Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ ngồi xuống, hai người ung dung rót chén trà thưởng thức! Bạch Vỹ nói với Tây Môn Kiếm: “Tây Môn, giao hẹn trước đó của chúng ta, lần trước bị anh cướp rồi, lần này anh không được làm bừa! Cho dù anh có cơ hội cũng không được cướp đồ của tôi”.
Tây Môn Kiếm nhìn ánh mắt Bạch Vỹ, bực bội nói: “Tây Môn Kiếm tôi là người không giữ chữ tín sao! Yên tâm, lần này tôi sẽ không tranh với anh, đầu của Tào Nghị Hùng để lại cho anh”.
“Được, đợi sau khi tôi lấy được đầu của Tào Nghị Hùng, rồi mời anh một bữa!”, Bạch Vỹ liền hưng phấn.
Trương Vũ Trạch nghe cuộc đối thoại của Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ, liền kinh ngạc, hai người này đã giao hẹn lấy đầu của Tào Nghị Hùng rồi, thật ngông cuồng.
Trong văn phòng nhỏ, Đông Phương Hạ, Hác Hiên, cục trưởng Phương nói chuyện luôn hai tiếng! Tuy Đông Phương Hạ biết bạn gái Văn Quân của Hác Hiên là Điện Thiểm, người muốn giết mình, nhưng Đông Phương Hạ tin tưởng Hác Hiên, khi giao nhiệm vụ cho Hác Hiên, Đông Phương Hạ không nói đến chuyện liên quan đến Văn Quân.
Sau khi Hác Hiên và cục trưởng Phương ra về, Đông Phương Hạ đến phòng khách, nói với Tây Môn Kiếm và mọi người: “Tối nay ba người các anh theo tôi đến buổi tiệc, gọi thêm mười tử sĩ, điều anh em khác của Thiên Lang Đường đến ngoại ô phía Đông!”
“Vâng”.
“Huyết Lang, bây giờ cậu không thể dùng võ công, chỉ mười mấy người chúng tôi đi! Tôi lo sợ…”
Trương Vũ Trạch thực sự lo lắng, hắn biết thực lực của Tào Bang, tối nay Tào Nghị Hùng đặc biệt mời Đông Phương Hạ đến, sẽ đơn giản như lời ông ta nói sao! Một khi Huyết Lang xảy ra chuyện, Lang Quân sẽ xong đời thật!
Ngoại trừ Tây Môn Kiếm, Bạch Vỹ cũng lo lắng nhìn Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ nhìn ánh mắt lo lắng của Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ, cười lạnh lùng một tiếng rồi đi xuống tầng!
“Tây Môn, sao anh không khuyên Huyết Lang, tên chó Tào Nghị Hùng chuyện gì cũng làm ra được, nếu tối nay lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ai chịu trách nhiệm”.
Đông Phương Hạ vừa đi, Bạch Vỹ lập tức nói với Tây Môn Kiếm.
Tây Môn Kiếm lười biếng dựa vào sofa, vắt chéo hai chân, con mắt nheo lại, mặc kệ cho Bạch Vỹ ở đó lo lắng, anh ta không nói một lời.
“Tây Môn, có một chuyện tôi vẫn luôn rất hiếu kỳ?”
“Chuyện gì?”
Bạch Vỹ nhìn Trương Vũ Trạch một cái, mới nói: “Tại sao anh, anh Hồ, Dạ Ảnh, Dạ Phong và các anh em tử sĩ đều gọi Huyết Lang là cậu chủ, chứ không giống như chúng tôi”.
Trương Vũ Trạch cũng rất hiếu kỳ về chuyện này, lúc này nghe Bạch Vỹ hỏi, hắn lập tức nhìn sang Tây Môn Kiếm. Trương Vũ Trạch không chỉ thắc mắc vấn đề mà Bạch Vỹ hỏi, mà còn cả võ công của Tây Môn Kiếm là học ở đâu, đúng là thâm sâu khó lường! Tại sao Tây Môn Kiếm lại cung kính với Đông Phương Hạ như vậy.