Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1129: Chương 1129: Chương 1130




Lục Hạo Khải hơi kinh hãi, “Bởi vì sự việc lần trước, cô ta đã bị công ty bãi nhiệm chức vụ sao?”

“Đúng! Buổi sáng hôm nay, Cố An An đã nói cho mẹ biết.

Bùi Dao Tinh cũng muốn cô ta đến công ty mình làm việc, dù sao Lâm Tử Thường ở phương diện thiết kế cũng có gặp may mắn về thiên phú, hơn nữa chuyện này lại bị bí mật xử lý, rất nhiều người cũng không biết Lâm Tử.

Thường tại sao lại rời công ty cũ, chỉ cần cô ta tới công ty chúng ta, mẹ đều có an bài sẵn.”

Lục Hạo Khải vẫn còn có chút lo lắng.

“Mẹ, mẹ có chừa lại đường lui không?”Hắn trực tiếp hỏi.

Tần Ninh Trăn nhìn qua con trai, lạnh lùng cười cười: “Chúng ta tất nhiên là sẽ có đường lui, con không cần lo lắng, cho dù cha con có không còn, con cũng không bao giờ phải thua kém người khác, con sẽ phải sống tốt hơn bắt cứ ai.”

Nơi này nếu không có, Tiểu Khải vẫn còn có phần tài sản khác chờ thừa kế, bà ta đã vì đứa con trai này của mình mà chuẩn bị đầy đủ.

Lục Hạo Khải vừa nghe, liền yên tâm.

“Mẹ, mẹ có thể nói cho con biết không?

Đường lui của mẹ là gì vậy?”

Hắn rất muốn biết, chỉ có biết cụ thể. thì hắn mới có thể an tâm.

Trong khoảng thời gian này hắn đã không thể ngủ một giấc an ổn được.

Tần Ninh Trăn nhìn con trai rồi cười cười, “Tiểu Khải, chuyện này thì con không cần biết, nhưng mà con yên tâm, mẹ sẽ thay con sắp xếp tất cả, con chỉ cần dựa theo lời mẹ nói mà làm, vào mùa tới, doanh thu của chúng ta nhất định phải tăng lên để củng có thêm địa vị của chúng ta ở tập đoàn Lục Trăn, hiện tại tài chính tổn thất đã được lắp đầy, bọn họ sẽ thể đem vấn đề này ra mà làm ầm ï được nữa.”

Lục Hạo Khải nhìn thấy vẻ mặt tự tin của mẹ như vậy cũng thấy an tâm.

Tần Ninh Trăn nhìn vào Lục Hạo Khải, cười cười, nói lời răn dạy: “Tiểu Khải, có đôi khi con cảm thấy được bản thân đã đủ có gắng, nhưng con phải nghiêm túc suy nghĩ lại một chút, bắt tay lên trán mà ngẫm nghĩ, bản thân con thật sự đã đủ cố gắng chưa?

Cho dù đó là trong cuộc sống hay tình yêu cũng thế; công việc hay học tập cũng thế; rèn luyện cũng tốt, hứng thú cũng được, con thật sự đã đủ cố gắng nỗ lực sao?”

Lục Hạo Khải hơi hơi sửng sốt, nhìn qua Tần Ninh Trăn “Mẹ, vì cái gì mà đột nhiên mẹ lại nói máy lời như vậy?”

Tần Ninh Trăn vừa đi vừa nói chuyện: “Tiểu Khải, nhóm người Lục Hạo Thành bọn họ rất lợi hại, là bởi vì bọn họ thật sự cố gắng, rất đoàn kết, hơn nữa một chút cũng không oán giận, cũng không kiêu ngạo, trên người bọn chúng có rất nhiều năng lượng tích cực, mà chính những năng lượng tích cực này và năng lực của chúng lại khiến con thấy ghen tị và căm ghét.

Mẹ cũng không cần con phải trở thành người mạnh mẽ vang dội như Lục Hạo Thành, nhưng con không thể vừa thấy xảy ra chuyện đã nghĩ muốn trồn tránh được.”

Không thể không nói, điểm này của Tiểu Khải rất giống người đó, năm đó, hắn cũng là bởi vì không muốn chịu trách nhiệm mà bỏ trốn.

Mà bản thân bà ta, thời điểm cuối cùng cùng người đó gặp mặt, sau đó ở cùng nhau, đêm hôm đó qua đi, khiến cả cuộc đời bà ta gần như rơi vào trạng thái suy sụp.

Hiện tại nhớ tới chuyện năm đó, lòng bà ta vẫn còn sợ hãi.

Nếu được quay trở về quá khứ, bà ta cũng sẽ lựa chọn con đường như vậy, bà ta sợ sự nghèo khó, cứ nghĩ đến đi theo công tử con nhà giàu thì có thể sống những ngày.

tháng tốt đẹp, nhưng bản thân bà ta đã sai lầm rồi, ngày tháng tốt đẹp là do chính mình giành lấy, không phải ngồi đợi người khác mang tới.

Mà ở thời điểm đó, Lục Dật Kha bị lời ngon tiếng ngọt của bà ta làm mê mắn đầu óc, khiến cho cuộc sống của bà ta thoải mái hơn rất nhiều.

“Tiểu Khải, mẹ sẽ không để con phải lẻ loi hiu quạnh một mình, lại càng không để con phải mắt đi tất cả những gì con đang có, mẹ đã làm đủ mọi cách, lên kế hoạch để có được những thứ như hiện tại, sẽ không bao giờ cho phép nó rơi vào tay người khác được.

Cho dù là Lục Hạo Thành cũng không có khả năng.”

Tần Ninh Trăn mỉm cười nhìn đứa con trai bên cạnh, ở trong lòng bà ta, con trai mình vĩnh viễn đều là ưu tú nhát.

Lục Hạo Khải cũng cười cười: “Mẹ, con đã biết, con biết mẹ đối với con là tốt nhất mà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.