Nhà trường thông báo, toàn bộ các sinh viên duy chuyển đồ đạc vật dụng vào xe, và bắt đầu xuất phát.
Sau lời thông báo của cô hiệu phó, tất cả sinh viên có mặt trong khu tập trung đều duy chuyển đồ đặc vào xe của lớp mik để kịp giờ xuất phát. Trong khi đó thì ...
- Hạ Phong! Sao Kiều Vũ vẫn chưa tới?
- Cậu thử Chờ thêm xíu nữa đi, bik đâu cậu ấy đag đến.
Tuy nói là vậy, nhưng Hạ Phong vẫn thấy lo lắng.
- Nè mấy đứa sao ko lên xe mà còn đứng đó?
Tiếng nói của bác lái xe vang lên càng làm cho Phong, Lệ , Phương bồn chồn và thêm lo lắng.
- Chú ơi! Có thể chờ tụi cháu một xíu nữa đc ko , chúng cháu đang đợi bạn.
Hải Phương ko còn cách nào khác chỉ bik kéo dài thêm thời gian chờ.
- Mấy đứa nhanh lên đó, chỉ còn 1p nữa là chúng ta đi rồi. Đừng làm trễ thời gian của trường đó.
- Vâng , cháu biết rồi.
Thời gian càng ngắn lại và cuối cùng thì...
- Kia rồi cậu ấy đến rồi, may quá vẫn còn kịp giờ.
Tiếng reo lên của Hải Phương làm mọi người xoay về hướng cô chỉ và thấy một cô gái đang hối hả chạy về phía họ. Khi bik đó là Kiều Vũ đến thì cũg là lúc đoàn xe bắt đầu xuất phát,thấy vậy bác tài xế xe cũng lên tiếng khởi hành và xe bắt đầu lăn bánh trên con đường dài và mở đầu cho cuộc đời mới của Kiều Vũ.
Sau khi yên vị trên xe thì cũng là lúc Kiều Vũ....
- Mik xin lỗi mọi người mik đến muộn, và mong mọi người bỏ qua cho mjk nha. Mik hứa là lần sau mik ko đi muộn nữa., nha nha.
Kiều Vũ là một cô gái hoạt bát dễ gần cho nên mọi người cũng ko trắch mắng gì cô cả, chỉ có hai cô bạn thân của cô đang nhìn cô bằng ánh mắt viên đạn.
Thấy vậy cô cũng chỉ bik cười khổ và giải thích:
- Mik xl mà, do tối qua mik ngủ trễ để soạn thuyết trình nên bây giờ mới đi muộn, tha cho mjk nha nha.
Vẽ mặt vổ tội của Kiều Vũ làm Hải Phương mềm lòng cho nên cô cũng ko chấp nhắc gì, chỉ có Cẩm Lệ là một người khá nghiêm khắc trong việc giờ giấc cho nên cô ko nhẫn nhịn gì mà mắng xối xả vào mặt Kiều Vũ.
- Cậu có bik là hôm nay là ngày gì ko mà đến muộn hả, nếu mà cậu ko đến kịp thì thành tích thi đua của lớp mấy tháng nay sẽ bị cậu phá vỡ hết, nếu mà thành tích bị mất đi thì cả lớp sẽ chịu trận lôi đình của cô chủ nhiệm và khi đó cậu chắc bik hậu quả rồi chứ hả.
Bị Cẩm Lệ mắng cho một trận Kiều Vũ chỉ bik xin lỗi .
- Mik xin lỗi mà, lần sau mik ko có v nữa đâu cho nên tha cho mik nha đi mà.
- Cậu Còn có lần sau .
Cẩm Lệ hỏi lại vs vẽ trách móc..
- À thì sẽ ko có lần sau tin mik đi.
- Nếu lần sau còn đi trễ thì đừng trách mình. Cẩm Lệ cũng đã nguôi một phần cơn giận, thấy v Kiều Vũ liền trả lời:
- Mik bik rùi , cậu đừng lo... Hèhe..hèhe...
Sau khi xl mọi người xong ,Kiều Vũ lấy từ balô ra là một tờ giấy nhìn thì rất lâu rồi, và một tấm thẻ tre vs hình dạng kỳ lạ. Cô ko bik vật này là gì chỉ bík nó rơi ra từ vách đá khi cô đi du lịch cùng bạn của mình ở gần suối.