Hạo Nam đứng cửa nhìn hai đứa trẻ đang vui vẻ ,vẻ mặt cậu u buồn nghĩ số phận sẽ đi đến đâu ,sống chết đều không được quyền quyết định hời
Bước vào Lệ Dĩnh đang cười vui vẻ thì bỗng ngậm miệng nhìn Hạo Nam ,Hạo Nam nói
_« hai đứa không cần sợ anh đâu »
Lệ Dĩnh nói
_« anh sao ? Vậy lúc nào gọi thầy lúc nào gọi anh ?»
Hạo Nam bật cười nói
_« từ giờ hãy gọi là anh vì anh còn trẻ mà phải không?»
Dịch Phong nói
_«thầy đâu có trẻ đâu già rồi »
Hạo Nam cười không ngờ trẻ con lại dễ làm người ta tổn thương như vậy
_« hai đứa trung thực thật ,thôi được rồi hai đứa ngủ đi mai chúng ta sẽ xuất phát »
_«đi đâu ạ !»Dịch Phong hỏi
_«biết trước đâu còn bất ngờ nữa ,ngoan ngủ đi »Hạo Nam xoa xoa đầu Dịch Phong
Điện thoại vang lên Thúy Khanh bắt máy
_« Mẹ ...mẹ ..con »
_«sao vậy Ngọc Ân ?»
_«con ..đâm chết người rồi mẹ ơi ...làm sao đây mẹ »
_«sao con nói gì ?bình tĩnh nói cho mẹ nghe »
_«con đâm chết người rồi mẹ ơi ,làm sao ...mẹ cứu con đi »
_«con bình tĩnh đi ,con đang ở đâu về nhà đi chuyện này chỉ là chuyện nhỏ thôi con đừng lo lắng »
_«dạ »
Về đến nhà Ngọc Ân ngồi xuống ghế Thiên Mạnh nói
_«chuyện này ba sẽ giải quyết giúp con ,con bình tĩnh đi ,ba đặt vé máy bay rồi mấy năm tới con hãy sống bên nước ngoài ,cứ yên tâm cứ coi như là đi du lịch »
Ngọc Ân ôm lấy Thiên Mạnh
_«con cảm ơn ba »
Đồn cảnh sát
_«người này không phải hung thủ »
_«tôi sai rồi ,tôi là tôi đã lái xe đâm vào ba cô xin lỗi tôi ..tôi nhận tội »
An Vi cầm cổ áo anh ta lên nói
_« không phải là anh sao anh lại nhận tội chứ ,người lái xe đâm vào ba tôi là phụ nữ mà »
_«tôi xin lỗi »
_«anh cảnh sát »
_«tôi xin lỗi ,vụ án của cô không thể điều tra thêm »
_«sao? NÈ NÈ CÁC NGƯỜI LÀM VIỆC KIỂU VẬY SAO? VẬY SAO KHÔNG NGHỈ LUÔN ĐI BA ƠI BA ƠI »
An Vi sụp xuống khóc một công tố đi qua cô nói
_« các người điều tra kiểu gì vậy?»
_« không phải hung thủ ra đầu thú rồi sao?»
_«chẳng nhẽ các người che giấu tội phạm sao ?»
_«ý cô là sao?»
_«các người đe dọa người vô tội bắt anh ta phải ra đầu thú sao ? Các người đổi trắng thay đen sao ?»
_«cô có bằng chứng sao ?bao giờ có bằng chứng thì hãy đến tìm tôi »
_«tôi nhất định sẽ đến tìm ông đòi món nợ này »
_«tôi đi trước »
Điện thoại vang lên An Vi bắt máy
_«chị ...chị ba ...ba mất rồi chị ơi ..»
_«sao? Em nói gì ?»
An Vi vừa chạy vừa khóc tới bệnh viện
Bác sĩ nói
_«nạn nhân An Bình đã qua đời vào lúc 9h30',chúng tôi rất lấy làm tiếc »
_«không ...không ...»
An Vi sụp xuống sàn hai chị em ôm nhau khóc .
Thúy Khanh gọi điện cho Ngọc Ân nói
_«con gái đừng lo nữa mọi chuyện đã được giải quyết rồi »
_«con cảm ơn ba mẹ ,con yêu ba mẹ nhiều »
_«con sang bên đấy mạnh khỏe nha »
_«vâng thôi bye mẹ »