Ma Thần Thiên Quân

Chương 309: Chương 309: Đệ nhất thần thông: Chấn áp chư thiên!




Thiên Quân cả thân hình ẩn vào hư không loạn lưu, cả một vùng đen kịt hư không bị phá vỡ vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục thì bất chợt như lâm vào tĩnh lặng, dưới chân Thiên Quân một cái đồ án hình tròn xuất hiện.

Đồ án được điểm lên chín hình tròn màu sắc khác nhau, tám vòng tròn bên ngoài có xám xịt, có sặc sỡ, có đen kịt, có tím..., bọn chúng ở giữa lại có một vòng tròn khác, chỉ là vòng tròn ở giữa chỉ nhấp nháy ánh sáng, cơ bản là không nhìn thấy nó chính xác là màu gì. Tám vòng tròn bên ngoài nhưng vươn ra vô số xúc tu chạy về phía vòng tòn sáng ở giữa, giữa chúng cũng có nhiều đường liên kết với nhau vô cùng chặt chẽ, mỗi một đường xúc tu đó lại như một cái hoa văn kỳ bí không có quy luật nào đáng nói, nó giống như được tùy tiện vẽ ra, cơ bản là không có khả năng phục chế.

“Thân thể ta...”. Thiên Quân cảm nhận một chút thân thể, hắn có cảm giác cả thân thể như một cái động không đáy, như đang hư vô hóa. “Thiên phú?”. Như trong minh minh cho hắn cảm giác này, hai từ đột nhiên hiện lên trong tinh thần của hắn, giống như những Thái sơ sinh linh khác, hắn thiên phú cũng xuất hiện, Vô cực thiên phú? Tạm thời còn không biết Vô cực thiên phú này có tác dụng gì Thiên Quân đành ném sang một bên, hắn nguyên bản thiên phú đã kinh khủng kiếp rồi, cái này Vô cực thiên phú lúc này còn chưa đã động được hắn nhiều, hắn con ngươi lại chăm chú nhìn dưới chân đồ án. Đương nhiên khi hắn nhận ra Vô cực thiên phú này có bao nhiêu kinh khủng thì lại khác.

“Đây chính là Vô cực thiên cảnh của ta, Vô Cực thiên đồ!”. Thiên Quân đứng giữa hư không bễ ngễ thiên hạ thấp giọng lẩm bẩm. Hắn dứt lời thì Vô cực thiên đồ cũng nhẹ chấn một cái như hưng phấn đồng ý với hắn, cả hư không cũng theo đó bị khuấy động lên nhưng rất nhanh liền như bị sức mạnh vô hình kiềm chế lại, hư không không tiếp tục phá toái nữa nhưng cũng không có dấu hiệu lành lại, nó đang bị cố định lại, như có một cái phong ấn vô cùng to lớn đánh xuống kìm hãm cả một vùng hư không rộng lớn khiến cho không có bất kỳ thứ gì có thể vận động, thời không, luân hồi... tất cả như lâm vào tĩnh mịch, mà tất cả những cái này chì là do Vô Cực thiên đồ chấn động một cái sinh thành mà thôi!

“Huh...”. Thiên Quân đứng trên Vô Cực thiên đồ dĩ nhiên không bị chút nào ảnh hưởng, thế nhưng hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng cái cảm giác này, cảm giác như là tay chân một dạng, hắn có thể tùy thời đánh ra cái này phong ấn trạng thái, chỉ cần hắn có đủ lực lượng, cho dù là Ám ma cốc, thậm chí Hư thiên bí cảnh cũng có thể bị hắn một chiêu này cố định tất thảy!

“Không lẽ đây là thần thông mà ta diễn sinh ra?”. Thiên Quân ngẩn ngơ một hồi thì mới tỉnh lại khẽ nói. “Thu!”. Hắn quát nhẹ một tiếng thì quả nhiên, Vô cực thiên đồ nhẹ chấn một cái, cả một khu vực bắt đầu thay đổi trở lại như cũ, lực lượng phong ấn kia chớp mắt tan rã, Thiên Quân trán cũng bất giác chảy ra mồ hôi lạnh.

“Tiêu hao thật đáng sợ!”. Đây là cảm giác đầu tiên hắn cảm nhận thấy, trước đó hai ngày chém giết ám thú hắn tiện đường khai sáng kinh mạch đã tiêu hao chín thành lực lượng dung hợp, qua hai ngày cũng đã khôi phục được khoảng sáu bảy thành, lúc này hắn vừa mới vận dụng loại kia kỳ dị phong ấn lực lượng chưa đầy mười hơi thở đã tiêu hao đến một thành lực lượng của hắn rồi, đó là có bao nhiêu kinh khủng?

Đương nhiên tiêu hao kinh khủng cũng không ảnh hưởng nhiều đến Thiên Quân tâm tình vui sướng, hắn đệ nhất thần thông đã thành, Thiên cảnh cũng đã sáng tạo đi ra, hắn chiến kinh đã xem như có chút thành tựu rồi, một cổ vui sướng cảm giác nâng lên lồng ngực khiến cho Thiên Quân cũng khó lòng áp chế lại... Hắn hôm nay đã có tư bản cùng những đại năng Thái cổ sánh vai rồi, nếu nói trước kia hắn tựu tin tiềm lực đã vượt xa tiền nhân Thái cổ thì hôm này hắn liền tự tin, bản thân liền sẽ là vô địch đương thế, chỉ cần hắn có thể trưởng thành, tinh không này sẽ do hắn một tay lật úp!

“Ha ha ha....”. Như không thê kiềm chế hắn bất chợt há miệng cười lớn, tiếng cười vang vọng vô cùng, cho dù là ở rất xa cách hắn hơn ba mươi dặm đám tu giả đang ngồi đả tọa điều tức kia cũng bị hắn đánh thức, một đám kinh nghi bất định nhìn phía hư không phá toái kia không biết Thiên Quân lại nổi điên vì cái gì.

“Hắn xong rồi?”. Có kẻ thắc mắc nói. Bọn hắn tuy rằng đều có suy đoán Thiên Quân là đang lĩnh ngộ gì đó, thậm chí là đang điều chỉnh chuẩn bị đột phá cũng không phải không có khả năng, bất quá cho đến lúc này thì còn không có ai có thể khẳng định được, cho dù là hắn muốn đột phá lúc này thì cũng cần thời gian dài bế quan, nhiều người đương nhiên sẽ không tin tưởng Thiên Quân sẽ chọn lúc này tiến hành đột phá.

“Xem ra là đang linh ngộ chút gì đó, kỳ quái, tại sao một vùng hư không đó vẫn không có dấu hiệu lành lại, hắn vẫn đang công kích hư không sao?”. Lại có kẻ khác nói.

“Tại nơi này Ám thú đầy rẫy, hắn lại ung dung bế quan hai ngày đem chúng ta thành người bảo hộ, quả nhiên là tài cao gan lớn!”. Lại có kẻ khác âm dương quái khí nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.