Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2985: Chương 2985: Lục Đạo kiếm thứ mới. (Thượng)




Tuy Âm Dương Lưỡng Huyền Kiếm Trận huyền diệu hơn Thất Tinh Đoạt Mệnh Chiến Trận nhưng phạm vi Âm Dương Lưỡng Huyền Kiếm Trận lại nhỏ hơn, hoàn toàn nằm trong phạm vi bao phủ của Sở Mộ Tâm Kiếm Như Nhất, Sở Mộ cảm giác rõ ràng hơn trước, xuất kiếm càng chính xác, triệt tiêu một bộ phận Âm Dương Lưỡng Huyền Kiếm Trận sau đó xuất kiếm vào sơ hở.

- Nguyệt Tàn!

Hắn vung một kiếm như trăng sáng, kiếm này cường đại tới mức động tác của Âm Dương Nhị lão hơi dừng lại.

- Thập ngũ!

Lại một kiếm, hư ảnh sao băng từ trên trời giáng xuống xuất hiện trên cao.

- Không tốt!

Da đầu Âm Dương Nhị lão run lên, cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ tam thần, hai người không chút do dự giải trừ kiếm trận sau đó chạy ra xa.

- Âm Dương Thiên Cương!

Hai người cùng hét lớn, trên người Dương Huyền trưởng lão bộc phát hào quang màu đỏ vô cùng cường đại, đường hoàng chính đại giống như mặt trời đang thiêu đốt, trên người Âm Huyền trưởng lão lại bộc phát hào quang màu đen âm lãnh rét lạnh càn quét các nơi, dường như một mặt trăng lạnh buốt giáng thế.

Âm Dương giao hội, thiên địa biến sắc.

Hào quang màu đỏ và màu đen dung hợp với nhau, hóa thành một cái cự long hai màu đang điên cuồng xoay tròn cắt nát tất cả, chấn động hư không, lực lượng khủng bố thiên băng địa liệt.

Sở Mộ biến sắc, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, uy lực một chiêu này đã vượt qua hắn tưởng tượng, nghiễm nhiên cũng vượt qua lực lượng cấp minh nguyệt cực hạn.

Lục Đạo kiếm thức!

Có sáu vòng xoáy xoay tròn và không ngừng xếp đặt vị trí đâu vào đó chống cự Âm Dương Thiên Cương Cự Luân chấn động xoắn nát, lực lượng cường đại đánh tan cự luân.

Hắn dựng kiếm lên cao giống như hóa thành ngọn núi như thanh kiếm sừng sững trên đại địa, mặc cho năm tháng tang thương cũng không thể thay đổi.

Cô Phong Trường Tồn!

Rõ ràng uy lực của Cô Phong Trường Tồn không đủ, nó đã bị Âm Dương Thiên Cương Cự Luân nghiền áp công phá, Âm Dương Thiên Cương nghiền nát tất cả, thân thể Sở Mộ cũng không ngăn cản được, trực tiếp bị nghiền ép phá toái, trên thực tế Sở Mộ thi triển Quỷ Long Mê Tung Bộ cùng Quỷ Long Vô Ảnh Thân và Kiếm Khí Lưu Ảnh kết hợp né tránh thật nhanh, cho dù như thế Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng, toàn thân đau đớn.

Âm Dương Thiên Cương Cự Luân lớn mấy chục mét nhưng uy lực chỉ giảm một phần, lực nghiền nát đánh nát trang viên, tất cả đều bị xoắn thành bột mịn.

Âm Dương Nhị lão liên thủ thi triển Âm Dương Thiên Cương sau đó kêu lên đau đớn, toàn thân chấn động, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên một chiêu này không dễ dàng thi triển, tiêu hao và ảnh hưởng quá lớn.

- Đi!

Không chút do dự, Âm Dương Nhị lão bộc phát ra lực lượng cường đại và hóa thành kiếm quang bay xa, bọn họ cùngTác Mệnh Thất Nhận chạy ra khỏi trang viên với tốc độ cực nhanh.

Bọn họ phát hiện bọn họ đánh giá thấp thực lực của Sở Mộ, nếu ở lại sẽ có kết cục không xong.

Âm Dương Thiên Cương Cự Luân càn quét tám phương, cả trang viên bị phá hư triệt để, mặt đất xuất hiện vô số vết rách, trong Âm Dương Thiên Cương Cự Luân sinh ra hấp lực rất mạnh thôn phệ tất cả những thứ chung quanh vào bên trong.

Sở Mộ cũng cảm nhận rõ hấp lực khủng bố giống như sợi dây thừng trói buộc lên người, dùng sức lôi kéo muốn diệt sát mình bên trong.

Loại công kích cường đại vượt qua cấp minh nguyệt cực hạn làm Sở Mộ cảm nhận được uy hiếp to lớn.

Cảm nhận thân thể mình bị kéo đi, sắc mặt Sở Mộ ngưng trọng, hắn vận dụng song kiếm, từng đạo kiếm quang phá không bay đi giống như hai ngôi sao băng rơi xuống oanh kích Âm Dương Thiên Cương Cự Luân.

Từng đạo kiếm quang tấn công Âm Dương Thiên Cương Cự Luân.

Xuất kiếm xuất kiếm xuất kiếm, không ngừng xuất kiếm, trong trang viên xuất hiện nhiều ngôi sao băng đáng sợ.

Tối thiểu thi triển hai mươi lần Lưu Tinh Thập Tam Kích, Âm Dương Thiên Cương Cự Luân đạt đến cực hạn, nó sụp đổ từ bên trong, lực trùng kích càn quét phạm vi mấy chục mét chung quanh.

Tranh thủ thời gian này, đám người Tác Mệnh Thất Nhận cùng Âm Dương Nhị lão đã sớm rời xa trang viên, biến mất không thấy tung tích.

Nhìn thấy trang viên bị hủy diệt, Sở Mộ không thể ở lại nơi này.

Sở Mộ cất bước ra khỏi trang viên, hắn cũng không có đuổi giết đám người Âm Dương Nhị lão và Tác Mệnh Thất Nhận, không phải không giết, mà là đã trôi qua một thời gian ngắn cho nên không thể đuổi theo, càng chủ yếu là, Âm Dương Nhị lão thi triển Âm Dương Thiên Cương hình thành cự luân đã cho hắn linh cảm.

Âm Dương Thiên Cương Cự Luân là hai chủng lực lượng Âm Dương huyền diệu hình thành cự luân, nó xoay tròn cực nhah và ẩn chứa lực lượng kinh người, tất cả mọi thứ tiếp xúc đều bị nghiền nát, hơn nữa bởi vì xoay tròn với tốc độ siêu nhanh, trong đó ẩn chứa hấp lực kinh người, tất cả mọi thứ ngăn cản đều bị phá hủy.

Âm Dương Thiên Cương là chiêu có uy lực cực mạnh vượt qua cấp minh nguyệt cực hạn, sơ bộ đạt tới cấp hạo dương, bởi vậy thập phần cường đại, kết cấu của nó lại ổn định, rất khó có thể dựa vào ngoại lực rung chuyển.

Sở Mộ nhìn trúng tính ổn định của Âm Dương Thiên Cương Cự Luân, nếu như hấp thu tinh túy của nó vào trong Lục Đạo kiếm thức, như vậy vòng xoáy của Lục Đạo kiếm thức không dễ dàng sụp đổ, lực phòng ngự sẽ càng cường đại hơn.

Bước chân chậm chạp, Sở Mộ cẩn thận tìm hiểu Âm Dương Thiên Cương Cự Luân, hắn mô phỏng trong thế giới tinh thần, không ngừng xoay tròn giống như muốn cắn nát cả thế giới tinh thần của Sở Mộ.

Cẩn thận phân tích cấu tạo bên trong, cuối cùng Sở Mộ hiểu thấu đáo điểm huyền diệu của Âm Dương Thiên Cương Cự Luân, nó nằm ngay ở hai chủng lực lượng Âm Dương trái ngược nhưng dung hợp với nhau, dung hợp không có sơ hở tạo nên thần kỳ của Âm Dương Thiên Cương Cự Luân.

- Ta không có hai lực lượng trái ngược như Âm Dương.

Sở Mộ nói thầm.

Nếu là dĩ vãng, hắn còn nắm giữ ngũ hành pháp tắc chi lực, hỏa chi pháp tắc cùng thủy chi pháp tắc là hai lực lượng đối lập nhau, xấp xỉ hai loại lực lượng Âm Dương, đáng tiếc Sở Mộ sớm đã bỏ đi pháp tắc chi lực, hơn nữa cũng đã tiêu trừ mất, hắn chỉ còn nắm giữ chân ý.

Trong vài loại chân ý cũng không tồn tại lực đối lập.

Trong lúc nhất thời không nghĩ ra cái gì, Sở Mộ cảm giác mình đang có nhầm lẫn, hắn lại thể ngộ trọng điểm trong đó.

Dùng ngộ tính của hắn, một lần nữa tìm hiểu một lúc cũng không phải việc khó.

- Âm Dương Thiên Cương. . . Lục Đạo kiếm thức. . .

Bỗng nhiên đầu óc Sở Mộ xuất hiện linh quang, dường như nghĩ tới cái gì đó.

- Ta hiểu rồi!

Đôi mắt Sở Mộ tỏa sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.