Nha Trang ngày 13 tháng 6 năm 2020.
7:00h sáng tại một phòng trọ.
Reng...reng...reng âm thanh của chuông đồng hồ báo thức vang lên, sau tiếng chuông reng cuối cùng của chiếc đồng hồ là tiếng đồ bị ném... bộp...bộp... và vật huy sinh là chiếc đồng hồ mang trên mình nhiệm vụ cao cả và nghi hiểm nhất là báo thức mọi người dậy khi đúng giờ. Và chiếc đồng hồ đã huy sinh vì nhiệm vụ cao cả của mik ( tui có làm gì sai đâu trời ) chủ nhân của sự việc trên là một cô gái năm nay 20t (là tuổi trăng tròn,thơ mọng) là sinh viên năm 2 của trường đại học Nha Trang, cô cao 1m65 thân mũm mĩm, nhan sắc tạm ổn ko đến nỗi xấu, Cô học ngành du lịch. Sau khi ném chiếc đồ hồ qua một bên thì cô tiếp tục mơ về giấc mơ đẹp của mik, mà ko bik rằng đang có rất nhiều người đag đợi cô.
Hôm nay là ngày giao lưu giữa các trường với nhau để tạo sự thân thiết giữa các trường, cũng là một hoạt động ngoại khóa của trường và đây là cơ hội tốt để cho các sinh viên trong ngành du lịch, giao tiếp học hỏi kinh nghiệm với nhau.
7:10h tại trường đại học NT các sinh viên đang chuẩn bị các đồ dùng để cho cuộc giao lưu ngoại khóa. Không khí rất tấp nập và vui vẻ. Bỗng từ khán đài phát ra một giọng nói của một người thanh niên độ tuổi chừng 30:
Nhà trường thông báo tất cả sinh viên tham gia buổi ngoại khóa hôm nay chửng bị đồ đạt và xe sẽ xuất phát đi vào lúc 7:30h. Các em sinh viên chú ý chửng bị đầy đủ.
Tiếng thông báo vừa dứt thì cách đó ko xa là sự nôn nóng của hai cô gái,hình như là chờ đợi ai đó:
- Chết rồi giờ là 7:15 rồi mà vẫn ko thấy Kiều Vũ đâu cả.
- Thật là đã bảo đi sớm rồi mà bây h ko thấy đâu hết. Nếu mà cậu ta mà ko đến thì tụi mik coi như chết chắc.
Một giọng nam cách đó ko xa lên tiếng:
- Hai cậu bình tĩnh đi, để mik gọi cho Kiều Vũ thử, bik đâu cậu ấy đag trên đường đến.
Sau lời khiên của Hạ Phong thì Hải Phương và Cẩm Lệ cũg đã bình tĩnh lại nhưng hai người vẫn còn chút lo lắng.
Hải Phương dục:
- Cậu gọi cho cậu ta liền đi.
- Mik bik rồi.
Hạ Phong rút trong túi ta chiếc điện thoại Iphone 10 và gọi cho cô gái tên Kiều Vũ kia ....