Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3002: Chương 3002: Kinh động và quay về. (Hạ)




Kiếm Thánh cấp hạo dương, mỗi người vô cùng trân quý, trong phạm vi năm đại thành thị cũng chỉ có năm đại phủ thành chủ mới có Kiếm Thánh cấp hạo dương tồn tại, không, hiện tại nhiều ra một người chính là môn chủ Kiếm Yêu Môn Kinh Trập Kiếm Tinh Phong Vô Ý.

Nghĩ tới đây, sắc mặt hai người biến hóa.

- Chẳng lẽ người động thủ là Kiếm Yêu Phong Vô Ý?

Tương đương với Kinh Trập Kiếm Tinh, rất nhiều người càng ưa thích xưng hô Phong Vô Ý là Kiếm Yêu.

- Có khả năng, nguyên thần cường giả không phải tán loạn tự nhiên, mà là bị cầm đi.

Có kết luận này, người tiêu diệt Tà Long Điện chính là Phong Vô Ý, bởi vì trừ năm đại phủ thành chủ có cấp hạo dương ra, chỉ còn lại một mình Phong Vô Ý mà thôi.

Đây là đại sự kiện.

Hai cường giả Trảm Long Phủ nhanh chóng rời khỏi Trảm Long Phủ, phải báo cáo việc này.

Giấy không thể gói được lửa, mặc dù Trảm Long Phủ không muốn truyền bá tin tức ra ngoài, cuối cùng vẫn chậm một bước.

Chuyện Tà Long Điện bị tiêu diệt cũng sinh ra phong bạo không nhỏ, nhanh chóng truyền khắp năm đại thành thị và rất nhiều nơi trú quân, cũng sinh ra oanh động rất lớn, đồng thời đại bộ phận người đều cho rằng là Kiếm Yêu Phong Vô Ý làm, chuyện Tà Long Điện bị diệt cũng làm nhiều thế lực cảm thấy bất an.

Vốn cho rằng Kiếm Yêu Môn rất cường đại nhưng không chủ động khiêu khích năm dại thành thị, bởi vậy người Kiếm Yêu Môn cho dù tiến vào năm đại thành thị cũng không dám nháo sự, hiện tại cả Tà Long Điện to như thế, ngay trong thành Trảm Long nhưng lại bị người ta đồ diệt, hung thủ có khả năng Kiếm Yêu Phong Vô Ý, lúc này rất nhiều thế lực trong năm đại thành thị kinh hãi lạnh mình.

Trong lúc nhất thời, uy danh của Trảm Long Phủ bị khiêu khích thật lớn.

Tin tức truyền ra ngoài, Kiếm Thánh cấp hạo dương của Trảm Long Phủ là Long Hoàn xuất động đi tới Kiếm Yêu Môn, mặc dù không nói rõ vì sao xuất động nhưng có ý nghĩa thế nào thì ai cũng đoán được, nhất định là gây phiền toái cho Kiếm Yêu Phong Vô Ý, chèn ép Kiếm Yêu Phong Vô Ý một chút, nếu có thể thì trực tiếp chém giết Phong Vô Ý, dùng dương uy danh của Trảm Long Phủ.

Không bao lâu lại có tin tức làm người ta khiếp sợ truyền ra, Trảm Long Phủ Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn bị thương chạy ra khỏi Kiếm Yêu Môn, sau khi quay về Trảm Long Phủ liền trực tiếp bế quan, không có tin tức gì truyền ra, về phần Kiếm Yêu Môn, có người tận mắt thấy Kiếm Yêu Phong Vô Ý hiện thân, dường như hắn không bị thương tổn gì.

Tin tức này lại dẫn động rung chuyển thật lớn, uy danh Trảm Long Phủ bị khiêu chiến, danh vọng Kiếm Yêu Môn tăng vọt, bốn phủ thành chủ khác cảnh giác, thực lực năm đại phủ thành chủ không kém nhau nhiều, thực lực cường giả cũng không khác nhau lắm, nếu Trảm Long Phủ Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn không địch lại Kiếm Yêu Phong Vô Ý, Kiếm Thánh cấp hạo dương của bốn phủ khác ra tay cũng không thắng, trừ phi liên thủ.

Trong lúc nhất thời, năm đại phủ thành chủ trầm mặc, Kiếm Yêu Môn thừa cơ khuếch trương, một lần hành động công phá vài nơi trú quân, uy danh vô cùng cường thịnh.

Sau khi Sở Mộ biết rõ những tin tức này liền im lặng, không nghĩ tới chính mình tiêu diệt Tà Long Điện, Kiếm Yêu Phong Vô Ý lại chịu tiếng xấu thay người khác, nhìn bộ dạng Phong Vô Ý không thèm giải thích, dường như vui vẻ thừa nhận oan ức này, có lẽ sẽ làm uy danh Kiếm Yêu Môn mạnh hơn nữa, còn trợ giúp Kiếm Yêu Môn phát triển.

Loại chuyện này Sở Mộ không đi tuyên dương khắp nơi, cho dù hắn nguyện ý, hắn chỉ cần cầm Tà Long kiếm ra là được.

- Xem ra ta phải buông tha dung Tà Long kiếm làm giao dịch.

Sở Mộ nói thầm.

Hắn có ý định dùng Tà Long kiếm giao dịch với Đồ Huyết Phủ đổi lấy bảo vật tu luyện thánh khu, từ tình hình trước mắt lại không phù hợp, hắn nên im lặng trong thời gian ngắn, Sở Mộ đi vào thành Đồ Huyết, hắn đã quyết định như thế.

Trong thành Trảm Long, sau khi tiêu diệt Tà Long Điện, Sở Mộ nhanh chóng chạy tới thành Đồ Huyết.

Trôi qua năm năm, cũng không biết tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược có còn ở thành Đồ Huyết hay không.

Nếu như nói Sở Mộ hiện tại ở trong lưu vong chi địa có lo lắng gì hay không, trừ ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân ra, hắn chỉ còn lo lắng cho tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược.

Không gặp ngăn cản, sau khi bước vào thành Đồ Huyết, Sở Mộ trực tiếp đi tới Long Vân trang viên.

Không bao lâu, Sở Mộ đi tới bên ngoài trang viên, hít sâu một hơi, hắn cất bước đi vào trong trang viên.

Sở Mộ cũng không che giấu khí tức của mình, bởi vậy trong nháy mắt bước vào trong trang viên đã có hai đạo khí tức ác liệt tập trung vào hắn.

Hai khí tức này đạt tới Thánh cấp cửu tinh, cho dù chỉ là cửu tinh sơ giai.

Hai khí tức này cứng đờ, tiếp theo thu liễm sau đó lại tràn ngập kích động và hưng phấn, bọn họ cùng hô to.

- Công tử.

- Công tử.

Hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nham Kiếm Thánh hai vô cùng kích động chạy tới.

- Không tệ, thực lực đã đột phá.

Sở Mộ khẽ cười nói, năm đó hai người khuất phục dưới kiếm của hắn, bị ép trở thành hộ vệ của người khác, tiềm lực của bọn họ cơ bản đã hao hết, nếu như không có kỳ ngộ gì, chỉ sợ cả đời cũng khó đột phá tới Vạn Cổ cửu trọng thiên, hôm nay mới qua năm năm lại đột phá.

Kỳ thật gặp được Sở Mộ, trở thành hộ vệ của Sở Mộ, được hắn chỉ điểm mới là kỳ ngộ lớn nhất.

Sau năm năm khổ luyện kiếm pháp, bọn họ tìm được cơ hội đột phá và vững vàng tiến thêm một bước.

Nói tới hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh cùng Bàn Nham Kiếm Thánh đã sớm đạt tới Thánh cấp bát tinh cực hạn, đạt được cơ hội đột phá cũng là đương nhiên, đoán chừng tiềm lực của bọn họ cũng dừng ở nơi này.

Ngay sau đó có một thân ảnh xuất hiện, mang theo hương thơm nhàn nhạt.

- Công tử.

Lâm Bích Nhược lao ra khỏi phòng, nàng kích động không cách nào hình dung, nội tâm hưng phấn nói không nên lời.

Từ khi biết tin Sở Mộ chết đi, Lâm Bích Nhược vẫn không tin, nàng vẫn chờ đợi, không ngờ chờ được ngày công tử quay về.

Sở Mộ phát hiện khí tức của Lâm Bích Nhược mạnh hơn trước kia, tu vi tiến thêm một bước, vậy mà đạt tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong, khí tức không phải rất ổn định, đoán chừng vừa đột phá tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong không lâu.

Thời gian năm năm, dựa vào thiên phú của Lâm Bích Nhược lại từ Vạn Cổ lục trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong, không biết nàng phải trả giá bao nhiêu cố gắng và tâm huyết mới đạt tới bước này, cũng có thể thấy nội tâm nàng khát vọng trở nên cường đại mạnh cỡ nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.