Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 520: Chương 520: Ứng Tông Đạo chặn cửa




Tên trưởng giả Hạ gia kia hoảng sợ, đang định đi tới Lôi đỉnh, đột nhiên nghe thấy một giọng nói trầm thấp uy nghiêm truyền đến: “Không cần đi, ta đã biết!”

Một luồng sức mạnh mênh mông từ trên trời giáng xuống, đánh vào bên trong thân thể Hạ Tường Đường, khiến nguyên thần và Thiên Địa Pháp Tướng của lão nhanh chóng khôi phục lại, tu vi tăng lên dữ dội, ngay lập tức liền khôi phục toàn bộ tu vi, thậm chí còn có tiến bộ không nhỏ, gần như thành Thiên Địa Pháp Tướng cảnh giới bất diệt!

Đây là Thánh chủ Hạ gia trực tiếp rót vào, trị liệu thương thế, giúp lão khôi phục tu vi!

Hạ Tường Đường mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống bái lạy, lớn tiếng tạ ơn, tên trưởng giả Hạ gia bên cạnh cũng không dám chậm trễ, quỳ mọp xuống, không dám ngẩng đầu lên.

Hư không nứt ra, một nam tử trung niên mặc long bào đi tới, hơi thở phía sau biến ảo ra Kỳ Lân tẩu thú, Bạch Hổ phi nhanh, Chu Tước bay múa, Huyền Vũ phủ phục, Long Phượng trình tường, y giống như vua của thế gian, vị hoàng thế thống ngự thiên hạ, làm cho người ta cảm thấy áp bách không gì sánh nổi.

Hạ thánh chủ ngẩng đầu nhìn lên trời cao, thản nhiên nói: “Liệt Hỏa Minh Tôn và Diệp Thiếu Bảo sao? Ta tự mình đi lấy mạng bọn chúng, thu lại vật của Hạ gia ta…”

Y giơ tay vẽ một cái, hư không nứt ra, cửa động phía đối diện xuất hiện sương mù vô cùng vô tận, đúng là Hằng Cổ Ma Vực, biển Oan Hồn rộng lớn mênh mông!

Lại vào lúc này, chỉ nghe một tiếng cười khẽ truyền đến, một bàn cờ cực lớn hiện ra trước cửa động không gian này, ngăn cản Hạ thánh chủ bước chân tiến vào biển Oan Hồn.

“Hạ đao huynh thân là người đứng đầu một thánh địa Hạ gia Trung Châu này, vì một cái việc nhỏ lại tự thân xuất mã, đối phó với một tên tiểu bối Hoàng Tuyền Thánh Tông, lan truyền đi ra chẳng những khiến đạo huynh đánh mất mặt mũi của mình, còn khiến Hạ gia thánh địa cổ xưa này phải hổ thẹn, chẳng phải là làm cho người ta gọt sạch răng hàm?”

Một lão già phong thần sâu sắc tinh thần phấn chấn hiện ra ở trước cửa động, khẽ cười nói: “Còn mong Hạ huynh bớt nóng, không bằng chúng ta đánh một ván cờ?”

Dung mạo lão ta già cỗi, ánh mắt tang thương, hơi thở như vu mà không phải vu, trang phục quái dị, giống như tục lại không tục, làm cho người ta có một loại cảm giác hư vô mờ mịt như bất cứ lúc nào lão cũng có thể nhẹ nhàng bay đi.

Hạ thánh chủ trong lòng cả kinh, khẽ nhíu mày, đem những vị cường giả Hoàng Tuyền Ma Tông lọc bỏ một lần, nhưng vẫn không thể tìm thấy nhân vật giống lão già trước mắt đây.

Lão già này có khí tức cực kỳ cổ quái, làm cho người ta có một loại cảm giác không thuộc thế giới này, dường như Hạ thánh chủ còn cảm thấy người này đến từ viễn cổ, là một nhân vật thuộc loại trường sinh bất tử, cùng tồn tại với đời.

Thân thể Tiên nhân.

Hơn nữa loại xưng hô “Đạo huynh” cũng đến từ viễn cổ, thời đại hiện này thì vu sĩ dùng “Đạo huynh” “Đạo hữu” để xưng hô với đối phương đã không còn mấy.

Trên người lão già này mặc một tấm áo choàng cũng cực tầm thường, thêu Thái Cực Âm Dương Ngư, có vẻ rất là cổ xưa.

“Các hạ đến tột cùng là ai? Các vị sư huynh trong Hoàng Tuyền Ma Tông, Hạ mỗ đều nhận biết, chỉ có các hạ thì rất lạ mặt.” Ánh mắt Hạ thánh chủ chớp động, mỉm cười nói.

Ở giữa hai người bọn họ, hàng tào không gian vẫn vỡ ra như trước, chậm chạp không thể khôi phục như cũ, đây là hơi thở hùng mạnh của hai người quấy nhiễu, thậm chí cả hư không cũng không thể khôi phục được!

Ở trước mặt bọn họ, Hạ Tường Đường còn có vị trưởng giả Hạ gia kia căn bản không thể đứng dậy, bị khí thế hai người ép chặt xuống, không thể không quỳ xuống đất, thậm chí không thể há mồm chen miệng, trong lòng không khỏi khiếp sợ vạn phần!

“Hạ đạo huynh không biết ta ư?”

Lão già kia khẽ mỉm cười, phía sau lưng đột nhiên hiện ra một con sông Hoàng Tuyền, kéo tới từ ngoài cửu thiên vân tiêu, cuồn cuộn mênh mông, không biết xa bao nhiêu, không biết dài bao nhiêu.

“Bích Lạc Hoàng Tuyền Ma Thiên Cấm Điển, ngươi là Ứng Tông Đạo! Nghe đồn ngươi từng đạt được kỳ ngộ lớn, tiến vào lăng mộ Cổ tiên, vị cổ tiên này có thể xuất hiện trước mặt ta, như vậy ngươi đã luyện lão ta thành thân ngoại hóa thân của mình.”

Khí thế của Hạ thánh chủ càng lúc càng mạnh, thậm chí cả sáu cái đại đỉnh của Hạ gia mơ hồ đều có dấu hiệu sống lại, nếu sáu cái cấm bảo này sống lại, tất sẽ trấn áp thế giới Vu Hoang, khiến cho chấn động lớn không biết bao nhiêu!

Cổ tiên và cổ phật cùng cấp với nhau, Tiểu Quang Minh Thánh Địa luyện một vị cự phật viễn cổ thành cấm bảo, trấn áp số mệnh, mà vị cổ tiên trước mắt này chưa chắc sẽ yếu hơn vị cổ phật kia.

Nhưng luyện cổ tiên thành thân ngoại hóa thân, e là chỉ có tu vi Nhân hoàng đỉnh phong mới có thể thúc dục được.

“Ứng Tông Đạo, ngươi luyện thi thể một vị tiên nhân viễn cổ thành thân ngoại hóa thân, nghĩ như vậy có thể ngăn cản ta sao?”

Hạ thánh chủ cười ha ha, giọng nói ầm ầm vang lên, chấn cho hư không rung lên dữ dội, dứt lời thuận tay phất một cái, chỉ thấy bàn cờ chắn trước cửa động kia lập tức vỡ nát, lạnh lùng nói: “Hạ mỗ không biết chơi cờ, cũng không có thời gian đánh cờ với ngươi, nếu ngươi không lùi ra, ta sẽ giết đến Hoàng Tuyền Ma Tông, tru cả nhà ngươi!”

“Hạ đạo huynh quá nóng giận rồi, nếu ngươi không muốn chơi cờ, vậy tiểu đệ đành phải mời một người tới tiếp một ván rồi.” Lão già kia mỉm cười, bên người đột nhiên lại xuất hiện một lão già khác, tiên khí mờ ảo, ngồi xuống đối diện, một bàn cờ tự động hiện lên.

Lão già này sau thân khí thế ngút trời, hóa thành một tòa Thiên đình ma đạo, thần ma cùng ở, đúng là tu luyện cấm pháp của Hoàng Tuyền Ma Tông, Ma Đạo Thiên Đình Vô Lượng Chân Kinh!

Hai lão già đánh cờ, đột nhiên một người cười nói: “Chỉ có hai chúng ta chơi cờ, hơi đơn điệu rồi, chi bằng có thêm vài vị kỳ hữu xem cờ, ông nghĩ sao?”

Đột nhiên chỉ nghe một thanh âm già nua hát vang mà đến, cười dài nói: “Ngủ một giấc liền ngàn vạn năm, không biết năm tháng nữa.”

Một lão già lôi thôi nghèo túng xuất hiện, ngồi bên cạnh hai người xem cờ, khí thế phía sau ông ta lại khác với hai người kia, hiện ra cảnh tượng đồ sộ của Thiên ma thần quốc, đúng là dị tượng mà tu luyện Đại Thiên Ma U Thiên Bảo Giám của Hoàng Tuyền Ma Tông mới có được.

“Ta từ viễn cổ đến, bất kể là đông hay hè!”

Lại có thêm một người đạp ca mà đến, cũng là một người thanh tú trẻ tuổi, hành vi phóng đãng, dường như không câu nệ tiểu tiết, cũng ngồi bên cạnh bàn cơ xem cuộc chiến.

“Ta cầu trường sinh đạo, thế cư tiên hương!”

Lại có một cô gái bay lướt tới, nhưng không có chỗ ngồi, chỉ phải đứng phía sau một lão già xem ván cờ. Phía sau cô ta, khí thế mở ra một mảnh thế giới Địa Ngục A Tị, Ba Tuần Đại ma vương đang ngồi trong Địa Ngục Nghiệp Hỏa, khai đàn thuyết pháp, giống như thần thánh.

Sắc mặt Hạ thánh chủ càng lúc càng ngưng trọng, nơi này xuất hiện tổng cộng ngũ đại hóa thân của Ứng Tông Đạo, thúc dục năm hóa thân cần pháp lực rất to lớn, khiến cho người ta không thể tưởng tượng được.

Lấy tu vi thực lực của y thì có thể thúc dục thân thể một vị cổ tiên, hai vị cũng gắng gượng làm được, nhưng đồng thời thúc dục thân thể năm vị cổ tiên, chuyện này vượt quá năng lực của y, ít nhất cũng cần năm vị Nhân hoàng đỉnh phong!

Mỗi một vị cổ tiên cần một loại cấm pháp thúc dục, năm cổ tiên hóa thân xuất hiện, chứng tỏ Ứng Tông Đạo đồng thời tu luyện ngũ đại cấm pháp đến Nhân Hoàng kỳ!

Có thể nói, nếu như Ứng Tông Đạo phân thân hóa hình, như vậy năm đại cấm pháp này sẽ đều tự biến thành một phân thân, từ đó hình thành năm vị Nhân hoàng!

Phân thân và hóa thân khác nhau, phân thân là từ trong tu vi bản thân chia ra một phần, phân ra chính là pháp lực, mà hóa thân lại dùng thứ khác hóa thân mà ra, là hình thể.

Ứng Tông Đạo một thân phân thân cấm pháp, thúc dục cổ tiên hóa thân, phát huy ra thực lực vượt xa bất cứ một vị Nhân hoàng nào, đến rất gần Vu hoàng!

“Hạ đạo huynh, ngươi muốn đi giết sư đệ ta, ta không ngăn cản.”

Một lão già lấy ra một quân cờ đen, chỉ thẳng trung ương, cạch một tiếng hạ xuống bàn cờ, thản nhiên nói: “Nhưng sau khi ngươi giết cậu ấy trở về, sẽ phát hiện, Hạ gia chỉ còn lại một mình ngươi.”

Lời này của hắn thật nhẹ nhàng thoải mái, không có nửa phần tức giận, lại khiến Hạ thánh chủ không thể không ném chuột sợ vỡ đồ.

Y không chút nghi ngờ, nếu mình đi đánh chết Diệp Húc, sau khi trở về sẽ nhìn thấy Hạ gia Trung Châu biến thành một đống hoang tàn, không ai sống sót!

Lấy thực lực của ngũ đại hóa thân của Ứng Tông Đạo, tuyệt đối có thể làm được!

“Chuyện của người trẻ nên để người trẻ tuổi giải quyết, Hạ đạo huynh nghĩ sao?” Vị nữ tiên kia ngẩng đầu nhìn hướng Hạ thánh chủ, như cười như không nói.

Hạ thánh chủ im lặng, lục đại cấm bảo dần dần bình ổn lại, đột nhiên cười nói: “Ứng tông chủ thật thủ đoạn, không biết ngươi đem cửu cấm của Hoàng Tuyền Ma Tông tu thành mấy cấm rồi?”

Hoàng Tuyền Ma Tông có tất cả cửu đại cấm pháp, chính là sự thật mà người trong thiên hạ đều biết, cửu đại cấm pháp này tuy không phải những cấm pháp mạnh nhất đương thời, nhưng muốn tu thành thì muôn vàn khó khăn. Từ cổ đến nay, chỉ có một người tu luyện thành cửu cấm, đó chính là tiên tông chủ của Hoàng Tuyền Ma Tông.

Tên nam tiên trẻ tuổi kia ngẩng đầu nói: “Tám cấm.”

“Tám cấm Nhân hoàng, Ứng tông chủ qua nhiên tuyệt vời, lấy tư chất ngọc lâu tám tầng của ngươi, đem tám cấm tu luyện đến Nhân hoàng đỉnh phong, thế gian này ngoại trừ Vu hoàng, không còn ai là đối thủ của ngươi nữa.”

Hạ tông chủ vỗ tay tán thưởng, đột nhiên chuyển đề tài, cười to nói: “Như vậy khoảng cách Ứng tông chủ trở thành Vu hoàng đã không còn xa nhỉ? Ứng tông chủ cách Vu hoàng đại kiếp nạn càng ngày càng gần, chờ một khắc khi Ứng tông chủ trở thành Vu hoàng kia, Hạ gia Trung Châu ta tất sẽ đưa một phần đại lễ, một phần đại lễ khiến cả đời ngươi khó có thể quên!”

Y vung tay lên, thông đạo tới biển Oan Hồn Hằng Cổ Ma Vực ầm ầm đóng lại, nổi giận đùng đùng, trở về Lôi đình bảo điện.

Bên cạnh biển Oan Hồn, năm cổ tiên hóa thân ngồi quây lại, đột nhiên một lão già phất tay áo một cái, quấy loạn bàn cờ, thở dài nói: “Một người chơi cờ thật là nhàm chán…”

Bọn họ đứng dậy nhẹ nhàng bay đi, chỉ nghe vị nữ tiên trong đó thì thầm nói: “Diệp sư đệ tên nhóc kia, thật đúng là thêm loạn cho ta, cậu ta có thể đắc tội ít hơn được không?”

“Nhưng nói gì thì nói, ta cũng âm cậu ấy một lần. Tương lai khi cậu ta thay ta đỡ Vu hoàng đại kiếp nạn, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện, Hạ gia lại vì một cơn giận định dùng lục đại cấm bảo, đó cũng không phải dễ ngăn cản như vậy…”

Mấy người nhìn nhau cười rồi đột nhiên biến mất.

Oành!

Trong Chuyển Luân Vương Thần Điện, Nam Thiên Môn từ trên trời ầm ầm giáng xuống, cánh cửa cổ xưa này rơi vào trong điện, lập tức bị hơi thở của Vu hoàng ép cho kịch liệt thu nhỏ lại, chỉ còn cao ba thước.

Diệp Húc cố hết sức đẩy cánh cửa ra, vừa mới ló đầu ra đã bị ép tới chỉ còn to tầm hạt đậu.

May là thân thể hắn đã tu luyện đến tình cảnh có thể sánh ngang với thân thể bất diệt Tam Bất Diệt cảnh, nếu không chỉ sợ vừa mới ló đầu ra sẽ bị hơi thở Vu hoàng đè nát!

Trong mắt hắn, tất cả trước mắt trở nên vô cùng lớn, hắn như tiến vào một thế giới vô cùng khổng lồ, thân thể vị Nữ thánh vương không đầu kia biến thành một vị thiên thần cao tới triệu trượng, đứng ở phương xa, cách hắn dường như đến cả ngàn dặm!

Mà những thứ khác trong điện cũng trở nên khổng lồ, làm cho người ta chỉ cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

“Thu thân thể vị Nữ vu hoàng này sao? Đừng đùa…”

Diệp Húc ngơ ngác nhìn thân thể không đầu của Nữ thánh vương, chỉ thấy trong cái cổ không đầu kia còn có máu tươi không ngừng chảy ra, từ đại điện chảy vào trong biển máu, dường như vị Nữ thánh vương này mới chết không lâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.