Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 519: Chương 519: Ngũ hành kim khí




Những đám ngũ sắc hào quang kia chính là Ngũ Hành kim khí, là tài liệu cần có dùng để luyện chế cấm bảo, càng có thể dùng để nâng cao phẩm bậc của Di La Thiên Địa Tháp, so với kho báu trong Vạn Cổ Ma Vực mà Diệp Húc từng thấy còn nhiều hơn.

Những Ngũ Hành kim khí đó gần đủ để có thể luyện chế một kiện cấm bảo bán thành phẩm!

“Vị Nữ thánh vương này chính là Điện chủ Chuyển Luân Vương Thần Điện, cha cô ta nói, ở niên đại Chu Vũ Mục Vương kia, cô ta cũng là kinh thái tuyệt diễm, thậm chí tạo ra một kiện cấm bảo bán thành phẩm, chỉ cần tế luyện thêm trăm năm nữa là có thể luyện chế thành công.”

Ma La Dư cũng chú ý tới đám Ngũ Hành kim khí đó, nói: “Đáng tiếc, nàng ta còn chưa hoàn thành kiện cấm bảo này đã chết trong tay Chu Vũ Mục Vương rồi.”

Diệp Húc gật đầu, như vậy khi Chu Vũ Mục Vương đánh chết vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương này, một kích hạ xuống thậm chí đánh nát cả cấm bảo bán thành phẩm của vị Nữ thánh vương này, khiến Ngũ Hành kim khí tạo nên cấm bảo cứ rơi rụng như vậy xung quanh thi thể Nữ thánh vương.

Hô hấp của hắn có chút dồn dập, đối với Ngũ Hành kim khí, hắn bắt buộc phải lấy được!

Về phần thân thể của Nữ thánh vương, hắn cũng không có mấy ý tưởng. Diệp Húc sau khi lấy được thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn liền biết, muốn luyện hóa bậc cường giả này thành thân ngoại hóa thân, sau đó thúc dục, bày ra uy năng, nếu không đủ pháp lực hùng mạnh duy trì thì tuyệt không thể làm được!

Hắn chỉ có thể dùng nguyên thần bất diệt của cường giả Tam Bất Diệt cảnh, luyện Thiên Địa Pháp Tướng thành nguyên thần thứ hai mới có thể thúc dục cái thân ngoại hóa thân Liệt Hỏa Minh Tôn này.

Thân thể Nhân hoàng còn như thế, nếu là thân thể Vu hoàng thì chỉ e phải dùng đến Thiên Địa Pháp Tướng của Nhân hoàng mới có thể thúc dục được một phần. Nếu muốn phát huy hết uy năng của thân thể Vu hoàng, chẳng phải là sẽ phải giết chết một vị Vu hoàng, lấy Vu hoàng luyện thành nguyên thần thứ hai?

“Muốn vượt qua biển máu này, tất sẽ gặp phải uy áp của hơi thở Vu hoàng, càng cách Chuyển Luân Vương Thần Điện do hơi thở Chuyển Luân Nữ Thánh Vương biến thành càng gần thì áp lực càng mạnh, thậm chí cả đại vu Tam Bất Diệt cảnh chỉ e là cũng không thể đi đến chỗ xác của vị Nữ thánh vương này!”

Diệp Húc hít vào một hơi thật sâu, quyết định dùng thân thể Liệt Hỏa Minh Tôn đến chống lại uy áp của hơi thở vị Nữ thánh vương này, dù thế nào đi chăng nữa cũng phải lấy được Ngũ Hành kim khí, trầm giọng nói: “Ma La Dư, lúc trước khi Ma hoàng tiến vào đây đã đi đến đâu?”

“Cha ta thần thông quảng đại, một đường đi đến trước cửa thần điện, nhìn lên vị Nữ thánh vương này, thậm chí còn thu được một phần Ngũ hành kim khí.”

Ma La Dư cũng cảm thấy rất nan giải, dù sao lúc trước phụ thân Ma hoàng của cô ta đi đến chỗ này, ông ta đã là Đại Minh Tôn Vương của Sam La Ma Điện, thực lực hùng mạnh, hơn nữa không chỉ một mình ông ta tiến vào biển Oan Hồn, còn có vài vị Đại Minh Tôn Vương khác đồng hành, trong đó có cả Già La Minh Tôn của Diêm La Ma Điện.

Mà bất luận Diệp Húc hay Ma La Dư, khoảng cách tới Tam Bất Diệt cảnh còn một đoạn quá xa, thực lực so với Ma hoàng, Già La Minh Tôn lúc đó kém hơn không biết bao nhiêu, căn bản không có khả năng vượt qua biển máu để tiến vào thần điện.

“Sau khi cha ta đi ra biển Oan Hồn đã cùng với mấy người nữa đi nhân gian, đi đến Ân Khư trong cảnh nội Đại hán, không tới đây lần nào nữa. Nhưng ông từng nói qua, sau ông có nghĩ đến một loại đường tắt có thể tiến đến Chuyển Luân Vương Thần Điện của vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương này, lấy được bảo vật trong đó. Lúc ấy ông cho ta đoán coi đường tắt đó là gì, ta suy nghĩ vất vả nửa tháng mới nghĩ ra sự ảo diệu trong đó.”

Ma La Dư chớp chớp mắt, cười nói: “Thiếu Bảo, ngươi cũng là hạng người tài trí hơn người, ngươi thử đoán xem.”

“Đường tắt để vào Chuyển Luân Vương Thần Điện?”

Diệp Húc trong tâm vừa động quan sát Chuyển Luân Vương Thần Điện trong biển máu này, trầm ngâm nói: “Trực tiếp vượt qua khoảng không, bay đến Chuyển Luân Vương Thần Điện, con đường này không thể được, trừ phi có được tu vi Tam Bất Diệt cảnh đỉnh phong, nếu không chắc chắn sẽ bị ép rơi xuống biển. Mà chèo thuyền trong biển máu, cũng không thể được. Biển máu này là máu của Vu hoàng, chất chứa năng lượng cực khủng bố, e là chỉ có cự hạm bất diệt chi bảo mới không bị ép vụn!”

Diệp Húc ngừng một chút, tiếp tục nói: “Dù vậy, lái con thuyền bất diệt trong biển máu, càng gần Nữ thánh vương thì uy áp của Vu hoàng lại càng mạnh, thậm chí cự hạm đều bị ép cho nhỏ còn tầm bàn tay. Bởi vậy con thuyền bất diệt sẽ càng lúc càng nhỏ, cách Nữ thánh vương càng lúc càng xa.”

Ma La Dư gật đầu không ngừng, theo như lời Diệp Húc nói đó chính là một loại hiện tượng kỳ lạ, là dị tượng do uy áp của Vu hoàng tạo thành, càng cách Vu hoàng càng gần, uy áp phải chịu càng lớn, khiến cho hình thái người quan trắc càng nhỏ lại, thậm chí cả bất diệt chi bảo cũng bị ép cho nhỏ lại vô số lần.

Bởi vậy trong mắt người quan trắc, hình thể Vu hoàng càng ngày càng khổng lồ, khoảng cách tới Vu hoàng càng lúc càng xa, dường như vĩnh viễn cũng không có khả năng đi đến bên cạnh Vu hoàng.

Nhưng ở trong mắt người bên ngoài thì hắn vẫn đang đến gần, chỉ là hình thể của hắn bị nén ép cho rút nhỏ lại vô số lần mà thôi.

“Cho nên lái thuyền qua biển, từ không trung kéo qua hư không, tất cả đều không được.”

Diệp Húc tiếp tục quan sát bốn phía, đột nhiên tầm mắt dừng lại ở phía trên khí thế của Chuyển Luân Nữ Thánh Vương bị đánh tan bởi Chu Vũ Mục Vương, nơi bàn tay đánh chết vị Nữ thánh vương này, ánh mắt không khỏi sáng lên, cao giọng cười nói: “Đối với tu vi chúng ta mà nói, hai con đường kia đều là đường chết, chỉ có thông đạo do Chu Vũ Mục Vương đánh ra kia mới là đường tắt tiến vào Chuyển Luân Vương Thần Điện!”

“Ha ha ha, Diệp Thiếu Bảo ngươi không hổ là tài trí hơn người, ngay cả loại đường tắt này ngươi cũng nghĩ đến được, bản vương cảm ơn ngươi trước, đợi lấy được Chuyển Luân Vương Thần Điện rồi, bản vương lại lấy tính mạng của ngươi!”

Một tiếng cười to truyền đến, ở đằng xa Chuyển Luân Vương Thái tử đột nhiên xuất hiện, vượt qua hư không, đi thẳng đến nơi chưởng ấn của Chu Vũ Mục Vương phá tan ra. Cùng lúc đó, Bình Đẳng Vương Thái tử cũng hiện thân, chạy song song với hắn, bay về phía thông đạo như Diệp Húc nói kia.

Hai người bọn họ vừa mới tiến vào thông đạo, đột nhiên oa một tiếng, cùng ói ra một ngụm máu tươi, thân thể dường như bị đánh một đòn mạnh, trong chớp mắt liền rách tung tóe, rõ ràng là dư uy một chưởng này của Chu Vũ Mục Vương chấn thương.

Dư uy tuyệt đại Vu hoàng để lại không phải là nhỏ, gần như trong nháy mắt liền chấn vỡ hai người, chấn chết.

Hai người cùng rống to lên, Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương tế Chuyển Luân Vương Thần Điện lên, mà Bình Đẳng Vương Thái tử thì tế Bình Đẳng Vương Thần Điện, hai tòa thần điện này đều là bất diệt chi bảo, được hai người bọn họ thôi phát ra uy năng tới giới hạn lớn nhất, chống lại dư uy một chưởng này của Chu Vũ Mục Vương.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chỉ nghe tiếng nổ vang lên không dứt, hai tòa thần điện này gần như bị dư uy một chưởng của Chu Vũ Mục Vương đánh cho biến hình, nhưng vẫn không bị phá, phóng xuống tòa Chuyển Luân Vương Thần Điện phía bên dưới kia.

Ầm!

Bên trong biển lại có một chiến hạm to bằng bàn tay bay lên trời, bị yêu khí vô cùng nồng đậm quấn quanh, rời khỏi biển máu này, hình thể chiến hạm càng lúc càng lớn, xông lên trời cao, bay đi hướng chưởng ấn mà Chu Vũ Mục Vương để lại.

Tiếp theo, lại có mấy chiến thuyền từ trong biển dâng lên, bay thẳng đến chưởng ấn của Chu Vũ Mục Vương, định theo thông đạo mà Chu Vũ Mục Vương đánh ra để tiến vào Chuyển Luân Vương Thần Điện, lấy được bảo vật mà vị Chuyển Luân Nữ Thánh Vương để lại!

“Lão phu ở ba năm trước đến nơi đây, đi lại trong biển máy này ba năm, vẫn không đi đến được bên người Chuyển Luân Nữ Thánh Vương, ngược lại càng ngày càng xa! Hôm nay cuối cùng cũng có thể đi vào Chuyển Luân Vương Thần Điện, còn muốn đa ta vị tiểu hữu này đã chỉ điểm!” Trong một chiến hạm trong đám đó, có một thanh âm già nua vang lên, cười to nói.

Hiển nhiên, những cường giả không biết tên đó đến nơi đây, dùng bất diệt thuyền lái đi trong biển máu, định vượt qua biển máu đi tới Chuyển Luân Vương Thần Điện, lại bị nhốt trong đó, đi ước chừng ba năm rồi cũng không tới được bờ bên kia.

Ma La Dư cũng không nghĩ tới Chuyển Luân Tiểu Thánh Vương và Bình Đẳng Vương Thái tử lại không có trực tiếp vượt biển, mà là nấp ở bên bờ, lại càng chưa từng nghĩ đến trong biển máu lại có cao thủ độ hải, thấy thế không khỏi dậm chân, giận dữ nói: “Diệp Thiếu Bảo, ngươi cần gì phải nói to như vậy? Nói nhỏ nhỏ cho đủ hai người chúng ta nghe được chẳng phải tốt sao? Bọn người kia tới Chuyển Luân Vương Thần Điện trước chúng ta một bước rồi, bảo bối trong đó sao còn phần cho chúng ta nữa chứ?”

“Không sao.”

Diệp Húc khẽ mỉm cười, hạ giọng nói: “Lúc trước Ma hoàng tới chỗ này, lấy tu vi của ông ta cùng những vị Đại Minh Tôn Vương kia cũng không thể động được tới xác chết của Nữ thánh vương, huống chi là đám người này? Hơn nữa, có bọn chúng dò đường ở phía trước, chúng ta đi sẽ ít nguy hiểm hơn rất nhiều.”

Ma La Dư vẫn cảm thấy có chút không ổn, hừ lạnh nói: “Tuy nói như thế, nhưng Ngũ Hành kim khí rơi vào tay đám người này vẫn khiến cho người ta luyến tiếc.”

“Vậy thì giết bọn họ đi, cướp hết bảo vật là được! Ma La Dư, tu vi của cô đã khôi phục chưa?”

Ma La Dư gật đầu, Diệp Húc sát khí bắn bốn phía, phóng lên cao, bay đi hướng thông đạo do chưởng ấn Chu Vũ Mục Vương đánh ra.

Ma La Dư vội vàng đuổi theo hắn, hai người hoành độ hư không, chớp mắt đi trăm dặm, chưa đến một khắc liền đi vào trong thông đạo kia.

“Nam Thiên Môn!”

Phía sau Diệp Húc đột nhiên dựng lên một cánh cửa thật lớn, trở tay một quyền đánh mở cánh cửa này ra, kéo Ma La Dư trốn vào trong Nam Thiên Môn.

Chỉ thấy cánh của thật lớn này bay dọc theo thông đạo rơi xuống Chuyển Luân Vương Thần Điện.

Oành! Oành! Oành!

Diệp Húc và Ma La Dư ở trong không gian bên trong Nam Thiên Môn, chỉ nghe những tiếng nổ không ngừng truyền đến, mà không gian trong cửa thì rung lên dữ dội, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp xuống.

Nhưng Nam Thiên Môn chính là bất diệt chi bảo mà Tây Hoàng luyện chế, lực phòng ngự không hề kém, cánh cửa này từng chống lại Địa Dương nhị đỉnh oanh kích, bị đánh cho biến hình, lại vẫn không hề vỡ, cho dù dư uy còn lại trong chưởng ấn của Chu Vũ Mục Vương rất mạnh, nhưng cũng không thể sánh với được hai món Nhân hoàng chi bảo là Địa Dương nhị đỉnh kia.

Ầm!

Tòa Nam Thiên Môn này xuyên qua chưởng ấn thông đạo, ngàn dặm không gian, rơi vào trong Chuyển Luân Vương Thần Điện do hơi thở Nữ thánh vương biến thành.

Hạ gia Trung Châu.

“Tường Đường lão tổ, sao ông lại bị trọng thương như vậy?” Một tên trưởng giả Hạ gia phát hiện Hạ Tường Đường lảo đảo đáp xuống bên trong thành quách trên đại lục bên trong Hỏa đỉnh, không khỏi giật mình nói.

Hạ Tường Đường lúc này đã chữa trị thân thể, khôi phục tướng mạo ban đầu, nhưng hơi thở ông ta yếu ớt, khí thế suy nhược rất nhiều, thậm chí còn không hùng mạnh bằng cường giả Tam Tương cảnh Thiên Tương kỳ, người sáng suốt vừa thấy liền biết ông ta bị trọng thương.

“Ta ở biển Oan Hồn bị Liệt Hỏa Minh Tôn và Diệp Thiếu Bảo đánh lén, suýt nữa mất mạng, bị hắn đánh phá thân thể, nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng đều trọng thương, liều mạng mới chạy ra đường sống được. Nhưng ta bị hai kẻ kia đánh cho tu vi hạ xuống, hiện giờ chỉ còn Thiên Tương kỳ, không biết khi nào mới có thể khôi phục đến trạng thái toàn thịnh được.”

Hạ Tường Đường nhanh chóng nói qua mọi chuyện một lần, trầm giọng nói: “Tuy ta bị thương dù nặng, nhưng may mắn thăm dò được phương vị của Liệt Hỏa Minh Tôn và Diệp Thiếu Bảo, nhanh đi Lôi đỉnh thông báo Thánh chủ, miễn cho để hai tên đó trốn thoát!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.