Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2635: Chương 2635: Chân Thần kiếm tông cô tịch. (Thượng)




Chợt, hơn mười đấu Kim Quan mãng điêu cấp độ Thánh cấp lục tinh, Thánh cấp ngũ tinh, Thánh cấp tứ tinh cũng liên tục đột phá. Ít thì một cấp độ, nhiều thì hai cấp độ nhỏ, trở nên càng thêm cường đại.

Các đệ tử Chân Kiếm tông thì ngơ ngác nhìn đám thân ảnh màu vàng đang xoay quanh không trung, tản mát ra khí tức cường đại, khiếp sợ không thôi.

Kim Quan mãng điêu vương trở thành kiếm kỵ của Kiếm Cuồng Sinh, Mai Lâm và Hô Duyên Chính Đình đều lựa chọn một đầu Kim Quan mãng điêu Thánh cấp lục tinh làm kiếm kỵ. Về phần Long Dực và Văn Phi bế quan trong Huyền Dương kiếm giới, bắt đầu trùng kích Vạn Cổ cảnh tứ trọng thiên. Chỉ có thể chờ sau khi bọn hắn đột phá mới lại lựa chọn kiếm kỵ của riêng mình.

Các đệ tử cũng biết trong tông môn mới tổ kiến một chi Lăng Tiêu kiếm kỵ, là tổ hợp giữa Kiếm Thánh nhân loại và Kim Quan mãng điêu. Chuyện này càng khích lệ các đệ tử càng thêm cố gắng.

Ở trên cao mấy trăm thước, những ngọn núi cao hơn ngàn trượng mọc lên san sát như rừng, có một tầng sương mù màu trắng bao phủ Sương mù máu trắng kia chỉ cần hít một ngụm cũng sẽ khiến cho người ta cảm thấy thoải mái, kéo dài tuổi thọ. Đây chính là nguyên khí thiên địa được Tụ nguyên đại trận tự tập lại.

Trong nguyên khí thiên địa tựa như sương mù màu trắng này có từng tòa cung điện, động phủ trên các ngọn núi.

Chân Kiếm phong, Cổ Kiếm phong... Trên từng ngọn núi, các đệ tử sớm chiều luyện kiếm, chiến đấu, ma luyện bản thân, làm bản thân càng thêm cường đại.

Từng tiếng kêu sắc bén vang lên, tựa như mũi tên xé rách không trung khiến cho toàn thân các đệ tử run lên, giống như được khích lệ. Tinh thần đề cao gấp trăm lần. Lúc này trên bầu trời có từng đạo thân ảnh không biết từ chỗ nào lao ra, vàng lóng lánh, phản xạ lại ánh mặt trời, vô cùng chói mắt.

Những thân ảnh màu vàng lóng lánh này đều tản mát ra khí tức thái cổ mạnh mẽ, chính là Kim Quan mãng điuê.

Tổng cộng Sở Mộ đem năm mươi mấy đầu Kim Quan mãng điêu từ trong Huyền Dương kiếm giới đi ra. Trong đó có hơn mười đầu đẳng cấp là Thánh cấp lục tinh. Hai mươi mấy đầu là Thánh cấp ngũ tinh. Còn lại toàn bộ đều là Thánh cấp tứ tinh. Mỗi một đầu Kim quan mãng điêu ít nhất đều đột phá một cấp độ, trở nên cường đại hơn.

Mà mỗi một đầu Kim Quan mãng điêu quanh năm suốt tháng được dương khí tẩm bổ, thân thể chúng ẩn chứa Thuần Dương chi khí nồng đậm vô cùng. Máu của chúng hoàn toàn là Thuần Dương chi huyết. Nói ngắn gọn, mỗi một đầu Kim Quan mãng điêu đều có được Thuần Dương Thánh thể. Nếu như được một đầu Kim Quan mãng điêu tán thành, làm bạn, cùng nahu tu luyện, cùng nhau tiến bộ, như vậy cũng sẽ được khí tức của Kim Quan mãng điêu hun đúc, đối với con đường tu luyện của bản thân có trợ giúp rất lớn.

Hiện tại đã có năm đầu Kim Quan mãng điêu có chủ. Văn Phi và Dực Long lần lượt đột phá, trở thành cường giả Thánh cấp tứ tinh sơ kỳ. Xếp vào trong Lăng Tiêu kiếm kỵ.

Đến lúc này Lăng Tiêu kiếm kỵ tổng cộng có năm người. Do vị Thánh cấp thất tinh đỉnh phong như Kiếm Cuồng Sinh làm thống lĩnh. Dưới trướng có Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong là Mai Lâm ba Thánh cấp tứ tinh sơ giai như Hô Duyên Chính Đình, Long Dực, Văn Phi.

Trong năm người, thực lực Kiếm Cuồng Sinh rất mạnh, Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, đủ để đối kháng với Thánh cấp bát tinh tầm thường, truy thẳng tới Thánh cấp bát tinh trung giai. Trong bốn kiếm kỵ vệ Hô Duyên Chính Đình là người mạnh nhất. Cho dù tu vi của hắn kém hơn Mai Lâm. Mai Lâm thì đứng hàng thứ ba, Văn Phi và Long Dực thực lực sàn sàn nhau.

Bọn hắn phối hợp với Kim Quan mãng điêu, phát huy ra thực lực càng thêm cường đại. Không phải đơn giản như một cộng một. Mà thực lực gấp ba bốn lần, thậm chí là năm lần.

Một ngày kia khi Lăng Tiêu kiếm kỵ cường thịnh, sẽ là bảo đảm cho Chân Kiếm tông chống cự kẻ thù bên ngoài. Đối ngoại thì chinh phạt, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Tuy rằng ngày đó còn rất xa nhưng cũng đủ để khiến cho mọi người hi vọng.

Ta nhất định phải trở thành Lăng Tiêu kiếm kỵ.

Bên dưới có vô số đệ tử nhìn thân ảnh của đám Kim Quan mãng điêu, âm thầm thề.

Bởi vì đó đại biểu cho một loại vinh dự, một loại biểu tượng thực lực, nhất là trải qua trận chiến giữa Chiến Vương môn và Chân Kiếm tông. Bọn hắn không có cách nào ra tay, chỉ có thể nhìn, chỉ có thể được bảo hộ. Loại cảm giác vô lực này khiến cho bọn hắn cơ hồ hít thở không thồng.

Con đường cường đại ở ngay trước mắt, chỉ cần cố gắng, chỉ cần phấn đấu. Một đường tinh tiến lên phía trước thì bọn hắn cũng có thể trở thành cường giả. Cũng có thể vì Chân Kiếm tông mà chiến, làm cho Chân Kiếm tông cường thịnh, cố sức góp một phần lực lượng.

Mấy tháng sau, người ba môn phái lần nữa tới. Lần này số người tới chừng hơn trăm.

ba gã trưởng lão Thánh cấp lục tinh thường trú ở trong Chân Kiếm tông. Hơn nữa còn thành lập pháp trận truyền âm, có tin tức trọng yếu hoặc là lúc quan trọng có thể mở ra, có thể câu thông với ba môn phái còn lại. Đương nhiên một lần mở ra pháp trận truyền âm cần hao phí một lượng lớn năng lượng. Bởi vậy nếu không phải là chuyện gì quan trọng sẽ đóng lại.

Trừ ba trưởng lão thường trú ở Chân Kiếm tông ra còn có sáu Thánh cấp lục tinh. Mỗi một môn phái hai người, gia nhập Lăng Tiêu kiếm kỵ, cũng chọn Kim Quan mãng điêu phù hợp, trở thành kiếm kỵ vệ, cùng nhau thủ hộ Chân Kiếm tông.

Kể từ đó kiếm kỵ vệ của Chân Kiếm tông thoáng cái từ một thống lính bốn kiếm kỵ vệ trở thành mười một người. Thực lực tăng lên rất nhiều.

Ngoài ra mỗi một môn phái đều lựa chọn một đệ tử Niết Bàn cảnh tương đối xuất sắc mang theo tới Chân Kiếm tông bồi dưỡng.

Ba đại môn phái tổng cộng cso ba mươi chín người tới.

Thái độ của chín Thánh cấp lục tinh không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, nhưng mà lại đủ tôn kính. Ngược lại, ba mươi chín đệ tử Niết Bàn cảnh kia lại lơ đễnh, hoàn toàn có tâm tính không coi trọng Chân Kiếm tông. Cho dù bọn họ đã bị cao tầng cảnh cáo qua.

Đây là một loại quan niệm cắm rễ trong lòng. Bọn hắn cảm thấy môn phái mình là tốt nhất, mà Chân Kiếm tông bọn hắn đã từng lý giải qua. Tuy rằng bây giờ khác với trong ấn tượng của bọn hắn, nhưng mà trong lúc nhất thời cũng không thể nào thay đổi cái nhìn của bọn họ. Cho nên bọn họ cho rằng tới đây bồi dưỡng bất quá chỉ là làm cho qua loa mà thôi.

Có suy nghĩ, tâm tính như vậy, các trưởng lão ba môn phái đều nhìn thấy. Bất quá bọn hắn cũng không có nhắc nhở, bởi vì làm vậy cũng không cần thiết. Chỉ có tự mình nhận thức mới khắc sâu nhất, mới có thể thây đổi suy nghĩ, thái độ.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.