Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 73: Chương 73: Tuyên bồ Trí mạng




Chỉ có mấy câu ngắn gọn: “Hải Thụy sẽ dùng mọi quyền lực để phong sát Hàn Nhược Tuyết trong và ngoài nước, cho dù Hàn Nhược Tuyết có hoạt động dưới hình thức nào trong làng giải trí, chỉ cần ai dám tiếp xúc với Hàn Nhược Tuyết, người đó sẽ chống lại Hải Thụy và có ý nghĩ bất chính với giới giải trí, mà theo sự hiểu biết của Hải Thụy qua các phương tiện truyền thông, người mẫu của Thiên Nghệ là Đường Ninh cũng không có bát kỳ hành động nhân cơ hội nào để làm loạn, để khôi phục niềm tin của người nghệ sĩ với toàn bộ giới, Hải Thụy chứng minh Đường Ninh trong sạch, dựa vào nhìn và lắng nghe!”

Ngay sau khi tin tức báo chí này được đưa ra, toàn bộ làng giải trí chắn động.

Bởi vì Hải Thụy chưa bao giờ xử lý nghiêm khắc loại chuyện loạn như vậy, nên việc Hàn Nhược Tuyết bị phong sát hoàn toàn, nói cách khác, Hàn Nhược Tuyết không thể tiếp tục ở trong làng giải trí, bất kể thân phận của cô ta là gì.

Ngoài giới giải trí nhao nhao suy đoán, Mặc Đình đang muốn giết một người răn trăm người, anh muốn dùng cách tàn nhẫn nhất để nói với tất cả mọi người rằng trong giới này, nếu ai muốn lợi dụng anh để làm loạn thì chỉ có đường chết.

Đương nhiên, đây chỉ là bề ngoài, so với người ngoài nghề xem kịch thì người trong nghề lại càng kinh hãi.

Vì sao Mặc Đình có thể ngăn cản ý muốn hãm hại của Hàn Nhược Tuyết, đây là chuyện rất rõ ràng, các phương tiện truyền thông chính thống đều nằm trong tầm kiểm soát của Hải Thụy. Dù là hãm hại hay là làm loạn thì chỉ cần liên quan đến Hải Thụy, bọn họ chắc chắn sẽ có thể tìm ra sự thật và đưa đối phương vào ngõ cụt.

Ngay sau khi tuyên bố này được đưa ra, Hàn Nhược Tuyết đã coi như xong đời…

Hoàn toàn xong đời…

Nhưng tại sao Thiên Nghệ lại không bị ảnh hưởng? Mọi người đều cảm thấy Hải Thụy chỉ nhằm vào người liên quan, ân oán rõ ràng, nhưng trong lòng Đường Ninh biết rõ cô vẫn là nghệ sĩ của Thiên Nghệ, nếu Mặc Đình cũng tuyên bố phong sát Thiên Nghệ thì hoạt động của cô nhất định sẽ bị ảnh hưởng.

Người đàn ông này dường như thực sự rất chu đáo, anh đã cân nhắc mọi thứ chu toàn cho cô.

“Hải Thụy là công ty giải trí hàng đầu, vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Thật khốc liệt!”

“Đó là lý do tại sao rất nhiều người muốn vót nhọn đầu để vào được Hải Thụy, Hải Thụy thực sự đã cung cấp một nền tảng công bằng cho tất cả mọi người.”

“Họ không chỉ trừng trị được Hàn nhược Tuyết, mà lấy lại được sự trong sạch cho Đường Ninh. Công ty lớn đúng là công ty lớn, vừa có phong độ vừa có khí phách.”

“Chúng tôi tin Đường Ninh, nếu cô ấy muốn quảng cáo thì cũng sẽ không chịu đựng Thiên Nghệ Entertainment nhiều như thế.”

*AAA, bỗng nhiên tôi thấy yêu Đường Ninh quá, cô ấy quả thực là một nghệ sĩ vừa có thực lực lại vừa có ngoại hình xinh đẹp, nhân cách lại còn tốt nữa.”

“Hàn Nhược Tuyết có thể đi chết được rồi đó, Hải Thụy quá được, loại bỏ được những thứ không lành mạnh trong giới giải trí”

“Hàn Nhược Tuyết đi chết đi!”

Trong một thời gian, tuyên bố của Hải Thụy được đăng tải trên các trang chính của các phương tiện truyền thông lớn, ngày có có nhiều nhân vật nỏi tiếng đã lên tiếng ủng hộ Đường Ninh và Hải Thụy. Nhưng dù có như vậy, Hàn Nhược Tuyết vẫn chưa đủ thảm, bởi vì có người tiết lộ ra chuyện Hàn Nhược Tuyết bị phong sát tại Mỹ, còn có các tư liệu bôi nhọ về cô ta, nhưng hễ là người từng có quan hệ với cô ta, đều lần lượt muốn đi tới giẫm một nhát, đây gọi là giậu đổ bìm leo.

Hàn Nhược Tuyết giam mình trong phòng làm việc cả ngày, bởi vì bắt đầu từ giây phút Hải Thụy đưa ra tuyên bố, thì cô ta không thể nào bước chân vào giới giải trí được nữa, lần này, cô ta hoàn toàn bị hủy hoại.

Cô ta không ăn không uống mà nhốt mình vào một góc tối, nhưng bên tai lại toàn là những âm thanh ồn ào, vì lúc này có quá nhiều người hy vọng cô ta chết.

“Chị, chị có trong đó không?” Hàn Vũ Phàm gõ cửa phòng cô ta, giọng điệu có chút lo lắng: “Cả ngày nay chị chưa ăn gì rồi, nếu cứ như vậy cơ thể sẽ không chống đỡ nổi mắt, nếu không làm người quản lý thì chị vẫn có thể làm những công việc khác mà, chị đừng có tuyệt vọng như vậy.”

“Hết rồi….mọi thứ đều bị hủy hoại cả rồi….” Hàn Nhược Tuyết lầm bẩm.

Hàn gia nhà họ vốn dĩ chẳng phải gia đình giàu có gì, nếu bắt cô ta chuyển sang công việc khác, đừng nói cô ta không có năng lực, cô ta đã quen với việc mặc quần áo đặt may sẵn, đeo một chiếc túi số lượng có hạn trên toàn thế giới, nếu cô ta không làm người quản lý được nữa, vậy thì cô ta sẽ phải quay lại cuộc sống chán nản khốn khó, vậy sao được?

“Đúng rồi, tôi sẽ đi cầu xin Đường Ninh, Đường Ninh….” Hàn Nhược Tuyết như nắm được một thân cây cuối cùng, đi tìm điện thoại khắp nơi, gọi điện hco Đường Ninh: “Đường Ninh, Đường Ninh… tôi muốn gặp cô.”

“Có chuyện gì, cô cứ nói qua điện thoại đi.” Đường Ninh trực tiếp từ chối.

“Xin cô đó… Tôi cầu xin cô, giúp tôi nói vài lời tốt đẹp, tôi không muốn rời khỏi giới giải trí, tôi không muốn.”

Thời điểm này, Hàn Nhược Tuyết cuối cùng cũng cởi bỏ lớp ngụy trang kiêu ngạo và độc đoán thường ngày của mình, trở nên đau khổ và đáng thương.

*Tôi biết, đều là lỗi của tôi, tôi không nên đối đầu với cô ở mọi nơi, tôi có thể cúi đầu quỳ lạy cô, cô có thể tha cho tôi một con đường sống được không?”

Qua điện thoại, Đường Ninh khẽ cười một tiếng, hỏi một cách dứt khoát: “Nếu sáng nay, đổi lại là tôi bị bóc mẽ là quảng cáo, người bị Hải Thụy phong sát là tôi chứ không phải cô, cô sẽ làm gì đối với tôi?”

“Có phải là sẽ mượn tuyên bố của Hải Thụy mà vùi dập tôi không? Hoặc là mượn cơ hội đẩy ra người mới của cô, sau đó đuổi tôi ra khỏi công ty một cách không thương tiếc?”

“Hàn Nhược Tuyết, bây giờ cô nhận lỗi chẳng qua là do cô không cam tâm tình nguyện bị cướp đi một con đường sống, cô không hề cảm thấy hồi hận, cô chỉ là do không lật đổ được tôi nên cảm thấy không cam tâm mà thôi…”

“Hàn Nhược Tuyết, món nợ cô nợ tôi, hôm nay đã được trả hết, sau này, chúng ta không ai nợ ai và đương nhiên, tiền đề vẫn là cô phải đủ thành thật.”

Hàn Nhược Tuyết không nói nên lời, bởi vì mọi lời Đường Ninh nói đều là sự thật, nếu đổi lại, Đường Ninh bị Hải Thụy phong sát, chỉ sợ cô sớm đã cho người đuổi cô Đường Ninh ra khỏi công ty, một chút đồng cảm cũng không hề có.

Hàn Nhược Tuyết không tìm ra bất kỳ lí do gì có thể thuyết phục được Đường Ninh, cuối cùng, cô ta chỉ có thể đến khách sạn để say khướt.

Từ trước tới giờ cô ta chưa từng nghĩ đến việc có một ngày cô ta sẽ bị ngã thê thảm, bị đụng đau đến mức này.

Hàn Nhược Tuyết uống say khướt trong hộp đêm, mà mấy người đàn ông trong đó thấy cô ta không có chút phòng vệ gì liền nhân cơ hội ăn đậu hũ của cô ta, chút nữa còn dẫn cô ta đi thuê phòng, cũng may, Hàn Vũ Phàm đến kịp thời ngăn cản, nếu không, hôm nay cô ta không chỉ đơn giản bị phong sát không đâu…

“Có phải là sẽ mượn tuyên bố của Hải Thụy mà vùi dập tôi không? Hoặc là mượn cơ hội đẩy ra người mới của cô, sau đó đuổi tôi ra khỏi công ty một cách không thương tiếc?”

“Hàn Nhược Tuyết, bây giờ cô nhận lỗi chẳng qua là do cô không cam tâm tình nguyện bị cướp đi một con đường sống, cô không hề cảm thấy hồi hận, cô chỉ là do không lật đổ được tôi nên cảm thấy không cam tâm mà thôi…”

“Hàn Nhược Tuyết, món nợ cô nợ tôi, hôm nay đã được trả hết, sau này, chúng ta không ai nợ ai và đương nhiên, tiền đề vẫn là cô phải đủ thành thật.”

Hàn Nhược Tuyết không nói nên lời, bởi vì mọi lời Đường Ninh nói đều là sự thật, nếu đổi lại, Đường Ninh bị Hải Thụy phong sát, chỉ sợ cô sớm đã cho người đuổi cô Đường Ninh ra khỏi công ty, một chút đồng cảm cũng không hề có.

Hàn Nhược Tuyết không tìm ra bất kỳ lí do gì có thể thuyết phục được Đường Ninh, cuối cùng, cô ta chỉ có thể đến khách sạn để say khướt.

Từ trước tới giờ cô ta chưa từng nghĩ đến việc có một ngày cô ta sẽ bị ngã thê thảm, bị đụng đau đến mức này.

Hàn Nhược Tuyết uống say khướt trong hộp đêm, mà mấy người đàn ông trong đó thấy cô ta không có chút phòng vệ gì liền nhân cơ hội ăn đậu hũ của cô ta, chút nữa còn dẫn cô ta đi thuê phòng, cũng may, Hàn Vũ Phàm đến kịp thời ngăn cản, nếu không, hôm nay cô ta không chỉ đơn giản bị phong sát không đâu…

“Chị, ngày mai chị đi Anh đi, em đã đặt vé cho chị xong rồi.”

“Ngay đến cả em cũng muốn bỏ rơi chị?” Hàn Nhược Tuyết nắm chặt áo sơ mi của Hàn Vũ Phàm cười lạnh: “Em cũng sợ bị chị liên lụy đúng không?”

“Chị, em xin lỗi, em buộc phải xem xét đại cục, ngày mai công ty sẽ công khai tuyên bồ khai trừ chức vụ của chị.”

Hàn Nhược Tuyết tiếp tục cười chế giễu, sau đó đẩy Hàn Vũ Phàm ra: “Đừng có nói đường hoàng như vậy, cái gì gọi là xem xét đại cục, mọi người đều nói tôi độc ác, thực ra Hàn Vũ Phàm cậu còn độc ác hơn, lợi dụng người ta xong rồi, chỉ cần xảy ra chuyện liền lập trở mặt không nhận người quen.”

“Cậu nghĩ xem, nếu thiếu tôi, Thiên Nghệ có thể phục hồi lại như bình thường không?”

“Tôi nói cho cậu biết, Hải Thụy phong sát tôi, cũng trực tiếp phong sát Thiên Nghệ của cậu đó, chuyện này người được lợi chỉ có Đường Ninh, chỉ có cô ta không bị ảnh hưởng chút nào tan “Tôi sớm đã biết, Đường Ninh bên cậu bốn năm năm, cậu nói bỏ liền bỏ, tôi cứ nghĩ tôi là chị ruột thì có thể may mắn thoát khỏi, hóa ra trong mắt cậu bọn tôi không bằng lợi ích của cậu.”

“Cậu tưởng tôi bị đánh bại rồi, Đường Ninh sẽ tha cho cậu và Mặc Vũ Nhu hả?”

“Tôi không đi, mà cho dù có đi, thì tôi cũng phải đợi xem các người bị hạ bệ trước đãi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.