Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3089: Chương 3089: Bảo vật. (Hạ)




La bàn lớn chừng bàn tay người trưởng thành, toàn thân có màu xanh, phía trên có đường vân màu xanh đen, đường vân vặn vẹo giao thoa rắc rối phức tạp, nhìn nó lộn xộn, cuối cùng đều hội tụ vào khu vực trung tâm, ngưng kết làm một điểm.

Một điểm này là khởi điểm của các đường vân, lại giống như cực hạn và hình thành tuần hoàn.

Nhìn một lúc, Sở Mộ cảm giác những đường vân này quá phức tạp, hơn nữa ý thức của hắn như bị hấp thu vào bên trong, hắn sinh ra cảm giác mê muội, hắncó thể khẳng định người có linh hồn không đủ cường đại, sau khi nhìn vài lần sẽ mê muội.

Phải biết rằng Sở Mộ có linh hồn cường đại, tuyệt thế nhất luyện cũng chưa chắc sánh bằng.

- Đây là bảo vật gì?

Sở Mộ nói thầm.

- Khí tức huyền diệu, hẳn là bảo vật tinh thần, ta luyện hóa thử xem.

Nói xong, Sở Mộ ngồi trong sơn động nhỏ, hắn bắt đầu luyện hóa la bàn.

Luyện hóa bảo vật, thường thấy nhất chính là nhỏ máu luyện hóa.

La bàn không hấp thu tinh huyết cho nên nhỏ máu thất bại.

May mắn Sở Mộ còn nắm giữ biện pháp luyện hóa khác, đó là dùng thần hồn chi lực luyện hóa.

Thần hồn chi lực bốc cháy, hóa thành thần hồn chi hỏa thiêu đốt la bàn.

Thần hồn chi hỏa thiêu đốt, một tia thần hồn chi lực rót vào trong la bàn.

Thần hồn chi lực tiến vào la bàn, đầu tiên rót vào khởi điểm của các đường vân, lây nó làm trung tâm luyện hóa sang các đường vân khác, đường vân rất nhiều, thần hồn cần thiết càng nhiều, dần dần sắc mặt Sở Mộ tái nhợt.

Hắn không chút do dự lấy đan dược khôi phục thần hồn chi lực ra phục dụng, cho dù đan dược trân quý nhưng tình huống trước mắt xem ra không làm không được, nếu không cố gắng lúc trước đổ sông đổ biển, còn nữa, luyện hóa la bàn cần tiêu hao nhiều thần hồn chi lực như thế, đây chắc chắn là bảo vật bất phàm.

Một viên đan dược khôi phục đại bộ phận thần hồn chi lực của Sở, nhưng đường vân thật sự rất nhiều, thần hồn chi lực rót vào nơi nào, đường vân nơi đó sáng lên.

Sở Mộ hiểu chỉ cần dùng thần hồn chi lực lắp đầy đường vân mới xem như luyện hóa la bàn.

Rất nhanh, hừng đông.

Sơn nông lên núi, hắn lại đứng trên vách núi nhưng không thấy thân ảnh Sở Mộ, hắn thăm dò nhìn xuống vách núi, phía dưới đen kịt, với nhãn lực của hắn chỉ nhìn thấy lờ mờ. Nhưng có thể nhìn thấy mười mấy quả trái cây biến mất.

- Chắc đại huynh đệ kia đã hái chúng rồi, hay đại huynh đệ rơi xuống vách núi?

Nhìn kỹ vài lần, tuy mơ hồ nhưng không thấy thi thể gì, sơn nông cảm thấy đại huynh đệ hái trái cây xong đã rời đi.

- Đoán chừng đại huuynh đệ không phải người bình thường, nếu không làm sao dám bò xuống mười mét hái trái cây.

Lầm bầm một tiếng, sơn nông cũng không nghĩ nhiều, quay người rời đi, hôm nay hắn còn phải đi hái trái cây khác.

Tâm tính sơn nông chất phác nên không nghĩ tới chuyện khác.

Đảo mắt mặt trời lặn, màn đêm hàng lâm, Sở Mộ vẫn luyện hóa, hắn đã phục dụng bốn viên đan dược khôi phục thần hồn chi lực nhưng chưa hoàn toàn luyện hóa la bàn.

Càng là như thế, Sở Mộ càng cảm thấy la bàn này bất phàm.

Luyện hóa luyện hóa luyện hóa, không ngừng luyện hóa.

Đảo mắt ngày mới lại tới.

- Viên đan dược cuối cùng.

Sở Mộ nói thầm, sau khi phục dụng viên đan dược này, khôi phục thần hồn chi lực, nếu hắn vẫn chưa luyện hóa la bàn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nhưng Sở Mộ cảm thụ một chút, la bàn đã tới cuối quá trình luyện hóa, có lẽ có thể thành công.

Lúc một tia thần hồn chi lực cuối cùng hao hết, đường vân cuối cùng trên la bàn sáng lên, Sở Mộ hôn mê lần nữa.

La bàn run rẩy và hóa thành một điểm hào quang chui vào mi tâm Sở Mộ, nguyên thần đang run rẩy vững chắc hoàn toàn..

Hai ngày qua đi, mí mắt Sở Mộ run run, hắn tỉnh lại, vừa thức tỉnh ánh mắt hắn mờ mịt, ngay sau đó ánh mắt tỏa sáng.

Trong thế giới tinh thần truyền ra từng đợt cảm giác kỳ lạ, ý niệm đảo qua, Sở Mộ biết là cái gì, thần hồn chi lực luyện hóa la bàn chỉ khôi phục một chút mà thôi, ý thức chìm vào thế giới tinh thần xem xét, một khối la bàn chiếm giữ tại trung tâm thế giới tinh thần, cũng là trên đỉnh đầu của nguyên thần.

Trong la bàn có vô số sợi tơ xuất hiện, sợi tơ giao thoa tạo thành vô cực, nó như có như không, nếu nhìn kỹ sẽ thấy nhất trí với đường vân của la bàn, trung tâm của la bàn là khởi điểm cũng là cực hạn.

- Ta phải xem la bàn mình luyện hóa là thứ gì.

Nói thầm một câu, ý thức Sở Mộ tiếp cận la bàn, vưa tiếp xúc đã có cảm giác như hòa vào nhau, bởi vì la bàn đã bị Sở Mộ luyện hóa triệt để, trở thành vật của hắn cho nên mới có thể tiến vào thế giới tinh thần.

Lúc ý thức chui vào trong la bàn, một tin tức từ sâu trong la bàn chảy vào ý thức của Sở Mộ, Sở Mộ biết rõ tên của la bàn, nó là bảo vật gì, công hiệu ra sao.

Phong Thần la bàn!

Cái tên rất vang dội.

Đủ loại công hiệu của nó cũng không phụ cái tên này.

Phong Thần la bàn có bốn công hiệu.

Công hiệu thứ nhất là che đậy thiên cơ, nó có tác dụng ngăn cản người khác suy tính Sở Mộ.

Sở dĩ lúc trước Sở Mộ bị đuổi giết chính là vì bị suy tính ra tung tích, mặc dù không phải chuẩn xác trăm phần trăm nhưng vẫn có tới tám phần chính xác, cảm giác giống như bị người ta định vị, hành tung tiết lộ, đi tới chỗ nào cũng bị tập kích, cảm giác thật không tốt, hôm nay luyện hóa Phong Thần la bàn che đậy thiên cơ, không bị người khác suy tính.

Đương nhiên che đậy thiên cơ cũng có hạn, nhưng Sở Mộ biết trừ phi là Thánh Hoàng suy tính mới có thể đột phá Phong Thần la bàn che đậy, đây là công hiệu Sở Mộ cần nó nhất.

Công hiệu thứ hai là vững chắc thế giới tinh thần.

Từ đường vân Phong Thần trên la bàn kéo dài ra như có như không, nó giăng khắp nơi giống cái bóng trên đường vân của Phong Thần la bàn, nó tạo thành bình chướng trong thế giới tinh thần, giống như rễ của cây đại thụ, nó sẽ giúp thế giới tinh thần vững chắc.

Luyện hóa Phong Thần la bàn, tiến vào chiếm giữ thế giới tinh thần, Sở Mộ có thể cảm giác thế giới tinh thần của mình vững chắc gấp mười lần lúc trước.

Có lẽ lúc trước bị Thiên Đạo Tài Quyết công kích lúc, nếu có Phong Thần la bàn trấn thủ thế giới tinh thần, thế giới tinh thần hơn phân nửa không phải chịu thương thế, cũng không phong bế.

Đó là chuyện quá khứ, nếu không xảy ra chuyện đó thì Sở Mộ cũng không đạt được Phong Thần la bàn.

Đại nạn không chết tất có hậu phúc, có lẽ nói lời này rất đúng.

Công hiệu thứ ba là phóng thích Phong Thần chi quang, đây là một loại ánh sáng, tác dụng cảu nó là giam cầm thế giới tinh thần của mục tiêu, suy nghĩ một chút, một khi thế giới tinh thần bị giam cầm, lực lượng trong thế giới tinh thần không thể sử dụng, ý nghĩa sáu cảm giác bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Cảm giác trì độn, phản ứng hạ thấp, trực tiếp giảm thực lực của đối thủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.