe nói thời đại Viễn Cổ trước kia, Cổ Tiên Cổ
Phật lúc chuyển thế, cho dù tới kiếp sau, cũng sẽ không thể nhớ được
chuyện của kiếp trước, ngươi hiện giờ chắc cũng là như vậy.
Thần Vương, Vương Phi, Cổ Tiên chuyển thế phải trải qua Lục Đạo Luân
Hồi, hôm nay Lục Đạo không còn, bất luận kẻ nào cũng không cách nào sống tới kiếp thứ hai. Đây là chuyện mọi người đều biết, ai cũng không thể
ngoại lệ.
Diệp Húc mặt sắc không thay đổi, mỉm cười nói: “Ta đã từng nghe nói qua, Cổ Tiên sau khi chuyển thế, hoàn toàn chính xác sẽ không nhớ được sự
việc ở kiếp trước, chỉ là sau khi tu luyện thành tiên nhân, tất nhiên sẽ nhớ lại được. Các ngươi cho rằng, ta so với Viễn Cổ tiên nhân thì như
thế nào?
Đàm Tổ Thần Vương trầm giọng nói: “Diệp phủ chủ thực lực hôm nay, kinh
thiên động địa, tuy rằng so với Thần Vương như ta có hơi kém một chút,
nhưng thực lực siêu việt hết thảy Vu Tổ, cho dù Đại Đế phục sinh, cùng
cảnh giới cũng đều phải kém hơn chút ít.
Tạo Hóa Thần Vương mặt sắc ngưng trọng, nói: Nghe nói Cổ Tiên cũng có
rất nhiều phẩm giai, tiên nhân thực lực chỉ tương đương với Vu Hoàng
hiện tại mà thôi. Nếu như Diệp phủ chủ có được thực lực tiếp cận Thần
Vương, ở trong thời đại Cổ Tiên, tương đương với Kim Tiên đỉnh phong,
tiếp cận cảnh giới Chân Quân.
Diệp Húc gật đầu cười nói: “Hiện giờ ta đã có thực lực tiếp Cận Cổ tiên
chân quân, vì sao ta chưa thể khôi phục được trí nhớ của kiếp trước? Có
thể thấy được, ta chính là ta, thực sự không phải là người khác chuyển
thế.
Đàm Tổ Thần Vương cùng Tạo Hóa Thần Vương phu phụ liếc nhau, cùng cười
nói: “Chúng ta đã sớm phỏng đoán loại tình huống này, cũng có suy đoán
của mình. Ta đoán chừng là Lục Đạo Luân Hồi tổn hại, làm cho nhiều chức
năng không còn được như trước, cho nên ngươi không cách nào khôi phục
trí nhớ ngày xưa.
Tạo Hóa Vương Phi ánh mắt lập loè, cười khanh khách nói: “Nhưng mà,
chúng ta đã có mười phần nắm chắc, có thể khôi phục trí nhớ kiếp trước
cho ngươi.
“Diệp phủ chủ chắc còn không biết lai lịch của phu nhân ta.”
Tạo Hóa Thần Vương cười ha hả, nói: “Ngươi kiếp trước chỉ thu ba vị đệ
tử, cùng ba vị đệ tử này vừa là thầy vừa là bạn, đệ tử nhỏ nhất, chính
là Đàm Tổ Thần Vương. Hai vị đệ tử khác, một vị là chủ nhân chân chính
của Thuần Dương Cung, Hạo Thiên Đế Quân, đã chết trong trận chiến lần
đó. Người còn lại là Nam Hoa Đế Quân, thủ hộ Thế Giới Thụ. Thế nhân đều
cho rằng Nam Hoa Đế Quân độc thân, lại không biết Nam Hoa Đế Quân có một người con gái.
Nam Hoa Đế Quân sau khi chết, con gái duy nhất của hắn cũng không bị
Thương Thiên Đế Tôn cùng Thiên Hậu cảm thấy, khi đó Đế Quân chi nữ cũng
đã gả cho Tạo Hóa Thần Vương, ta có thể sống đến bây giờ, phần nhiều
cũng do Tạo Hóa Thần Vương cùng Vương Phi giúp đỡ.
Đàm Tổ Thần Vương nói: “Diệp phủ chủ, việc có liên quan tới thân thế của ngươi, hiện nay chỉ có Vương phi mới có thể cởi bỏ. Vương phi, thỉnh!
Diệp Húc nghe ba người bọn họ nói thận trọng như thế, trong nội tâm cũng không khỏi có chút khẩn trương. Đàm Tổ Thần Vương, Tạo Hóa Thần Vương
cùng Tạo Hóa Vương phi, hết thảy đều là Thần Vương hiện tại, quyền cao
chức trọng, thần uy vô cùng, có thể nói vẻn vẹn chỉ dưới Đế Quân, sẽ
không bắn tên không đích, càng sẽ không vi chuyện này mà lừa gạt mình.
Nếu như đúng theo suy đoán của bọn hắn, chẳng lẽ mình thật sự là vị kia chuyển thế sao?
Đột nhiên từ Chính mình biến thành một người khác, trở thành một bộ phận trong trí nhớ của người khác, loại cảm giác này Diệp Húc rất là phản
cảm.
Thế nhân đều cho rằng phụ thân ta chết ở dưới Thế Giới Thụ, lại không
biết rằng cha ta tu luyện chính là hai loại tâm pháp đế cấp do tồn tại
kia truyền thụ. Một loại là Hiên Viên Thiên Đế khai sáng Tự Nhiên Đại
Đạo kinh, một loại khác chính là Hồng Mông Thanh Liên kinh, Hồng Mông
Thanh Liên có ba đóa hoa trên đỉnh, hoa nở phục sinh, có được ba tính
mệnh.
Tạo Hóa Vương phi bay lên, tư thái phiêu nhiên, bay về phía Diệp Húc,
trên mặt mị thái tiêu hết, ngược lại nhiều ra một loại thánh khiết:
“Trận đại chiến kia, sau khi chân thân phụ thân ta bị Thương Thiên Đế
Tôn chém giết, dùng Tự Nhiên Đại Đạo kinh ký thác vào bên trong một mảnh vỡ của Thế Giới Thụ, được mẹ ta cứu đi. Phụ thân ta dùng Thế Giới Thụ
làm thân thể, thúc dục Hồng Mông Thanh Liên kinh mà phục sinh, luyện
thành một tòa Ngọc Lâu dung nạp Thế Giới Thụ, dùng thọ nguyên bản thân
thúc dục cấm thuật, tụ tập lại tàn hồn của vị kia.
Nàng đang nói tới một đoạn lịch sử kinh thiên động địa, giai đoạn này
tràn ngập đấu tranh tàn khốc, liên quan cực lớn, cơ hồ đem tất cả Thần
Vương, Đế Quân hiện tại liên lụy vào trong đó, kể cả Thiên Hậu, kể cả
Thiên Đế Thương Thiên Đế Tôn đã mất, còn có một Thần Vương Đế Quân đã
chết trận.
Những nhân vật hùng mạnh không gì sánh nổi này, trong trận đại chiến kinh thiên động địa nọ vẫn sắm vai những nhân vật ám muội.
Tuy rằng một đoạn lịch sử này đã bị Thương Thiên Thiên Đế dùng pháp lực
của mình lau sạch đi khỏi thế gian, ngay cả Vu Tổ trí nhớ cũng bị xóa
đi, làm cho tên của vị kia biến thành một loại cấm kị, bất luận kẻ nào
cũng không thể nào nhớ ra được tên họ của vị kia là gì.
Nhưng mà cuối cùng vẫn có người tránh được lần đại tẩy trừ kia, trong ba Thần Vương ở đây không ngờ có người thoát được.
Tạo Hóa Thần Vương trầm giọng nói: “Nam Hoa Đế Quân dùng cấm thuật thiêu đốt thọ nguyên tập trung lại tàn hồn của vị kia, đáng tiếc không thể
sưu tập được hết tàn hồn của vị kia thì thọ nguyên đã cạn. Hắn ly khai
Tạo Hóa Môn, đi ra ngoài Cửu Thiên, tới nới tọa hóa của Di La Thiên
Nguyên Thủy Thiên Vương, tìm kiếm mảnh vỡ của Lục Đạo Luân Hồi, ý định
thúc dục mảnh vỡ của Lục Đạo Luân Hồi, làm cho tàn hồn của vị kia chuyển thế trọng sinh, Nghịch Thiên Cải Mệnh, sống tới kiếp thứ hai.
Tạo Hóa ương phi thở dài, cô đơn nói: “Chuyến đi này của người, liền
không có trở lại, đoán chừng đã táng thân tại nơi tọa hóa của Nguyên
Thủy Thiên Vương, ngay cả tính mệnh thứ ba của mình cũng tiêu hao tại
nơi đó.
Diệp Húc lẳng lặng lắng nghe một đoạn lịch sử bị lãng quên này, Nam Hoa
Đế Quân tránh được sát kiếp, chết mà phục sinh, cũng vì phục sinh ân sư
của mình mà hao hết hai tính mạng cuối cùng của mình. Trong lòng hắn
không khỏi kính nể cùng đồng tình, lắc đầu nói: “Nam Hoa Đế Quân đích
thật là một vị tiền bối đáng kính, nhưng mà các ngươi nếu là bởi vậy
liền kết luận ta là vị kia chuyển thế, vẫn có chút không đúng nha?”
Đàm Tổ Thần Vương nói: “Nam Hoa sư huynh trước khi đi, lưu lại mảnh vỡ
Chứng Đạo chi bảo của sư tôn, đã từng nói nếu mình thành công, sư tôn
chuyển thế trở về, nếu không còn nhớ rõ bản thân mình, liền có thể đem
mảnh vỡ Chứng Đạo chi bảo giao cho hắn. Khí tức cảm ứng, hắn tự nhiên sẽ nhớ lại chuyện cũ, khôi phục chính mình. Vương phi, mời đưa ra kiện bảo vật kia đi a.
Tạo Hóa Vương phi liếc nhìn Diệp Húc một cái thật sâu, đột nhiên quát
một tiếng, chỉ thấy một tòa ngọc lâu tan hoang chậm rãi bay lên, hiển
hiện trước người Diệp Húc.
Cái tòa Ngọc Lâu này tuy rằng đã rách nát chỉ còn lại có nền cùng tầng
lâu thứ nhất, nhưng như trước vẫn có thể thấy được quy mô hùng vỹ của
nó, tất nhiên là trọng bảo rồi!
Từ xưa đến nay, người có thể đột phá Đế Quân, luyện thành chứng đạo chi
bảo có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trở thành Thiên Đế cũng không có
mấy người, mà vị kia không có trở thành Thiên Đế cũng đã chứng đạo, có
thể thấy được kinh người tới mức nào.
Nhưng mà, cho dù là chứng đạo chi bảo cũng bị đánh nát, trình độ của
cuộc chiến năm đó có thể nói là kinh người thế nào, trong trận chiến ấy
tuyệt đối không chỉ là Chư Thiên Thần Vương Đế Quân cùng Thiên Đế tham
chiến mà thôi, thậm chí nói không chừng vận không chỉ một kiện chứng đạo chi bảo!
Diệp Húc ngơ ngác nhìn xem cái tòa ngọc lâu này, trong nội tâm đại chấn, cái tòa Ngọc Lâu này giống y hệt tòa ngọc lâu của hắn, quả thực là
giống như đúc, như cùng một cái khuôn mẫu khắc đi ra vậy!
Bất quá cái tòa Ngọc Lâu này nhưng lại là phần còn lại của chứng đạo chi bảo, không có Thần Vương Thần Văn, cũng không có Đế Quân Thần Vận, đại
bảo bao phủ cái tòa ngọc lâu này đã bị người luyện thành vô hình tồn
tại, tự thành Thiên Địa, cùng Thiên Địa tương dung, vô hình vô tích.
Tuy nói là mảnh vỡ, nhưng cái tòa tàn phá Ngọc Lâu này uy lực lại to đến không thể tưởng tượng nổi. Diệp Húc cảm giác, so thần binh còn muốn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần, thậm chí siêu việt thần binh, đạt tới Đế Binh cấp độ, siêu việt lực lượng ngọc lâu của hắn!
“Cái tòa Ngọc Lâu này, là chứng đạo chi bảo mà ân sư đã từng luyện chế,
dựa vào cái chứng đạo chi bảo này, hắn chứng đạo Thiên Địa, siêu thoát
Đế Quân, thành tựu một loại cảnh giới mới. Thậm chí ngay cả Thương Thiên Đế Tôn cũng phải ngưỡng mộ! Từ xưa đến nay, đạt tới thành tựu như lão
nhân gia hiếm hoi không có mấy, hết thảy đều là Thiên Đế!
Đàm Tổ Thần Vương ánh mắt sáng ngời, nhìn thẳng vào mặt Diệp Húc, trầm
giọng nói: Diệp phủ chủ đối với cái tòa Ngọc Lâu này chắc có lẽ không lạ lẫm đi?
Diệp Húc giật mình, tuy rằng chứng đạo chi bảo đại đạo vô hình, dung tại Thiên Địa, nhưng hắn như trước vẫn có thể cảm thấy được thiên địa đại
đạo quen thuộc trong mảnh vỡ ngọc lâu này. Đây là Tam Thập Tam Thiên đại đạo, còn nhiều hơn so với hắn lĩnh ngộ Tam Thập Tam Thiên đại đạo, còn
khổng lồ hơn, còn phức tạp hơn. Trong đó còn kèm theo Hồng Mông đại đạo, Thuần Dương đại đạo các loại khác...
Hết thảy đều tương tự với tâm pháp được truyền thụ từ ngọc lâu của hắn.
Diệp phủ chủ, tòa ngọc lâu này là kiếp trước ngươi luyện chế ra, chất
chứa tâm huyết cả đời ngươi, cả đời lĩnh ngộ đại đạo, bên trong nó, có
khí tức của ngươi kiếp trước, có hết thảy của ngươi.
Tạo Hóa Thần Vương lẳng lặng nhìn Diệp Húc, gằn từng chữ: “Cái tòa Ngọc
Lâu này bên trong còn có một tầng không gian, ngươi sau khi đi vào, mới
có thể cởi bỏ hết thảy, nhớ lại ký ức ở kiếp trước.
Đàm Tổ Thần Vương không nhịn được hít vào một hơi thật dài, nhưng lại
không kìm nén được kích động trong lòng, vành mắt hiện hồng, muốn cười
còn khóc: “Diệp phủ chủ, ngươi theo trong lầu đi ra, là trí nhớ sống
lại, đệ tử một lần nữa gọi ngài là ân sư, tồn tại đã biến mất trong
thiên địa kia, một lần nữa sẽ quân lâm thế gian!
Tạo Hóa Vương phi cũng không nhịn được thần sắc kích động, lẩm bẩm nói:
“Cha, ngươi thấy được sao? Đây là ngươi sáng tạo Thần Thoại, tự tay sáng tạo Thần Thoại...
Ta chính là ta, không phải bất luận kẻ nào.
Diệp Húc mặt sắc do dự bất định, đột nhiên thở dài một tiếng, trong nội
tâm quyết tâm đã định, cất bước đi tới không gian bên trong tòa ngọc
lâu, mỉm cười nói: “Ta sẽ triệt để bỏ đi hy vọng cuối cùng trong lòng
các ngươi!”
Thân hình hắn lóe lên, biến mất bên trong tòa ngọc lâu bị tàn phá.