Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 60: Chương 60: Hợp đồng của em, để anh xem




“Cô ta sớm đã có dự liệu rồi, tôi muốn trở thành người đại diện của cô ta, vì vậy, cô ta đã lấy lời mời của hai công ty Ngôi sao Thời đại và Thế kỷ Sáng tạo Nghệ thuật ra để uy hiếp tôi, nếu như tôi dám tuyên bố trước công chúng trở thành người đại diện của cô ta, cô ta cũng phải tuyên bố trước công chúng hủy bỏ hợp đồng với giải trí Thiên Nghệ.” Hàn Nhược Tuyết dùng ngữ điệu cực kỳ lạnh lùng nói với Hàn Vũ Phàm, nhưng ánh mắt ngược lại nhìn thẳng trực tiếp lên người Đường Ninh nói: “Vũ Phàm, cô ta dùng cách này tuyên bố rằng cô ta sở dĩ ở lại Thiên Nghệ, chúng ta nên đón nhận biết ơn hơn là thái độ phán xét cô ấy.”

“Không biết xấu hỗ, rẻ tiền.”

“Từ trước tới giờ tôi chưa hề oán hận một người nghệ sĩ nào đến như vậy, oán hận đến nổi muốn xé xác thành nhiều mảnh, cô có thể trao đổi với cô ấy, cô ấy không thể chỉ có một yêu „ cầu.

Nhìn dáng vẻ trông như đã trải qua mấy cuộc giao chiến vậy, Hàn Nhược Tuyết dường như đã hiểu Đường Ninh ở một mức độ nào đó.

Hơn thế nữa cô không thể nào ngờ được, co ta đường đường là một người đại diện kim bài, thế nhưng lại bị Đường Ninh đùa cọt liên tục.

Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh đồng thời tỏ ý với cô rằng sẽ gặp nhau ở phòng nghỉ, Đường Ninh đi vào hậu đài cùng với chị Long, 3 người cùng ở chung một phòng, cả gương mặt chị Long đầy vẻ phòng bị nhìn Hàn Vũ Phàm.

“Anh nghĩ như thê nào?”

“Để cho Lâm Ví tự do.” Tự mình Đường Ninh nói ra điều khoản của bản thâm: “Nếu không, anh và Lâm Vi cùng nhau tự do, hoàn toàn rời khỏi Thiên Nghệ.”

“Được, tôi đồng ý tha cho Lâm Vi rời khỏi, nhưng cô không được đi.” Hàn Vũ Phàm giọng lạnh lùng nói, theo sau là phút chốc yên lặng trong phòng nghỉ, Hàn Vũ Phàm đột nhiên cởi bỏ lớp ngụy trang, với thân phận của chính mình hỏi Đường Ninh: “Cô suy cho cùng cũng rất hận tôi, mới nghĩ ra kế hoạch quỷ quyệt đến như vậy để đầy tôi và Vũ Nhu đến bước này ở khắp nơi? Chị ơi cô ta muốn trở thành người đại diện là vì muốn tâng bốc chị, không ngờ rằng chị lại là đưa ra việc chấm dứt hợp đồng để uy hiếp Thiên Nghệ…”

“Hàn Vũ Phàm, Mặc Vũ Như và chị của anh làm cái gì cũng đúng cả, còn sự phản kháng của tôi chính là nham hiểm thâm độc, tôi đã từng nói rồi… tôi không chủ động hại người mà, nhưng mà ai cũng đừng nghĩ đổ hết mọi dự tính lén đầu tôi.”

Giọng nói của Đường Ninh rất yên tĩnh, thế nhưng lại mang đến cho người khác sức mạnh không thể cưỡng lại: “Đúng rồi, sao không nhìn thấy Mặc Vũ Nhu?”

“Cô nghĩ rằng tôi sẽ mang đến tổn thương như thế này cho Vũ Như?”

“Cô ấy có tồn thương hay không tôi không biết, tôi chỉ biết rằng vẫn là nên chú ý hơn một chút,… Chẳng lẽ cô vẫn không hiểu cô ấy như vậy? Ngày cuối cùng của bình chọn top hằng năm là ngày mai rồi, cô cảm thấy cô ấy sẽ làm ra chuyện như thế nào, có đạt được mục đích của cô ấy chứ?”

Hàn Vũ Phàm hoảng hốt nhưng vẫn rất cứng miệng: “Cô cho rằng cô ấy giống như tôi sao, cũng chỉ có thể ôm đầu tính toán?

Trong lòng tôi, cô ấy là một người rất tùy hứng, thế nhưng… cô ấy không thể nào nhẫn tâm như vậy có thể đâm một nhát dao tùy ý vào phía sau lưng, có thể tùy ý giãm đạp lên người chị đã từng xem là cô giống như người nhà được.”

“Vậy sao?” Đường Ninh không có thâm ý gì nhìn Hàn Vũ Phàm một cái, xoay người rời khỏi phòng nghỉ của khách sạn, không lâu sau đó, Hàn Nhược Tuyết bước vào căn phòng, hỏi Hàn Vũ Phàm.

“Cô ta muốn làm gì?”

“Cô ta ở lại, đễ cho Lâm Vi được tự do.” Hàn Vũ Phàm đáp.

“Vũ Phàm, chị đoán là đã có công ty lớn khác muốn tạo mối quan hệ thân thiết với cô ta, mà cô ta vẫn y như lúc ban đầu chọn ở lại Thiên Nghệ, cho thấy rõ cô ta có một kế hoạch lớn hơn đang chờ thực hiện, Đường Ninh này là muốn làm cho Hàn Gia chúng ta đến con đường chết, cô ta quá hận em, còn chúng ta bây giờ thì không có cách gì để đối phó với cô ta cả.”

Hàn Nhược Tuyết bóp chặt ly rượu giống như muốn bóp nát cổ Đường Ninh vậy.

“Vậy bây giờ, chúng ta phải làm sao?” Hàn Vũ Phàm giờ đã lực bất tòng tâm để đối phó với Đường Ninh.

“Chị nghĩ đã đến lúc phải tìm đến mẹ rồi…”

Hàn Mẫu là vợ của một đạo diễn nỗi tiếng nào đó, tích lũy được rất nhiều mồi quan hệ trong giới, xem thử bà ấy có cách nào có thể đạp chết Đường Ninh dễ như trở bàn tay không.

Khách sạn Hồng Phàm, trong một căn phòng tuyệt mật nào đó, bầu không khí mơ hồ vẫn chưa hoàn toàn tan biến, còn Mặc Vũ Nhu thì nằm trong lòng một người lạ, cũng thuận lợi lấy được lời hứa của đối phương: “Tiểu bảo bối, yên tâm trở về đợi tin tốt đi, top 10 của năm 10 phần thì nắm chắc 9 phần rồi.”

Hàn Vũ Nhu mỉm cười, vung chăn ra khỏi người đứng dậy, đồng thời một bên mặc quần áo, một bên nói với đối phương: “Anh Lý, vì để đảm bảo rủi ro, anh không để tâm em quay phim lại chứ?” Suy cho cùng, trong giới giải trí này anh và em đều hiểu rõ, không có cái gì là 10 phần nắm chắc 9 phần cả, vì vậy… em phải đề phòng khi bắt trắc.”

“Cái gì? cô quay phim lại rồi?” Đối phương rõ ràng là không ngờ đến, Mặc Vũ Nhu còn có bụng dạ như thế này.

“Chỉ cần em đạt giải, đoạn phim lập tức sẽ trả lại cho anh, anh Lý, em trở về đợi tin tốt của anh đây…”

Biểu cảm bên ngoài của đối phương co rúm lại, cuối cùng chỉ có thể trừng mắt nhìn chằm chằm Mặc Vũ Nhu rời khỏi, không ngờ rằng ông ta vậy mà lại xui xẻo đến vậy!

Mặc Vũ Nhu bước ra đến sảnh khách sạn, sau đó ngồi lên chiếc xe sang trọng trợ lý đã chuẩn bị sẵn, lẳng lặng rời đi trong đêm tối không một ai phát hiện.

*Vũ Nhu, có cần đi đến bệnh viện kiểm tra không?” Trợ lý tỉ mỉ nhìn sắc mặt cô ta hỏi.

“Không cần, em không sao.” Mặc Vũ Nhu lắc đầu, lúc lên giường vì muốn chiều cho Hàn Vũ Phàm vui vẻ, cô ta sớm đã luyện được một thân võ nghệ, cô ta rất rõ làm sao để có thể bảo toàn bản thân mình: “Nhanh chóng quay về nhà thôi, đừng để cho Vũ Phàm nhận ra điều gì.”

“Vũ Nhu, sự hi sinh của em thật sự quá lớn rồi.”

“Nếu không thì em lấy cái gì để đối kháng với Đường Ninh chứ?” Mặc Vũ Nhu nhìn ra ngoài cửa kính, gương mặt lộ ra một vẻ tàn độc, nhưng lại không biết rằng cô ta phấn đấu quên mình để lấy được top 10 của năm như vậy, nhưng thật ra… là đang nhảy vào cái bẫy mà Đường Ninh đã giăng ra sẵn.

Đây chính là giới giải trí, cái giới ăn thịt người mà không nhả xương, vẻ bên ngoài quá chói lọi hào nhoáng, nhưng có mấy người có thể bảo vệ được đường biên giới của chính mình.

10 giờ đêm tại Khải Duyệt Đề Cảnh.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Lâm Vi xong, cô xoay người nhìn Mặc Đình đang ngồi trên ghế sofa, trên bàn đặt tầm 20-30 lời mời cô, còn anh không quan tâm là lớn hay nhỏ, mỗi một lời mời đều đích thân xem qua.

Đường Ninh có chút xót lòng, vội vàng ngồi xuống bên cạnh anh nói: “Đừng xem nữa, những hợp đồng này để cho chị Long xử lý cũng không có vấn đề gì cả.”

“Chị Long xem hợp đồng thì không thành vấn đề, nhưng chị ấy không biết lựa chọn như thế nào là xuất sắc nhất.” Mặc Đình ôm cô nói: “Chuyện của Lâm Vi, xử lý xong chưa?”

“Thiên Nghệ đưa cho cô ấy một bản kết thúc hợp đồng, để cho ấy đi.” Đường Ninh gật đầu: “Đình, anh thật sự không cần xem nữa, em muốn để cho anh nghỉ ngơi…”

“Em tưởng là hợp đồng của ai anh cũng đều xem hết à? Mặc phu nhân à, chuyện của em dù nhỏ như thế nào, cũng là chuyện quan trọng trong lòng anh.”

“Vậy em xoa bóp cho anh.” Đường Ninh đứng thẳng người lên, vòng qua phía sau lưng của Mặc Đình, giúp anh đắm bóp vai.

“Bên Thiên Nghệ chắc chắn cũng biết được là giữ không nỗi người của em, giai đoạn này là bình chọn top 10 của năm, anh giúp em lưu ý động thái của bọn họ, Hàn Nhược Tuyết nhất định sẽ không dễ dàng buông tay để cho em đi như vậy đâu, còn hợp đồng của em trong khoảng thời gian này, đều sẽ do anh xem.”

“Anh còn giúp ai xem qua hợp đồng nữa?” Đường Ninh mỉm cười hỏi, thật ra cô hoàn toàn không nghĩ đến phương diện này.

“Muốn biết không?” Mặc Đình hỏi ngược lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.