Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 896: Chương 896: Ý đồ mưu phản




Đám người Vô Sinh Lão Tổ, Cực Lạc Lão Tổ nhận thấy được sự thay đổi của Ngọc Hư Cung, đều lần lượt ra khỏi động phủ đang tu luyện, chỉ thấy trong Ngọc Hư Cung của trung tâm thế giới hoa, ước chừng có hàng vạn đạo vận tuôn ra, giống như như mạng nhện, đan xen dày dịt, xuyên thủng hư không, đâm vào từng toà tiểu nguyên giới, đem những tiểu nguyên giới nằm sâu trong Ngọc Hư Cung này luyện hoá hoàn toàn!

Thậm chí bọn họ còn nhìn thấy phía sâu trong Ngọc Hư Cung, nơi vốn dĩ trống không, lại bị những đạo vận này quét đến, lập tức từng toà tiểu nguyên giới ẩn nấp không một dấu vết hiện ra, số lượng còn nhiều hơn cả thánh địa Thiên Ky Doanh.

Có những tiểu nguyên giới to lớn đến không thể tượng tưởng nổi, khi bị đạo vận đâm thủng, linh khí tràn ra vô cùng nồng đậm, rõ ràng là một kho tàng linh mạch, số lượng linh mạnh bên trong quả thật khiến người kinh động!

Còn có những tiểu nguyên giới lại bảo khí ngút trời, mơ hồ có thể nhìn thấy từng sợi mạch khoáng thô to, trải dài khắp những tiểu nguyên giới này, thần kim thần liệu cũng tràn ngập nơi nơi!

“Thái Thanh linh mạch, nhiều Thái Thanh linh mạch quá!”

Đám người Ma Hoàng, Bắc Đế Ma Tôn đột nhiên cảm nhận được khí tức linh mạch tuôn ra từ trong những tiểu nguyên giới này, thất thanh nói: “Còn có cả Thượng Thanh linh mạch, thậm chí còn có khí tức của Ngọc Thanh linh mạch!”

Theo từng chỗ tiểu nguyên giới bị đạo vận của Diệp Húc xuyên thủng, đạo vận đâm sâu vào hư không trong tiểu nguyên giới, đại đạo dũng mãnh phun ra, luyện hoá từng toà tiểu nguyên giới, từng bảo khố cực lớn bị phát hiện, khối của cải khổng lồ khiến Vu Tổ thậm chí Thần Vương đều phải động lòng xuất hiện trước mắt mọi người.

Trước đây Ngọc Hư Cung tuy có nhiều linh sơn, nhưng so với thánh địa của những Thần Vương khác vẫn có vẻ vô cùng bần hàn, nhưng sau khi trải qua một phen tế luyện của Diệp Húc, rốt cuộc khiến những của cải bị cất dấu trong Ngọc Hư Cung đều lộ ra hết, khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc, ngay cả là Thần Vương cũng không ngoại lệ!

Tô Kiểu Kiều cũng Phượng Yên Nhu cũng đều đã ra khỏi cung, phóng mắt nhìn đi, cũng không khỏi xao động, bảo vật Thiên Hậu ban cho các nàng so với bảo khố khổng lồ trước mắt kia, quả thực vô cùng nhỏ bé, không đáng để nhắc tới!

“Lão gia đã trở thành Vu Tổ rồi sao?”

Tô Kiều Kiều lẩm bẩm nói: “Lão gia luyện hoá Ngọc Hư Cung, lẽ nào là chuẩn bị trở mặt với Thiên Hậu?”

“Hai vị nương nương!”

Vô Sinh Lão Tổ cười ha ha, nói: “Lão gia không phải là bùn trong ao, sớm muộn gì cũng phải đứng lên lập nghiệp, Thiên Hậu có là gì? Sao có thể khống chế lão gia? Trở mặt với nữ nhân hai mặt đó thì không còn gì tốt hơn rồi!” h

Đám ma thần cùng nói lớn: “Lật đổ Thiên Hậu, lão gia chiếm lấy Ngọc Hư Cung, thì hai vị nương nương chính là chủ mẫu của Ngọc Hư Cung!”

Phượng Yên Nhu khẽ nhíu mày, lo lắng nói: “Thiên Hậu nương nương lòng dạ hiểm ác, mưu tính thiên hạ, làm sao có thể để sư huynh dễ dàng đoạt lấy cơ nghiệp của người?”

Tô Kiều Kiều cũng bắt đầu lo lắng, nói: “Thực lực của Thiên Hậu mạnh mẽ nhường ấy, cứ như vậy mà trở mặt với người, cướp đoạt cơ nghiệp của người, e rằng sẽ làm người nổi giận, đến lúc ấy lão gia sẽ không dễ đối phó…”

“Mấy người cứ yên tâm.”

Diệp Húc bước ra từ Ngọc Hư Cung, đạo vận quanh người cuồn cuộn, cười nói: “Ta một khi đã tu thành Vu Tổ, cũng có thể miễn cưỡng được coi là Thần Vương, chắc chắn sẽ không để mấy người làm con tin nữa, Thiên Hậu muốn trở mặt, vậy thì trở mặt! Có điều, giờ ả đang ở trong Thương Thiên Đế Cung, cho dù biết được ta chiếm đoạt cơ nghiệp của ả, cũng không thể làm gì!”

“Lão gia!”

Đám người Vô Sinh Lão Tổ lần lượt khom người, cười nói: “Trở mặt với Thiên Hậu là tốt nhất, đỡ phải đôi co với mụ đàn bà hiểm ác này!”

Diệp Húc cười ha ha, hăm hở nói: “Chiếm đoạt cơ nghiệp của Thiên Hậu, ta chính là chủ của Ngọc Hư cung, các ngươi đều là những đại thần có công, tương lai sẽ trở thành nguyên lão, ta tất sẽ uỷ thác trọng trách!”

Đột nhiên, một luồng khí tức tăm tối truyền đến Ngọc Hư Cung, Diệp Húc khẽ xao động, đạo vận dày dịt đâm rách hư không, lao thẳng về phía Ngọc Hư Cung.

“Hừ? Thì ra trong Ngọc Hư Cung, vẫn còn tiểu nguyên giới!”

Đạo vận của hắn xuyên thủng hư không Ngọc Hư Cung, lập tức một luồng dao động mênh mông truyền đến, đáng sợ như Thần Vương cổ xưa, chấn đến đạo vận không ngừng run lên, không ngờ lại không thể đâm thủng được miền tiểu nguyên giới này, khiến cho Diệp Húc vô cùng hoang mang: “Tổ mạch! Là tổ mạch!”

Một tấm nghiệt kính đột ngột xuất hiện trên đầu hắn, treo trên cao chiếu về khoảng hư không trống rỗng kia, chỉ thấy phía sâu trong Ngọc Hư Cung không ngờ vẫn còn một toà tiểu nguyên giới, có điều toà tiểu nguyên giới này chỉ là một bộ bảo vật, đó chính là một sợi tổ mạch hoàn chỉnh không thiếu khuyết!

Sợi tổ mạch này khiến cho người ta có cảm giác giống như Thần Vương, thần uy như ngục, không thể kinh nhờn, cho dù là đạo vận Diệp Húc cũng không thể dễ dàng tiếp cận!

Trong nghiệt kính, sợi tổ mạch này toàn thân màu tím, trải đầy thần vận, uy năng dâng trào sục sôi.

Diệp Húc hơi ngẩn ra: “Hồng Mông tử khí! Không ngờ tổ mạch lại là thần vận Hồng Mông tử khí ngưng tụ mà thành, chẳng trách lại cường mạnh như vậy, cất chứa một loại linh lực có thể khiến cho cả Đế Quân cũng phải động lòng!”

Hồng Mông tử khí cực kỳ quý hiếm, có điều Diệp Húc lại không hề xa lạ, Thanh Đế chính là Thần Minh thiên sinh sinh ra từ trong Hồng Mông tử khí, còn Diệp Húc trùng tạo thân thể, cũng là dùng Hồng Mông tử khí luyện chế thành, thay đổi kết cấu thân thể, mới có thể dung nạp ba giới thiên địa nhân cùng thiên đạo lục đạo, cuối cùng tu thành đại thần thông lấy thân chứng đạo.

Thậm chí, ngọc lầu của hắn cùng Di La Thiên Địa tháp mà hắn từng luyện chế, đều có thể đem linh khí chuyển hoá thành Huyền Hoàng nhị khí, lại tiếp tục đem Huyền Hoàng nhị khí chuyển hoá thành Hồng Mông tử khí, hình thành nên không gian Hồng Mông, lực phòng ngự cực kỳ mạnh!

Có điều, bất luận là Hồng Mông tử khí mà Thanh Đế, thân thể Hồng Mông của Diêp Húc, hay ngọc lầu cùng Di La Thiên Địa tháp, từng dùng đều có điểm khác biệt so với Hồng Mông tử khí cất chứa trong sợi tổ mạch này.

Mặc dù linh khí tương đồng, nhưng Hồng Mông tử khí trong tổ mạch lại là đạo vận ngưng tụ thành, thứ mà Đế Quân không thể luyện hoá, chứa đựng thiên địa đại đạo cùng bản thân, còn bất luận là khí Hồng Mông sinh ra Thanh Đế hay là Hồng Mông tử khí sinh sôi trong ngọc lầu bảo tháp của Diệp Húc, đều chỉ là linh mạch đơn thuần, không hề có loại uy năng này.

“Thứ tốt! Mặc dù chỉ là một sợi tổ mạch, nhưng lại không thể xem thường, chỉ đáng tiếc là ta hiện nay không có cách nào hàng phục sợi tổ mạch này, nếu không tu vi của ta chắc chắn sẽ còn tăng nhanh hơn trước!”

Diệp Húc trong lòng vô cùng vui sướng, Bàn Vương Khai Thiên kinh của hắn, ngụ ý chính là từ trong Hồng Mông khai thiên lập địa, biến đổi thế giới, dùng Hồng Mông tử khí tu luyện đối với hắn mà nói là vô cùng có lợi, hơn nữa có thể củng cố tu vi, so với việc hấp thu tinh khí thế giới thụ còn thực tế hơn rất nhiều.

Có điều Hồng Mông tử khí sinh sôi trong ngọc lầu quả thực quá ít, hắn chỉ luôn dùng để tôi luyện thân thể, còn nếu dùng để tu luyện, căn bản không đủ.

Nhưng tổ mạch thì lại không giống, Hồng Mông tử khí cất chứa trong tổ mạch nhiều đến không thể tượng tưởng nổi, một sợi tổ mạch, cũng đủ để có thể khiến tu vi của hắn tu luyện tới cảnh giới Thần Vương!

“Mảnh vỡ thế giới thụ ta đạt được, so với giá trị của tổ mạch không hề thua kém chút nào, đợi ta hấp thu gốc thần thụ này xong, sẽ có thể thong thả thu lấy tổ mạch!”

Diệp Húc ổn định thần trí, thôi động nghiệt kính, chiếu rọi hư không, lập tức lạiìm thêm được một toà tiểu nguyên giới ấn nấp sâu trong hư không.

“Khí tức của Thiên Hậu!”

Ngọc Hư Cung bị Diệp Húc tế luyện mỗi lúc một sâu, cuối cùng cũng bị hắn phát hiện ra khí tức của Thiên Hậu, Diệp Húc vận lực phóng mắt nhìn đến, chỉ thấy sâu trong Ngọc Hư Cung, trải đầy tơ ngọc, quấn quanh một tiểu nguyên giới, trải rộng khắp hư không.

Nếu không phải là hắn đã tế luyện được hơn nửa Ngọc Hư Cung, thấy rõ mọi ngóc ngách, thì căn bản khó mà phát hiện ra sự tồn tại của những sợi tơ ngọc này.

Khiến cho người ta kinh ngạc nhất chính là, nơi sâu nhất trong Ngọc Hư Cung, còn có một toà tiểu nguyên giới được tơ ngọc rậm rạp bao phủ bên ngoài, giống như một cái kén khổng lồ, mà hàng ngàn vạn tơ ngọc chính là được nhả ra từ trong chiếc kén này, đan xen bao bọc lấy từng tiểu nguyên giới.

“Ta muốn hoàn toàn chiếm lấy Ngọc Hư Cung, nhất định phải loại bỏ những sợi tơ ngọc này, có điều loại bỏ chỗ tơ ngọc này, nhất định sẽ làm kinh động đến Thiên Hậu.”

Diệp Húc thoáng chần chừ, lập tức ánh mắt lộ ra vẻ quyết tâm, đạo vận quanh thân tuôn phun, hoá thành Thái Hoàng Thiên, được hắn nắm chặt trong tay, giống như một chiếc cự phủ khai thiên.

“Nên dứt khoát mà không dứt khoát, ắt sẽ phải chịu hậu hoạ! Ta một khi đã quyết định vạch mặt Thiên Hậu, chiếm lấy Ngọc Hư Cung thì không thể chần chừ do dự thêm nữa!”

“Một rìu chém tơ ngọc!”

Diệp Húc vung rìu lên tạo thành một trận gió lớn, chém xuống hư không trong Ngọc Hư Cung, khiến cả ngàn vạn sợi tơ ngọc bị chặt đứt hết toàn bộ, ngay sau đó lại vung rìu lên, lạnh lùng nói: “Một rìu khai thiên địa!”

Nhát rìu thứ hai chặt xuống toà tiểu nguyên giới giống như chiếc kén tằm này, rõ ràng là muốn phá huỷ triệt để những bố trí của Thiên Hậu trong Ngọc Hư Cung, hoàn toàn loại bỏ gốc rễ của Thiên Hậu nương nương trong Ngọc Hư Cung.

“Nghiệp chướng, thật là to gan!”

Từ trong toà tiểu nguyên giới này đột ngột truyền đến giọng nói lạnh lùng của Thiên Hậu, chỉ thấy những sợi tơ ngọc bao phủ quanh tiểu nguyên giới vù một tiếng bay lên, hoá thành một cánh tay trắng nõn thon nhỏ, hung hãn nghêng đón một rìu này của Diệp Húc, một tay giữ chặt lưỡi rìu, rắc rắc một tiếng, đánh vỡ tan Thái Hoàng ấn của Diệp Húc!

Cánh tay ngọc tơ ngọc này bóp nát Thái Hoàng ấn, ngay sau đó xoè ra năm ngón, chộp về phía Diệp Húc, hàng tỷ vạn sợi tơ trải đầy hư không, dày dịt chi chít, vây quấn về phía hắn!

Diệp Húc khẽ giật mình, không kịp nghĩ ngợi, thân hình lắc lư, chỉ thấy đủ loại tổ binh do hắn luyện chế đều lao ra, ầm ầm kết hợp, hoá thành mười tám tầng địa ngục, ba mươi ba thiên giới, liền đó trong đạo vận phía sau, ba mươi ba thiên giới cùng mười tám tầng địa ngục bay lên, hoà vào với năm mươi mốt bộ dị bảo này!

Năm mươi mốt bộ tổ binh này có được sự chống đỡ của đạo vận, lập tức bành trướng uy năng, phát ra luồng uy lực sánh ngang thần binh, chấn đến cánh tay tơ ngọc kia không ngừng đứt gãy!

Khi hắn luyện thành bộ tổ binh mười tám tầng địa ngục này, Vô Tương Hoàng từng nói rằng, sức mạnh bộ tổ binh này hợp lại sánh ngang thần binh, huống hồ uy năng ba mươi ba thiên giới lại vượt qua mười tám tầng địa ngục, mà lúc đó, bộ tổ binh của Diệp Húc mới chỉ được đặt trong Luân Hồi thiên môn ôn dưỡng, chứ chưa hề được tăng lên trình độ tổ binh như hiện nay.

Lúc này hắn tu thành Vu Tổ, đạo vận tự thân hoà vào với bộ tổ binh này, đem uy lực của hai toà vu bảo đều tă cấp bậc thần binh, lại hợp hai bộ vu bảo thành một, uy lực tăng lên gấp cả trăm lần!

Cùng lúc đó, ngọc lầu xuất hiện trên đỉnh đầu, nguyên thần hiện lên mi tâm, bỗng chốc chui vào trong ngọc lầu, kết hợp với ngọc lầu, lập tức thôi động uy năng khổng lồ của ngọc lầu, ánh mắt sáng ngời xuất thần, nhìn chằm chằm vào cánh tay ngọc ngà đang chụp tới kia.

“Thì ra là Quang Chính Đại Phu!”

Cánh tay tơ ngọc kia gặp phải cản trở, lặng lẽ thu hồi, chỉ thấy chỗ tơ ngọc bao quanh tiểu nguyên giới chuyển động, hoá thành một nữ nhân quyến rũ động lòng người, chính là Thiên Hậu nương nương, có điều chỉ là một tôn phân thân, ánh mắt nhìn về phía Diệp Húc, như cười như không nói: “Thật không nhìn ra là Quang Chính Đại Phu, không ngờ ngươi lại có ý đồ mưu phản!”

Đám người Ma Hoàng, Bắc Đế Ma Tôn đột nhiên cảm nhận được khí tức linh mạch tuôn ra từ trong những tiểu nguyên giới này, thất thanh nói: “Còn có cả Thượng Thanh linh mạch, thậm chí còn có khí tức của Ngọc Thanh linh mạch!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.