Tóc đỏ dựng đứng như kim thép, khuôn mặt kiên cường bởi vì tu luyện Huyết Ma đại pháp mà toát ra chút ma ý. Đôi mắt đỏ nhạt nhìn Sở Mộ chăm chú.
Sở Mộ chỉ gặp Trần Cương một lần, bây giờ là lầ thứ hai. Sở Mộ khá bất ngờ về thay đổi lớn của Trần Cương.
Ngoại hình hơi thay đổi, thực lực biến đổi nhiều nhất.
Sở Mộ nhìn áo giáp đỏ máu trên người Trần Cương là biết nó không tầm thường, không chừng tốt hơn Chiến Hổ sáo trang của hắn.
Trần Cương cũng nhìn thấy Sở Mộ, gã đi từng bước tới gần, khí thế càng lúc càng mãnh liệt:
- Sở Mộ, hôm nay ta muốn chém ngươi, dùng máu của ngươi tẩm bổ Huyết ma sáo trang của ta!
Thanh âm kia tràn ngập sát ý, thậm chí có chút điên cuồng ma tính.
Tuy chỉ gặp mặt Sở Mộ một lần, chỉ chiến đấu một lần duy nhất nhưng lần đó thành sỉ nhục khiến Trần Cương khó quên.
Trần Cương cố ý đánh lén chẳng những không giết người được ngược lại bị một kiếm diệt gọn, bị mất mác còn trở thành trò cười. Đánh lén người ta không xong ngược lại bị tiêu diệt, đúng là trò cười.
Trần Cương thề gã phải trả thù Sở Mộ.
Trần Cương được kỳ ngộ, được Huyết ma sáo trang, tu luyện Huyết Ma đại pháp khiến tâm tính của gã bị ảnh hưởng, dục vọng báo thù bị phóng to không ngừng.
Sở Mộ lạnh nhạt nói:
- Ngươi không có bản lĩnh đó.
Trần Cương không giận, gã ngoác miệng nhe hàm răng trắng sáng trong sương mù đỏ:
- Có bản lĩnh hay không rất nhanh ngươi sẽ biết!
Người Trần Cương dâng lên khí thế, ngưng tụ hóa thành bóng ma màu đỏ, cô đọng hơn lúc mới vào Hổ giản mấy phần.
Khí thế cực kỳ mạnh mẽ nghiền áp ập đến, tràn ngập ma sát. Người có khí thế không bằng Trần Cương sẽ bị ảnh hưởng, tinh thần hỗn loạn khó phát huy ra thực lực.
Nhưng Sở Mộ thì không, khí thế của hắn không yếu.
Mũi nhọn đâm trời, uy thế vô vàn. Khí thế ngưng tụ thành kiếm to trên bầu trời đối diện ma ảnh màu đỏ.
Cự kiếm khí thế chém xuống.
Ma ảnh màu đỏ gầm rống điên cuồng tấn công như muốn xé xác Sở Mộ ra.
Kiếm chém, ma ảnh đỏ run rẩy, bị cắt ra như tờ giấy mỏng. Người Trần Cương run rẩy, gã biến sắc mặt, ý thức hỗn loạn, tư duy tạm dừng trong khoảnh khắc.
Khí thế bị phá ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần.
Vào phút khí thế bị phá là thời cơ tấn công tốt nhất, Sở Mộ là đại cao thủ giỏi về nắm giữ thời cơ nên tất nhiên nắm chắc cơ hội này, khoảnh khắc rút kiếm ra.
Kiếm như vệt sáng chém tới, giây lát vượt qua mấy chục thước nhanh chóng đến gần. Nếu không có gì bất ngờ thì kiếm này sẽ lại giết Trần Cương lần thứ hai.
Khi kiếm đến gần Trần Cương thì xảy ra ngoài ý muốn, Huyết Ma sáo trang trên người gã bỗng tỏa ánh sáng máu chặn lại Xích Huyết kiếm của Sở Mộ.
Trần Cương thừa dịp này phản ứng lại, kiếm răng cưa lớn màu máu cô đọng sát ý đáng sợ, một kiếm nặng nề như phá núi chém non chặt xuống.
Kiếm nặng nề giáng xuống chợt thay đổi, sát khí hùng hồn phát ra ánh sáng đỏ sậm như núi thây biển máu ngay trước mắt, vô số xác chìm nổi.
Trần Cương vốn rất mạnh, có kiếm lớn Huyết Ma trong tay phối hợp phát huy ra uy lực càng đáng sợ hơn.
Huyết quang tràn ngập phủ lên bốn phía, che rợp trời.
Trần Cương phản ứng lại, bộc phát ra phản kích siêu khủng khiếp, hoàn toàn thể hiện thực lực của gã. Sở Mộ rất ngạc nhiên.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là kinh ngạc, vì lúc này Trần Cương tuy mạnh vẫn chưa bằng Liệt Địa Chiến Hổ Vương.
Sở Mộ rút kiếm, Xích Huyết kiếm chém qua, kiếm ý tiểu thành gia cố đánh nát núi thây biển máu. Huyết quang vỡ ra, tan nát, biến mất.
Trần Cương đã nhận ra thực lực hiện tại của gã so với Sở Mộ có sự chênh lệch không hề nhẹ. Dù Trần Cương không cam lòng, dù gã tức giận nhưng không vì vậy mà đánh mất lý trí, gã còn con bài chưa lật, gã trực tiếp tung ra át chủ bài.
Kích hoạt . . . thuộc tính Huyết Ma sáo trang!
Sát khí khủng bố dâng lên từ Huyết Ma sáo trang như sương khói tràn ngập. Sở Mộ cảm giác tim đập chân run, như có hung ma tuyệt thế sắp thức tỉnh.
Sương khói đỏ hơi tán đi, Trần Cương đã thay đổi, mái tóc dài đỏ bay trong gió, đôi mắt bắn ra hai luồng huyết quan kinh người, tóc dài nửa tấc như máu lửa đang đốt cháy.
Huyết Ma nhập người!
Vèo!
Mái tóc đỏ bắn ra, từng sợi như kiếm đâm thẳng vào Sở Mộ, cực kỳ sắc bén đâm thủng không trung, muốn đâm thủng hắn thành tổ ong.
Sở Mộ huơ Xích Huyết kiếm, đường kiếm chặn lại tóc dài đỏ đánh lén. Sở Mộ xoay cổ tay chém kiếm xuống, kiếm pháp nhị phẩm Diễm Song Sát.
Trần Cương cười gằn lắc người hóa thành ba tàn ảnh đỏ khó phân thật giả né thoát một kiếm của Sở Mộ, từ ba hướng khác nhau phản kích.
Trần Cương có Huyết Ma nhập người nên lực lượng càng mạnh, tốc độ nhanh hơn, có thể phóng ra tàn ảnh mê hoặc đối thủ.
Nguyệt Quang kiếm xuất hiện trong tay trái, cùng dùng kiếm thuật khoảnh khắc đánh nát hai tàn ảnh, một kiếm chặn kiếm to răng cưa chém, một kiếm xẹt qua cổ Trần Cương.
Trần Cương hết hồn vội vàng ngửa ra sau né tránh, mũi nhọn âm lạnh xẹt qua cổ họng làm gã đứng tim.
Trần Cương hết sức vận dụng Huyết Ma đại pháp, tóc dài đỏ máu tựa kiếm từ mỗi góc độ công kích Sở Mộ. Kiếm to Huyết Ma nặng nề mà hung dữ điên cuồng tấn công muốn giết hắn.
Sở Mộ tiến lùi trật tự, lần lượt hóa giải đòn tấn công điên cuồng của Trần Cương, hắn bắt chặt cơ hội phản kích.
Huyết Ma nhập người khiến thực lực của Trần Cương tăng vọt nhiều, nhưng Sở Mộ với song kiếm thuật thì thực lực cũng mạnh gấp đôi. Tóm lại Sở Mộ mạnh hơn Trần Cương.
Sở Mộ thi triển kiếm pháp, kiếm quang như sao băng trong trời đêm rạch phá bóng tối, vụt qua không trung, nhanh đến không gì sánh bằng, vượt qua tốc độ tư duy của Trần Cương, đâm thủng cổ gã.
Trần Cương trợn to mắt, trong mắt có giật mình và không tin nổi.
Sở Mộ lạnh nhạt nói, rút Xích Huyết kiếm ra:
- Ta đã nói rồi, ngươi không có bản lĩnh giết ta.
Miệng Trần Cương mấp máy nhưng không thốt thành lời, toàn thân co giật, mắt dần tắt tia sáng, đã mất sự sống.
Trần Cương ngã ra sau té xuống đất.
Trong đôi mắt nhìn chăm chú của Sở Mộ thân thể Trần Cương nhạt dần, tiếc rằng Huyết ma sáo trang cũng biến mờ theo gã, mất tăm.
Trần Cương chết, điểm thiên tài của gã rớt xuống hơn bốn ngàn, tu vi trong khí thể bị rớt xuống hai trọng thiên, tụt xuống hạng ba.
Bắc Thần Liệt cảm giác thứ bậc trên bảng thiên tài tinh hệ, kinh ngạc kêu lên:
- Trần Cương đã chết?
Bắc Thần Liệt ngẫm nghĩ, đã phỏng đoán được:
- Sở Mộ Sở Tôn đúng là mạnh.
Bắc Thần Liệt và Trần Cương thực lực ngang ngửa nhau, khó phân chia thắng thua. Trần Cương không đánh lại Sở Mộ thì Bắc Thần Liệt cũng không thắng nổi, nhưng có mục tiêu để đuổi theo xem như có động lực.