Ê Ngốc..tao Thích Mày...!

Chương 2: Chương 2: oan gia ngõ hẹp




chiếc xe dừng lại...

~~~~trc cổng nhà nó~~~~~~~

nó bấm chuông liên hồi...có tiếng người phụ nữ vang lên...

-chú Hồng ra xem ai đang nhấn chuông zậy...

-vâng thưa bà chủ...-người đó lên tiếng

ông ấy chưa ra đến cửa thì tiếng chuông lại vang lên...kèm theo tiếng la của nó...

-có ai ở nhà ko...mở cửa cho con...

-vâng đến liền...

ông ấy bước ra mở cửa thì...ông ấy vội la vang lên...

-cô...cô có phải là Khả Nhi ko???

-dạ con đây-nước mắt nó rơm rớm-bác là bác Hồng phải ko ạ...

-là tôi đây...lâu quá rồi ko gặp cô...cô chủ...

-bác đừng gọi con là cô chủ gọi Khả Nhi đc rồi...

-đc thôi cô à ko Khả Nhi...

nó liền thay đổi giọng...

-mẹ con đâu rồi bác...

-bà chủ ở trg nhà con vào đi để bác dọn hành lí cho...

-dạ vâng...

nó chạy ngay vào nhà và kêu lên...”mami”lm người phụ nữ trg nhà giật mik nhìn lại...

-Nhi con gái của mẹ...con bé này sao về mà ko gọi cho mẹ zậy...

-con có gọi đó mà ko có ai nge máy cả...

-ak đt mẹ hết pin xin lỗi con gái yêu nhìu nha...ak mà con về rồi thằng Huy đâu???

-Huy...ak Huy kế nhà mik hả mami...

-uk nó nhớ con lắm đó nó ns là ra sân bay đón con mà sao con ko về vs nó...

-con ko thấy ai đến đón cả con gọi mami cũng ko nge máy nên con tự đón taxi về...

-sao lạ zậy...để lát nữa nó về mẹ hỏi nó...

-vâng...con mệt rồi con lên phòng nghỉ ngơi nha mami...

-con mệt zậy nghỉ sớm đi để tối nay đi ăn tối với gđ của bác Vũ nữa...

-dạ zậy con lên phòng trc đây ạ...pai mami

nó lên phòng chưa đc 5' thì hắn liền chạy sang nhà nó hỏi...

-bác ơi Nhi về chưa ạ???

-nó về rồi giờ đang ở trên phòng để bác gọi nó xuống...

-dạ thôi cứ để e ấy ngỉ ngơi đi ạ tối nay cháu gặp cũng đc...

-zậy nha cháu...

-thưa bác cháu về trc ạ

-ukm tạm biệt cháu...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

#7h tối#

có tiếng người phụ nữ gọi con mik...

-Nhi ak xong chưa con???

-dạ con xuống ngay...

tiếng đứa con trả lời...

nó bước xuống lầu với bộ váy dạ hội màu hồng và đôi giày búp bê màu trắng...nhìn nó bây giờ chẳng khác j một nàng công chúa cả...

-woa con ai mà đẹp zậy...

mẹ nó vừa nhìn nó vừa khen ngợi làm nó đỏ mặt...

-mami này...ghẹo con hoài mik đi thôi...

mẹ nó mỉm cười rồi mắm tay nó dẫn nó đến bữa tiệc...

~~~~~tại nhà hàng~~~~~~~~

nhà hắn đã bao trọn cái nhà hàng này nên chỉ có nhà nó và hắn là ở đây ngoài ra ko còn người lạ nào...xe dừng lại mẹ nó bước vào chào hỏi còn nó vẫn đứng ngoài cửa...

-chào chị xui tương lai...hihi-mẹ hắn

-ukm chào anh chị...-mẹ nó

-sao ko thấy anh nhà chị zậy...-cha hắn

mẹ nó thay đổi vẻ mặt ngay

-đừng nhắc đến ông ấy nữa làm gì...suốt ngày chỉ biết làm việc đến cả con gái mik về nước mà còn ko chịu về nữa...

cha mẹ hắn nge zậy liền 'đổi chủ đề' ngay...

-ak mà Nhi đâu chị sao ko thấy nó...

-nó đứng ngoài cửa đấy để tôi gọi...Nhi ơi vào đi con...

-dạ vâng...

một giọng ns nhỏ nhẹ vang lên...nó bước vừa vào thì mẹ hắn đã chạy đến nắm tay nó khen tới tấp...

-Nhi đấy ak càng lớn càng đẹp ra xén nữa là bác nhận ko ra lun...

nó đỏ mặt quay đi chỗ khác ns...

-bác quá khen...

hỏi đc vài câu thì mẹ nó chen vào...

-mà thằng Huy đâu bà???

mẹ hắn ngó xung quanh rồi trả lời...

-nó vừa mới đi đâu rồi...

bà vừa nói xong thì hắn xuất hiện ngay sau lưng bà...

-mẹ ns j con...

-cái thằng mày muốn hù mẹ chết ak lớn đầu rồi mà còn chơi kiểu đó...

mắng hắn đc vài câu thì cha hắn lập tức chen ngang ns...

-Huy ak đây là Nhi...Nhi đây là Huy 2 đứa làm quen nha các bác đi trc...

nó ngước lên nhìn hắn thì mặt nó trắng bệt...nó quay sang mỉm cười với m.n rồi ns khéo...

-dạ m.n đi trc để chúng con có thời gian tìm hiểu nhau nha...

m.n thấy vậy lập tức kéo nhau đi chỉ còn hắn và nó ở đó...

-CÔ...CÔ lm j ở đây???

-tôi...tôi...làm j kệ tôi anh đừng ns anh là...là...Huy ak ko là...cậu...nhá-giọng nó rung rung

-là tôi đây ko ngờ tôi và cô lại có duyên đến thế đúng là oan gia ngõ hẹp mà...

nó ko ns nên lời chỉ bt đứng nhìn hắn và nge hắn chỉ trích...

-nếu tôi bt người đó là cậu thì tôi sẽ ko...

-sẽ ko dám ăn vạ chứ j cô đúng là...-mặt hắn tối sầm

-cậu đừng gọi tôi là cô nữa...nghe lạ lắm

-zậy cô muốn tôi gọi sao???

-như lúc nhỏ ý...

-gọi cô thì ko chịu lại thích đc gọi bằng mày tao...m đúng là thứ khác người

-hihi...-nó mỉm cười tưởng hắn đã quên việc mắng nó ai ngờ...

-xưng hô xong rồi giờ t tính sổ vs m đc chưa???

-tính gì ạ-mặt nó ngây thơ vô số tội

-đừng có giả nai...việc m ăn vạ giờ m tính sao vs t...

-ờ thì...-nó ấp úng

-hôm nay m gặp t là số m tận rồi...đúng nư người ta ns trái đất này tròn mà...oan gia ngõ hẹp sẽ gặp lại mà...-hắn cười nham hiểm

nó chỉ bt nhắm mắt cầu trời cho nó bình an vô sự thì... hắn giơ tay lên...ôm nó vào lòng...mà mắng...

-m là 1 con ngốc...sao ko ns cho t nghe ngay từ đầu hả??

nó chỉ bt ngây người mà nhìn hắn...mặc cho hắn mắng nó bằng những lời chứa đầy yêu thương...

-cậu...cậu ơi...-giờ nó mới dám thốt lên vài tiếng...

-im ngay t chưa cho m ns m đợi đi t sẽ phạt m sau...giờ thì gọi m.n vào đi

-vâng...

cả nhà nó và hắn ngồi ăn nhưng họ đâu bt gần đó có 1 người đứng nhìn vào chỗ bọn họ cười nham hiểm...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

(moon xin lỗi m.n nha các chap truyện sẽ ra hơi chậm vì t/g bận học mong m.n thông cảm...iu m.n)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.