Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2970: Chương 2970: Kiếm không thể đỡ




Hoàn toàn có thể tưởng tượng lúc cao tầng Khôi Lỗi Môn biết tin chín gốc Hắc Huyết Tà Liên bị triệt để phá hư sẽ nổi giận cỡ nào, Sở Mộ lắc đầu, bài trừ tạp niệm đi ra khỏi động phủ, Đường Thiên Tuyết vội vàng đuổi theo, mấy người khác cũng lo lắng theo sau.

Bên ngoài động phủ là nơi hoang vu, bộ dạng thập phần vắng vẻ, tuyệt đối là nơi bí mật ít ai lui tới, lại nhìn động phủ cũng rất ẩn khuất.

Tính cả Sở Mộ và Đường Thiên Tuyết, tổng cộng có tám người, Sở Mộ hoàn toàn không muốn để ý tới bọn họ, có thể chạy đi hay không phải xem vận khí của bọn họ.

Vươn tay bắt lấy cánh tay Đường Thiên Tuyết, hắn dùng tốc độ nhanh nhất hóa thành hào quang bay đi, biến mất trong tầm mắt sáu người kia.

- Chờ ta một chút.

- Không nên bỏ chúng ta lại đây!

Sáu người này lập tức sốt ruột, hoảng sợ hét lên, bọn họ liên tục la lên nhưng Sở Mộ không quan tâm, hắn tiếp tục rời đi.

- Xong!

- Chết chắc.

- Cho dù chết cũng phải kéo bọn chúng chôn cùng.

Có người giận dữ hét lớn, tiếp theo rống to hấp dẫn cường giả Khôi Lỗi Môn chú ý.

Quả nhiên bọn họ rống to, tiếng rống truyền vào tai Sở Mộ và Đường Thiên Tuyết.

Đường Thiên Tuyết khiếp sợ với tốc độ của Sở Mộ, tốc độ này tuyệt đối không phải Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong có thể đạt tới, nàng hoàn toàn có thể để xác định, Sở Mộ chính là cường giả ba đại chiến lực.

Trừ hưng phấn ra, nghe được đám người kia hò hét liền biến sắc.

- Sở đại ca, bọn họ cố ý hấp dẫn cường giả Khôi Lỗi Môn.

Đường Thiên Tuyết sốt ruột nói ra, tuy nàng xuất thân bất phàm nhưng hiểu rõ nơi này là khu vực trong phạm vi của Khôi Lỗi Môn. Mặc dù nàng xuất thân thế lực cường đại hơn nữa cũng khó tránh khỏi khẩn trương.

- Không cần sợ hãi.

Sở Mộ nói, ngữ khí bình thản lại mang theo lực lượng đặc biệt làm lòng người yên tĩnh, cũng giúp Đường Thiên Tuyết đang khẩn trương ổn định lại.

Tốc độ Sở Mộ lại nhanh hơn.

Lúc này sát cơ cường đại bộc phát một cách dữ dội, kiếm quang bàng bạc làm người ta khiếp sợ.

Phía trước có từng đạo thân ảnh xuất hiện, bọn họ bay nhanh, kiếm quang rét lạnh.

Thụ địch chính diện.

- Sở đại ca.

Đường Thiên Tuyết lại khẩn trương, nàng phát hiện khí tức mạnh hơn nàng nhiều lần.

Sở Mộ một tay nắm cánh tay Đường Thiên Tuyết, một tay cầm kiếm, hắn lại chém ra một kiếm, tốc độ lại tăng lên tránh né kiếm quang bàng bạc kia, một kiếm hóa thành sao băng bắn về phía đối thủ.

Kiếm quang đi qua thế không thể đỡ, tất cả công kích bị nghiền nát, trường kiếm sở hướng có ta vô địch.

Giết giết giết giết Sát!

Đường Thiên Tuyết cảm thấy kiếm quang tung hoành, cảm giác rét lạnh làm toàn thân của nàng run rẩy không chịu nổi, trong kiếm quang rét lạnh còn có từng sợi huyết sắc, mùi máu tươi xông vào mũi.

Dường như trôi qua thật lâu, chỉ trong nháy mắt kiếm quang và huyết sắc biến mất không thấy gì nữa, trước mặt không có gì chặn đường.

Nàng vô ý thức quay đầu nhìn lại, nhìn thấy vô số thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất.

Ở đằng xa còn có khí tức cường đại bộc phát.

Người chạy tới đều là cường giả Thánh cấp cao giai, đáng tiếc với Sở Mộ mà nói bọn họ đều là con kiến hôi.

Phá phá phá...

Không có người nào có thể ngăn cản Sở Mộ mảy may, tất cả đều bị Sở Mộ chém giết dưới kiếm, tốc độ không chậm chút nào.

- Không cần biết ngươi là ai, dám giết đệ tử Khôi Lỗi Môn của ta đều phải chết.

Sát cơ đầm đặc, hàn ý từ trên trời giáng xuống, khí tức cường đại giống như mặt trời chói chan làm lòng người rung động.

Đường Thiên Tuyết hít thở khó khăn.

- Sở đại ca, là cường giả ba đại chiến lực của Khôi Lỗi Môn.

Đường Thiên Tuyết kinh hô:

- Bọn chúng đều tu luyện Bất Phá Khôi Lỗi Thân, lực phòng ngự hết sức kinh người, không thể ham chiến.

Với tư cách cháu gái gia chủ Đường gia, Đường Thiên Tuyết biết rõ rất nhiều chuyện người khác không biết, Khôi Lỗi Môn có Bất Phá Khôi Lỗi Thân lực phòng ngự hết sức kinh người, nếu không đánh bại ngay lập tức, lúc bị cuốn lấy chỉ sợ sẽ không thể thoát khỏi cường giả Khôi Lỗi Môn bao vây, ngay cả thoát thân cũng không được.

Cho nên nàng không dám ham chiến.

- Yên tâm.

Sở Mộ nói, ngón tay bắn ra, một đạo hào quang màu vàng bay tới, là phá lỗi chi quang..

Phá lỗi chi quang là lực lượng chuyên môn nhắm vào khôi lỗi, Bất Phá Khôi Lỗi Thân chính là dùng bảo vật và bí thuật luyện hóa thân thể của mình thành khôi lỗi, từ tính chất cũng là khôi lỗi, tự nhiên sẽ bị phá lỗi chi quang ảnh hưởng.

Không cách nào né tránh, mục tiêu bị phá lỗi chi quang trực tiếp đánh trúng sẽ cảm tâấy thân thể suy yếu không ít, suy yếu ba thành.

Chỗ cường đại của Bất Phá Khôi Lỗi Thân chính là lực phòng ngự và sức chịu đựng cùng với năng lực tự lành cường đại, ba loại năng lực này đề bị suy yếu ba thành chính là suy yếu thập phần rõ rệt, cho dù năng lực phản ứng của bản thân cũng bị ảnh hưởng.

Trước mắt chỉ có một đạo kiếm quang phi thường rét lạnh xuyên thấu không gian, tiến quân thần tốc, ngang nhiên giết đến, kiếm quang nhanh như sao băng nên không thể né tránh.

Lưu Tinh Thập Tam Kích thập tứ kích!

Không thể né tránh, càng không kịp đón đỡ, kiếm kia phá vỡ áo đen, xuyên thủng mi tâm, xuyên qua cả đầu lâu, đánh nát ý thức, ngay cả nguyên thần cũng bị đánh nát.

Một kiếm miểu sát một Kiếm Thánh cấp ám tinh của Khôi Lỗi Môn, biến cố này làm Đường Thiên Tuyết ngẩn ngơ, tư duy căng cứng.

Cường giả ba đại chiến lực, cho dù là cường giả cấp ám tinh thấp nhất cũng vô cùng cường đại, bọn họ có địa vị cao trong thành Tội Diễn, cho dù cấp ám tinh trong phủ thành chủ thành Tội Diễn cũng có địa vị và quyền lợi cực cao.

Cường giả như thế lại bị Sở đại ca chém giết bằng một kiếm.

Hơn nữa còn là ba đại chiến lực của Khôi Lỗi Môn, trong Khôi Lỗi Môn, mỗi một cường giả ba đại chiến lực đều tu luyện Bất Phá Khôi Lỗi Thân, lực phòng ngự còn mạnh hơn lực công kích rất nhiều lần, trong đối thủ ngang cấp không ai có thể phá phòng ngự của họ.

Chẳng lẽ nói Sở đại ca thần bí là cường giả mạnh hơn cấp ám tinh sao?

Kiếm Thánh cấp minh nguyệt?

Nghĩ đến đây trái tim nhỏ bé của Đường Thiên Tuyết nhảy loạn lên, cho dù là gia gia của nàng cũng chỉ là cường giả cấp minh nguyệt mà thôi, nhưng tuổi gia gia của nàng đã vượt qua một ngàn, Sở đại ca còn trẻ như thế...

Cường giả Khôi Lỗi Môn không ngừng chạy tới nơi này, không ai có thể ngăn cản bước chân Sở Mộ, mặc dù Sở Mộ mang theo Đường Thiên Tuyết, còn phải bận tâm đến an nguy của Đường Thiên Tuyết nên không thể thi triển thực lực thỏa thích, hắn vẫn có thể dùng một chiêu chém giết cường giả chạy tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.