Phục Hy thị nhìn Như Lai, thở dài:
- Đều tại ta, chỉ trách thực lực của ta không đủ.
- Là dị tộc kia thực lực quá mạnh mẽ.
Phật Tổ Như Lai lắc đầu.
Phục Hy thị không khỏi gật đầu, trịnh trọng nói:
- Đúng, quá mạnh mẽ, thực lực hai gã Hỗn Độn dị tộc này... Đặc biệt là dị tộc có đuôi kia, hắn có lẽ có thực lực Tổ Thần đỉnh tiêm, may mắn Kỷ Ninh ngăn trở được hắn.
Lập tức Phục Hy thị quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên.
- Bắc Minh, ngươi vậy mà có thể ngăn được dị tộc kia...
- Ta so với hắn, cũng là ở hạ phong.
Kỷ Ninh nói.
- Phải bằng vào một thanh thần kiếm mới có thể so sánh với hắn.
Vừa rồi mình thi triển huyết sắc thần kiếm, thực lực liền phóng đại, một màn này dị tộc chứng kiến, đám người Phục Hy thị cũng chứng kiến, chỉ sợ sớm đã có chỗ suy đoán.
Hơn nữa luận thực lực, phóng nhãn Tam Giới, thậm chí kể cả hai Hỗn Độn dị tộc kia, thật đúng là không có ai dám nói ổn thắng Kỷ Ninh! Thực lực đến trình độ này, Kỷ Ninh tự nhiên không sợ hãi, bất quá hắn cũng không có khả năng nói cái này gần kề chỉ là một phần nhỏ uy năng của Tử Quang Quỳnh. Muốn chữa trị Tử Quang Quỳnh... Đối với Kỷ Ninh mà nói, còn cực kỳ xa xôi.
- Khó trách, xem ra Kỷ Ninh ngươi cũng có một ít gặp gỡ.
Phục Hy thị cười gật đầu.
- Kỷ Ninh, ngươi có khả năng không rõ lắm cái gì là Tổ Thần đỉnh tiêm! Giống ta, Nữ Oa, Chúc Dung, Tổ Long... Năm đó sinh ra là Tổ Thần, chúng ta ở lúc vừa mới sinh ra, liền có thực lực Tổ Thần. Như Tam Thanh, Như Lai, Thần Nông… mỗi một cái đều bằng vào Chân Thần Đạo Tổ chi thân, ngẫu nhiên ở cảnh giới đạo ngộ có trình độ cực cao, mới có thể so sánh Tổ Thần, ở Tam Giới được xưng là cấp độ lĩnh tụ.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Thân là Tổ Thần, nếu cảnh giới đạo ngộ cao, ví dụ như hiểu được năm đại Thiên Đạo Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Như vậy liền có thể có được thực lực Tổ Thần đỉnh tiêm. Như Nữ Oa Nương Nương, ở trước Thượng Cổ phá diệt đại chiến, cũng đã lĩnh ngộ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ cùng với Âm Dương, còn có Sinh Mệnh! Thực lực mạnh, so với Tổ Thần đỉnh tiêm cũng cường đại hơn một ít, so với hai Hỗn Độn dị tộc mà hôm nay chúng ta đụng phải cũng mạnh hơn nhiều.
Năm đó cũng chỉ có Vô Gian Hỗn Độn giới Tâm Ma chi chủ mới có thể cùng Nữ Oa so sánh.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nữ Oa, hoàn toàn chính xác rất nghịch thiên. Bản thân là Tổ Thần, lúc trước lại hiểu được tám Thiên Đạo. Hơn nữa trận chiến ấy... cuối cùng Nữ Oa Nương Nương còn hiểu được Hỗn Độn Thiên Đạo, trở thành Thế Giới Thần!
- Đáng tiếc, Nữ Oa rời đi.
- Tâm Ma thân dung Thiên Đạo.
Phục Hy lắc đầu.
- Năm đó ta sinh ra là Tổ Thần, chưởng hủy diệt Thiên Đạo. Ta chuyển thế. . . Không cảm ngộ ra Sinh Mệnh Thiên Đạo, là vĩnh viễn không khôi phục được trí nhớ.
Phục Hy lắc đầu tự giễu.
- Ta hôm nay ngộ ra Âm Dương Thiên Đạo rồi, nhưng không thể ngộ ra Sinh Mệnh Thiên Đạo. Cho nên hôm nay ta như trước chỉ là Chân Thần.
- Phóng nhãn Tam Giới, trong các Tổ Thần đã biết, cũng chỉ có Vô Gian Môn Vạn Vật Chi Chủ.
- Hiện tại Bắc Minh ngươi thần thông hộ thể không thua gì Như Lai.
Phục Hy nhìn Kỷ Ninh.
- Kiếm thuật cao minh, có thể cùng dị tộc đại năng kia tương xứng. . . Dùng thực lực của ngươi, phóng nhãn Tam Giới, cái kia đã là ai cũng không sợ rồi, ở thời điểm mấu chốt, nhiều ra một Đại tướng như ngươi, đó là một phương chúng ta may mắn.
Như Lai cũng mỉm cười nhìn Kỷ Ninh.
Tuy tổn thất hai đại pháp thân, nhưng chứng kiến thực lực của Kỷ Ninh, Như Lai như trước thấy may mắn.
. . .
Đám người Kỷ Ninh không có vội vã chinh chiến, mà ở nguyên chỗ chờ đợi, đợi đại khái thời gian uống cạn chung trà, Hậu Nghệ, Toại Nhân thị suất lĩnh một đám Chân Thần Đạo Tổ đến.
Bởi vì trong trận doanh Nữ Oa tọa trấn đại năng không nhiều lắm, vì vậy rất nhanh, Phật như Như Lai, Toại Nhân thị mang theo chút ít Chân Thần Đạo Tổ quay trở về.
Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh, Nhân Hoàng Phục Hy, Hậu Nghệ, thì suất lĩnh 29 vị Chân Thần Đạo Tổ, tiếp tục ở trong Thượng Cổ phế tích chinh chiến! Dù sao khu vực còn lại của Thượng Cổ phế tích, từng cái đều vô cùng nguy hiểm khó gặm, trải qua lần này, đám người Kỷ Ninh chinh chiến càng thêm cẩn thận, tốc độ cũng càng thêm chậm.
Lần này đám người Kỷ Ninh chia làm ba đội ngũ, theo thứ tự là Bắc Minh Kiếm Tiên Kỷ Ninh, Phục Hy, Hậu Nghệ đến thống lĩnh!
Ba chi đội ngũ bọn hắn cách rất gần, đồng thời tiến lên, lẫn nhau hô ứng!
Sở dĩ không có tụ tập thành một chi đội ngũ là lo lắng lâm vào bẫy rập của địch nhân, nếu như lần trước, Như Lai, Phục Hy, Kỷ Ninh đều vây ở trong trận pháp. . . Như vậy Phục Hy muốn phá giải trận pháp liền khó hơn rồi, Kỷ Ninh ở trong trận cũng không cách nào đi xé rách trận pháp! Cho nên bảo trì khoảng cách, mặc dù gặp nguy hiểm, cũng không đến mức đều rơi vào.
Khoảng cách 300 vạn dặm rất gần, dùng tốc độ Cửu Giác Điện Xà của Kỷ Ninh, một cái hô hấp là có thể tới, mọi người có thể nhanh chóng trợ giúp lẫn nhau.
. . .
Thời gian mỗi năm đi qua.
Đám người Kỷ Ninh mỗi trải qua một chỗ, đều tiến hành đại phá hư, hủy diệt!
Thứ Tu Đại Ma Thần cùng Vô Gian Môn, cũng đồng dạng thiết hạ chút ít bẫy rập, trận pháp để đối phó đám người Kỷ Ninh, bất quá đám người Kỷ Ninh, Hậu Nghệ, Phục Hy càng thêm cẩn thận. Bọn hắn vất vả phá giải hiểm cảnh, hủy diệt vô số thế giới trong Thượng Cổ phế tích.
Hủy diệt Thượng Cổ phế tích, chẳng khác nào hủy diệt thổ nhưỡng mà dị tộc sinh tồn.
- Tam Giới sắp đại chiến, những dị tộc này còn sống. . . Ngược lại tương lai có khả năng xâm chiếm Tam Giới.
Đám người Kỷ Ninh đều không nương tay, vì tộc đàn sinh tồn, ai cũng sẽ không nương tay.
Đám người Thứ Tu Đại Ma Thần có lẽ bằng vào Động Thiên thế giới mang đi một ít sinh linh, nhưng Động Thiên thế giới mới bao nhiêu? Lại có thể mang đi bao nhiêu? Sợ là một phần vạn dị tộc cũng mang không hết, những thứ khác tất cả đều bị diệt!
Kỷ Ninh, Hậu Nghệ, Phục Hy thường xuyên tương trợ liên hợp lẫn nhau, giao tình cũng càng sâu.
******
Chinh chiến Thượng Cổ phế tích năm thứ ba mươi chín, cũng là năm thứ 19 sau Như Lai kiếp nạn.
Bên ngoài Thượng Cổ phế tích.
Tiều phu khiêng búa, thiếu niên áo trắng cầm kiếm, nam tử cao lớn mặc đạo bào trận đồ, ba người bọn hắn đứng ở trong hư không, sau lưng là một đám Đại Năng Giả, mỗi người nghiêng nhìn Thượng Cổ phế tích.
- Ầm ầm...
Xa xa một thế giới đang sụp đổ, Thượng Cổ phế tích sớm đã phá thành mảnh nhỏ bắt đầu liên hoàn sụp đổ.