3 ngày sau....
Toà án.
“Hai bên đã có mặt đầy đủ, tuyên bố bắt đầu phiên toà.”
“Cô Hạ Kiều Anh, công ty cô bị công ty Chu Ảnh kiện ăn cắp thiết kế “Đêm hoàn mỹ”, cô có gì để nói không?” Trần Tứ, luật sư bên Chu Ảnh vừa ra mặt liền quy chụp tội cho cô.
“Những điều công ty Chu Ảnh nói đều là vu khống, “Đêm hoàn mỹ” là do tôi tự tay thiết kế và hoàn thành.” cô lạnh lùng đáp trả.
“Chúng tôi có bằng chứng “Đêm hoàn mỹ” là của cô Anna, nhà thiết kế của Chu Ảnh chúng tôi thiết kế ra, mời các vị xem qua.” ông ta nói xong quay người bật lên máy chiếu. Hình ảnh hiện ra, là những tấm hình lúc trước Chu Ảnh đã đăng lên Facebook.
“Đây là quá trình chi tiết chúng tôi hoàn thành bản vẽ nháp thiết kế cho tới hoàn thiện bản thiết kế và hoàn thành chiếc váy.” ông ta chỉ vào những bức hình trên máy chiếu.
Một lúc sau máy chiếu tới hình ảnh cô và một người đàn ông đang đứng nói chuyện với nhau trong hầm xe, vẻ mặt anh ta có đôi chút hoảng sợ nắm tay cô.
“Người đàn ông trên bức ảnh là Hứa Đạt, anh ta 1 thành viên của phòng thiết kế công ty chúng tôi, đây là bằng chứng cô Hạ Kiều Anh và anh ta có liên hệ với nhau.” ông ta tiếp tục chỉ vào bức hình trên máy.
Cô nhìn người đàn ông trên tấm hình, cô không quen anh ta.
Chăm chú nhìn một lúc cô chợt nhận ra, anh ta là người đã va vào cô mấy hôm trước, khi nói chuyện với Triệu Thi Thi xong cô đi vào hầm xe lấy xe thì anh ta từ đâu đi đến va phải cô làm cô suýt té, cô đã nói không sao nhưng anh ta cứ lôi kéo cô xin lỗi, phải mất mấy phút anh ta mới buôn tha để cô đi.
Cô còn nghĩ bọn họ có thể bay ra mưu kế gì hay ho lắm để đối phó với cô, thì ra cũng chỉ có vậy, cô cười khinh trong lòng.
“Cô Hạ Kiều Anh, cô còn gì để nói không?” ông ta quay qua chất vấn cô.
“Nếu với vài tấm hình ông đã có thể nói tôi ăn cắp thiết kế thì tôi cũng có thể nói Chu Ảnh ăn cắp thiết kế của tôi.” cô bình thản trả lời.
“Hừ.....Tôi biết cô chắc chắn không dễ dàng nhận tội nên đã đưa Nhân Chứng đến, xin Quý Toà cho phép Nhân Chứng vào.” ông ta ngông ngênh nói.
“Được, cho Nhân Chứng vào.” Quan Toà trả lời ông ta.
“Kính chào Quý Toà.” Hứa Đạt đi đến vị trí của nhân chứng.
“Thưa quý Toà, Hứa Đạt đã thừa nhận việc bị cô Hạ Kiều Anh đây mua chuộc để lấy cắp bản thiết kế “Đêm hoàn mỹ”, cậu hãy nói hết những gì trước đó đã khai với chúng tôi cho Quan Toà.” ông ta nói với quan Toà xong thì quay qua ra lệnh cho Hứa Đạt.
“Thưa Quý Toà, chuyện xảy ra vào 1 tháng trước, lúc đó ba tôi bệnh nặng cần một số tiền lớn để làm phẫu thuật, đúng lúc tôi không biết làm sao thì có một số điện thoại lạ gọi cho tôi, cô ta muốn tôi lấy cắp thiết kế của công ty đưa cho cô ta, cô ta sẽ cho tôi tiền phẫu thuật cho ba. Lúc đó tôi vì quá kẹt nên đã lấy cắp thiết kế đưa cho cô ta, sau này tôi bị TGĐ phát hiện, thêm 1 phần tôi cảm thấy rất tội lỗi nên đã nhận hết tội của mình với TGĐ.” anh ta nói 1 mạch mây trôi nước chảy.
“Vậy Nhân Chứng có vật chứng gì chứng minh Bị Cáo mua chuộc mình không?” 1 vị quan Toà hỏi anh ta.
“Chúng tôi có.” Trần Tứ nhanh chóng cướp lời rồi chuyển trang máy chiếu.
“Đây là số điện thoại rác và tài khoảng ngân hàng ảo đã liên hệ với Hứa Đạt, chúng tôi đã tra ra ID này xuất phát từ công ty Flora.”
Cô nhìn màn hình khẽ nhăn mày, không lẽ công ty cô lại có thêm nội gián, giải quyết xong việc ở đây cô phải thanh lọc lại công ty mới được.
“Bị Cáo còn gì để nói không?” Quan Toà hỏi cô.
“Kính thưa Quan Toà, tôi là luật sư biện hộ của Bị Cáo, tôi xin thay mặt thân chủ của tôi trả lời câu hỏi của Quý Toà.” Hoa Thiên, luật sư của cô vừa nhận được tín hiệu của cô liền lên tiếng trả lời.
Đến lúc kết thúc vở kịch thú vị này rồi.
“Cho phép luật sư biện hộ trả lời.” Quan Toà nói.
“Kính thưa Quý Toà, lời nói của Hứa Đạt chỉ là lời nói từ một phía, không có chứng cớ chính xác gì thể hiện thân chủ của tôi đã mua chuộc anh ta. Hơn nữa, với số điện thoại và tài khoảng ngân hàng kia chắc chắc có người nguỵ tạo ra, nếu thật sự thân chủ của tôi muốn mua chuộc anh ta thì sẽ không bao giờ xử dụng ID tại công ty, như vậy không phải quá lộ liễu sao?”
“Và đây là đơn kiện của thân chủ tôi, chúng tôi muốn kiện công ty Chu Ảnh tội ăn cắp thiết kế và tội vu khống, xin mời Quý Toà xem qua.” Hoa Thiên điềm tĩnh nói xong đem đơn kiện phát cho Quan Toà phía trên và người công ty Chu Ảnh bên cạnh.
Mọi người ở đó ai cũng sốc nặng, chuyện gì thế này, không phải công ty Flora bị Chu Ảnh kiện sao? Sao giờ lại đi kiện ngược lại vậy?