Liên Hoa Bảo Giám

Chương 281: Chương 281: Thần thâu đối quyết, bí pháp cự mạnh đản sanh






Trong bóng đêm, cây cao trong Thiên Mục lâm che trời, Nguyệt hồ cảnh sắc huyến mỹ mê người, bên hồ, cạnh Vân Kỳ có một làn hơi nước làm người ta không nhìn rõ bên trong!

Bên trong hơi nước, bốn người đàn bà mặc trường bào trắng đang mộng đẹp. Nhưng là trên đầu các nàng, hai hắc y nhân đang quyết đấu sinh tử với nhau.

Brockman trước tiên ra tay, hai tay thập phần linh mẫn xảo địa vũ động, mỗi ngón tay đều liên miên xuất ra một đạo thủy quang, mười đạo thủy quang này xoay quanh, trông như bức họa trên bầu trời, huy động bút mực!

Chính là chiêu đắc ý nhất trong bí pháp “Lam Hải Khiếu” của Brockman:

- Hủy bút hội thải cảnh.

Bí pháp đại biểu thân phận, ít người biết được bí pháp của Brockman, chiêu thức tuôn ra bất tận. Nhưng Đỗ Trần lại không dám xuất ra bí pháp Thệ Thuyết, , chỉ bằng Liên Hoa pháp bảo nghênh chiến, không phải chiêu thức tinh diệu.

Mười đạo thủy đái đến gần, ngoài để lại một đóa sen bảo vệ mười ba ấu nữ cùng tang vật, hai đóa còn lại của Đỗ Trần đều xuất hiện, thủy minh thuẫn nhanh chóng hoá giải, năm kiện pháp bảo hạ các đạo thủy đái, tổng cộng mười lăm đạo ảm đạo đấu khí cùng pháp bảo đan đấu tại bầu trời, tạo ra cảnh tượng chói mắt.

Nhưng vẫn là như trước không có tiếng động!

Không khí yên lặng đáng sợ, quỷ dị dọa người.

Toàn bộ tinh thần chăm chú thao thống pháp bảo nghênh địch, Đỗ Trần tâm vô tạp niệm, nhưng vào lúc này…

Không hề có chút dấu hiệu, vai phải Đỗ Trần đột nhiên trầm xuống.

Làm sao vậy? Chính mình thân thể tại sao lại tự động như thế? Trong lòng có chút nghi hoặc, Đỗ Trần phát hiện một đạo thủy đái từ bên phải hắn bắn nhanh qua.

Nếu vừa rồi không phải có bản năng phản ứng như vậy... chính mình cho dù không bại cũng chật vật phi thường!

Quái thật, thân thể chính mình sản sinh bản năng tránh né sát chiêu của đối thủ.

Đây là chuyện gì xẩy ra?

Cả hai tranh phong sa trường, hai người sau giao phong thì tách ra, chính là tránh cho khi chiến đấu phát ra tiếng động!

Tại không trung cách đất ba thước, Brockman thủ ngữ châm chọc nói:

- Ngươi sợ bí pháp lộ thân phận nên không dùng phải không? Vậy, bằng loại... này chiến pháp không có kỹ xảo, hôm nay người chết là ngươi!

- Cái này không nhất định, đánh xong rồi hẵng nói.

Đỗ Trần khổ sở khó nói! Không thể làm gì khác là tiếp tục đánh, dùng 1 đóa hoa sen mở đường, thủy minh thuẫn xoay tròn đuổi đến.

- Tốt, đến đây.

Chiêu thứ hai của Brockman cũng đến!

Hắn trên không, lúc tưởng sẽ tiếp xúc tay với Đỗ Trần thì mười ngón đột nhiên biến tướng, mười ngón tay dài ra trông giống chủy thủ, nhìn kĩ lại là băng nhận.

Như đao phong cắt vào đá, Brockman quỷ dị cúi xuống, tách ra Liên Hoa cùng tấm chắn, sau đó thập chỉ hướng vào 2 chân Đỗ Trần

Linh động, kỹ xảo, tỉ mỉ tạo ra thành một kẻ hoàn hảo.

Brockman lúc này, kỹ xảo hai tay linh động không khác gì một vị điêu khắc đại sư.

“Đá bị cắt khi điêu khắc chính là cảm giác này sao?" Đỗ Trần động thân phi cao tránh né, trong lòng đột nhiên nổi lên ý niệm.

Hai người lại tách ra, Brockman hai tay ưu nhã sau lưng, như điêu khắc gia thưởng thức tác phẩm nghệ thuật của mình! Hai chiêu đã qua, hắn biết hôm nay dựa vào bí pháp và kĩ xảo của mình, chắc chắn thắng.

Tiểu thú Tyre- Hohmann trong đấu hồn khen:

- Cha thật lợi hại, Hohmann muốn học chiêu “Băng đao tố mỹ thể!” này!

Brockman đắc ý cười, đấu hồn đáp lại:

- Con còn nhỏ chưa dùng được chiêu này.

Nhìn qua Đỗ Trần chật vật tránh né, từ ái nói với Hohmann:

- Nhưng là Hohmann, có một chiêu con có thể học được, tên là “Thanh huyền giảo thủy âm”! Con nhớ kĩ, chiến đấu, cũng là một môn nghệ thuật, dùng chiêu này, con sẽ tưởng tượng một vị âm nhạc gia diễn tấu thụ cầm siêu phàm, ưu nhã!

Một mặt, Đỗ Trần nhìn thấy Brockman như Porter đánh đàn giống nhau, sử dụng mười ngón tay, ưu nhã cực kỳ, mặt khác, hắn cảm thấy sát khí sắc bén đầy trời hướng hắn bay tới!

Tránh không được, Liên Hoa thủy minh thuẫn bảo vệ toàn thân, Đỗ Trần tựa hồ lạc vào cảnh không thể phản chiêu!

Lúc này...

Phản ứng bản năng cổ quái lúc này lại xảy ra. Đỗ Trần không tự giác hướng về phía đông nam lao đi, vừa lúc đó chỗ hắn vừa rời đi đầy trời sát chiêu hướng hướng vào.

- Cao nhã nghệ thuật của Brockman quả nhiên lợi hại, hắn thấy Đỗ Trần tách ra toàn thân không hề sơ hở, bao phủ bên trong một màn hào quang, thản nhiên đối với Hohmann cười nói:

Con ta, nhớ kỹ, vừa rồi ta dùng “Thủy Bút Hội thải cảnh”, còn có một tác dụng, đó là phát ra toàn thân một hộ thuẫn phòng ngự.

Thủy đái lại hiện ra!

- Hohmann, thấy không? Đối phó loại địch thủ muốn đào tẩu này, như một vĩ đại tác gia cầm bút lông trong tay, trong một bố cục kinh diệu là giống nhau, đó là ngươi chưa nhìn thấy chiêu thức này bao giờ - Lam hải khiếu Chi vũ mặc khấu tâm tỏa!

- Con ta, trí tuệ của con làm ta kinh ngạc, đúng vậy, đối thủ tránh né công kích của chúng ta, Có điều, nói như vậy không văn nhã, phải là Khổ lệ thi (nước mắt vì thơ).

Trận chiến vẫn như cũ, nhưng bí pháp tinh diệu hơn, chiêu thức xuất a bất tận, nhưng mà người kia dù đã vài lần suýt lâm tử, nhưng tựa hồ không hề lo lắng!

Thật đáng chết!

Brockman gia trì cường độ đấu khí! Pháp bảo của hắn kém hơn so với thánh khí của mình, nhưng mình lại bị kĩ xảo của Brockman hoàn toàn áp chế! Nếu không dùng Thệ Tuyết, Táng Hoa, tối nay mình có thể gặp nạn!

Nếu hôm nay dùng Thệ Tuyết kiếm, Brockman lập tức có thể biết đối thủ của hắn là Francis.

Cái này giống như Đỗ Trần đã xác định đối thủ là Brockman, Đỗ Trần chính là đã thấy bí pháp của Brockman, thậm chí còn có thể nói ra tên bí pháp của hắn!

Đỗ Trần trong lòng uể oải nhưng có chút mê hoặc!

Hắn không ngừng hỏi chính mình: “Thân thể của ta như thế nào lại có thể tự nhiên dễ dàng tự động tránh né thế công của Brockman? Trái lại nếu ta có ý tránh né lại không thoát! Cái này hình như là bản năng phản ứng! Như thế nào vậy? Hai người chúng ta kĩ xảo kém nhau nhiều!"

"Không nên vì tránh hết hiềm nghi mà để Dịch Cốt tiếp Bairu “Đỗ Trần trong lòng cảm thán” Trước kia thấy bí pháp của Brockman, nghĩ là không có gì, có thể chống lại, bây giờ mới biết vị nghệ thuật gia nhiều lần bị mình bán đứng cao cường ra sao.”

Trong lòng suy nghĩ nhưng tay Đỗ Trần không dám chậm trễ chút nào!

Brockman lại cấp Hohmann giảng giải:

- "Thủy bút hội thải cảnh” công hiệu thứ ba.

Mục tiêu, đương nhiên là Đỗ Trần

Lần thứ ba chứng kiến mười thủy bút xuất hiện, Đỗ Trần có chút thong dong, chăm chú nhìn vào chiêu thức đối phương. Thủy Bút hội thải cảnh lúc đầu Adams chỉ dùng chiêu cái gì mà “Phá giáp liệt cốt tỏa” mới phá được! Đối với ngươi làm sao có phá giáp liệt cốt tỏa? Không đúng a!

Cùng nhất chiêu này, Đỗ Trần đột nhiên phát hiện một vấn đề, một cái vấn đề lớn!

Đáng chết Ta biết ta tại sao sẽ có phản ứng bản năng kì quái như vậy rồi, chân bản lãnh không thoát thế công của Brockman nhưng bằng thân thể phản ứng lại dễ dàng hóa giải... nguyên lai là như vậy!

Mười ngọn thủy đái của Brockman vũ động, quỹ tích của chúng nó... mẹ kiếp, cái này là mở khóa thủ pháp! Chính là “Tam tâm toàn chuyển tỏa”.

Đúng vậy, cách thứ nhất trong mở khóa!

Nghệ thuật cao nhã của thần tứ bá tước Brockman, kì thật là...

Đỗ Trần chợt hiểu ra!

Đáng chết, cái gì Băng đao tố mỹ thể căn bản là tiểu thâu dùng đao rạch ví!

Vũ mặc khấu tâm tỏa... tại cửa hàng là làm cho điếm chủ dời đi lực chú ý!

Toàn phương vị sát trận, chiêu thức Thanh huyền giảo thủy âm làm cho mình không tránh được...là cùng nhau “Tác chiến”.

Về phần cái gì “Khổ lệ thi”, huynh đệ, ngươi trốn thoát sao, gọi tên này làm gì? Ngươi là vũ nhục thi nhân, hay là vũ nhục đạo môn đồng nghiệp a...

Brockman hết thảy chiêu số biến hóa chính là thâu đạo kĩ thuật. Kĩ thuật này lạc hậu, chính là mình tại kiếp trước rót vào thân thể thành bản năng, suốt đời không quên, nên lão tử mới có thể bằng bản năng tránh né thế công hoa lệ của hắn!

- Ha ha...

Vừa thông suốt, hai người lại tách ra lần nữa, Đỗ Trần nhớ lại kinh nghiệm chiến đấu vừa rồi của mình, vừa nhìn, Brockman chiêu thức tinh diệu vô cùng, biết bản chất của hắn, trong mắt của tặc tổ tông... cái này quả thực không đáng a! Dọa người, chính mình đương nhiên sẽ không bị chật vật như vậy, không thể để cho “Bạn đồng hành” biết...

Tại thâu đạo, Đỗ Trần chính là thiên tài trong thiên tài. Nhưng, mà tại đấu thần thế giới, hắn là Thiên Sứ Thủy Thân, tốc độ tấn cấp cùng Ariza và Charleman càng là thiên tài!

Thiên tài trong thiên tài là cái gì... Đỗ Trần nở nụ cười, chính mình trước kia như thế nào không nghĩ đến chuyện này? Hoàn hảo, hôm nay Brockman cấp cho mình cái đáp án!

Vậy, chiến đấu bây giờ một lần nữa bắt đầu!

Quái dị nhìn chằm chằm Brockman, Đỗ Trần dùng thủ ngữ:

- Chờ 1 chút, sư phó ngươi là ai?

Brockman sửng sốt trả lời:

- Các hạ không hiểu quy củ sao! Lúc này giờ phút nào hỏi ta sư môn, ngu xuẩn quá!

- Không nói quên đi, ta bất quá hoài nghi ngươi là vãn bối đồng môn của ta thôi.

Đỗ Trần huy động 2 tay, hắn chính là thủy hệ đấu thần, dễ dàng xuất “Tam tâm toàn chuyển tỏa” thủ pháp, huyễn hóa ra mười thủy đái!

Mười thủy đái giống của Brockman như đúc, mặc dù có lay động, không vững chắc, nhưng là trong lòng Brockman đã nổi lên sóng gió!

Lam Hải Khiếu! Đối thủ cũng dùng Lam Hải Khiếu!

Phải biết, tu luyện Lam Hải Khiếu có hai mấu chốt, thứ nhất là thuộc tính thủy, chính mình gia tộc thần duệ huyết mạch, thứ hai là cần phải có rất cao “Nghệ thuật thủy bình” (xoay ngang nghệ thuật, ám chỉ mở khóa), đối thủ không có khả năng có hai điều kiện này à!

Chẳng lẽ hắn là bàng chi thất lạc của gia tộc mình? Brockman đổ mồ hôi! Hohmann đề tỉnh:

- Cha!!!

Vai phải hắn trầm xuống.

Một chiêu bức khai Brockman, Đỗ Trần rất muốn ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng.

Nhưng là bây giờ không thể phát ra âm, nếu không kinh động Thấm Thủy Thần Sứ rất không tốt…

- Tiếp đến thử một lần đao pháp...Năm đó lão tử trộm của Bồ Đào chính là dùng đao cắt đứt ngọc bội a.

Đỗ Trần xuất ra lão lục dạng đạo phiên, trong lòng cuồng tiếu không ngừng "Bồ Đào còn không tránh thoát đao của ta, ngươi Brockman là cái quái gì?”

Băng đao tố mỹ thể! Đáng chết, đúng là Băng đao tố mỹ thể của mình!

Brockman choáng váng, thân thể y mang Tyre thú chật vật chạy trốn, trong lòng tưởng lại: “Không đúng, Băng đao tố mỹ thể chỉ có 6 chủng biến hóa! Sao của hắn có quá nhiều chủng loại? Mười loại, mười lăm loại?... hai mươi loại??

Chớ quên bọn họ hai người kĩ thuật chêch lệch ít nhất năm trăm năm!

“Ân, khó tìm được một hảo đối thủ, tại hắn nóng nảy quá!” Đỗ Trần âm hiểm cười, buông tha truy kích Brockman, vừa huyễn hóa ra thập điều thủy đái của Brockman để luyện bí pháp mới!

Hai người chiến đấu một chỗ, Brockman hiểu được, bí pháp của đối thủ so với mình mặc dù rất giống, nhưng trong tâm không dám chắc! Bởi vì....

Kĩ xảo của hắn sao với mình còn cao minh hơn? Hơn nữa cao minh hơn nhiều lắm! Không chỉ là hơn một cấp! Thần a, điều này sao có thể?

Phải biết rằng, việc này đồng thời đại biểu cao nhã nghệ thuật thủy bình của đối phương so với mình cao hơn không biết bao nhiêu bậc!

Đỗ Trần càng đánh càng thuận tay!

“Hắc, đúng vậy, mở khóa không nhất định dùng mười ngón! Brockman đánh giá chiêu này có mười thủy căn, đó là bởi vì đấu thần thế giới thâu đạo thủ nghệ quá lạc hậu, chỉ dùng mười ngón tay...” Đỗ Trần một mặt đánh một mặt nghĩ “Tại sao ta chỉ dừng ở đây? Ta dùng miệng dùng dây thép, dùng chân, cùi chỏ cũng mở được khóa! Ân, thử một lần.”

Đột nhiên, trên tay Đỗ Trần mười thủy căn thu hồi toàn bộ, Brockman thở dài một hơi, chỉ nghe Hohmann vội la lên:

- Cha, chạy bên trái mau!

Hắn vừa nhìn…

Trăm ngàn thủy đái đang từ trên người Đỗ Trần phát ra... mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với Thủy bút hội thải cảnh!

Đỗ Trần cười nhìn Brockman chạy trốn, thầm nghĩ: "Hiệu quả không sai, đúng rồi! Được rồi, Brockman là chiêu Khai tam tâm tỏa thủ pháp, tam tâm, quá lạc hậu! Thay bằng cửu tâm thủ pháp cho ngươi thấy... haha”

Thủy đái đầy trời nhảy múa, Đỗ Trần tâm tư đã hoàn toàn không đặt trên người Brockman, “Bí pháp này, phỏng chừng Dịch Cốt cũng kinh ngạc than thở, phải nghĩ một cái tên rất rất hay mới đúng. Tên gì hay bây giờ nhỉ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.