Edit by Trà Nữ Lê
“Nhất định là rất vui vẻ?” Cố Mạnh đứng dậy “Ta đi tắm, bây giờ người có thể đi ngay”
Đào Sơ Tâm chậm rãi đứng dậy, đôi chân gần như nhũn ra
Xoay người, nhìn thấy đôi chân thon dài đang bước đi
Cô có thể rời khỏi nơi này sao, rời khỏi Cố Mạnh rồi? Tại sao? Bị đối xử như một con chó trong 3 năm qua, giờ cô được tự do rồi?
Thế nhưng, tại sao lúc này cô vẫn không thấy vui? Bởi vì Cố Mạnh nói thả là thả ngay lập tức làm cô cảm thấy buồn sao? Hắn đối với mình thật sự là không có một chút tình cảm nào?
Cố Mạnh đứng tắm tại vòi hoa sen, nước làm trôi đi sự mệt mỏi. Trong đầu hắn giờ đây là hình ảnh của Tư Hải Minh và Đế Anh Thy
Hắn không cần đi dòi hỏi cũng biết Đế gia cùng với Tư Hải Minh có quan hệ
Lúc trước tình cờ gặp ĐÀo Anh Thy thật sự là vẫn chưa biết sự tình về Đế gia, tại sao Tư Hải Minh lại gặp được Đế Anh Thy
Đào Sơ Tâm mặc dù kích động không thành công nhưng cũng không phải là không có tác dụng. Liền sau đó Tư Hải Minh đã cho người đến cảnh cáo rồi. Nếu không thì hắn sẽ khẩn trương như vì cái gì?
Như vậy, nếu như Đế Anh Thy ở bên cạnh Tư Hải Minh xảy ra chuyện thì ba anh em nhà họ Đế sẽ như thế nào? Chắc chắn sẽ không để yên cho Tư Hải Minh
Trên cửa truyền đến âm thanh, cửa phòng tắm bị mở ra, Đào Sơ Tâm đi vào
Cố Mạnh lấy khăn bông lau nước trên người, xoay người nhìn xem cô
Đào Sơ Tâm trên thân đang mặc chiếc áo ngủ, cởi ra, bên trong không mặc cái gì cả
Cố Mạnh không nhúc nhích, như thế mà đứng nhìn xem cô làm gì “Ta cho phép cô đến rồi?”
“Để em hầu hạ anh!” Đào Sơ Tâm vội vàng và hèn mọn nói “Thân hình của em không kém hơn so với người khác, mặc kệ anh yêu cầu cái gì, em đều sẽ khiến anh hài lòng. Anh cũng nói, những người đàn ông kia lên giường với em đều nhớ mãi không quên, chẳng lẽ anh không thử nghĩ một chút sao?”
Cố Mạnh giật mạnh khăn tắm đang quấn trên hông, đi tới, đứng trước mặt cô, nhìn cô “Biết tại sao ta chưa từng động vào người không?”
“Vì…vì sao?” Cô cũng rất muốn biết. Hay tại vì anh chê cô bẩn? Nhưng chính anh là người đưa cô lên giường với những người đàn ông khác mà!
“Đương nhiên là bởi vì khác giống loài. Ta là người, còn cô là chó!”
Câu nói này như là một lời sỉ nhục tôn nghiêm của Đào Sơ Tâm . ngôn tình hài
“Ta thì lại yêu cầu về hoàn mỹ, nếu như không cùng khẩu vị khi ở trên giường cảm giác thoải mái sẽ giảm đi một nữa. Tiêu hao khí lực, ta sẽ không làm tốn công mà lại không có kết quả” Cố Mạnh phân tích
Đào Sơ Tâm hoàn toàn bị hắn làm cho chấn động, không biết đáp trả ra sao
Nói cho cùng, bản thân bị hắn ghét bỏ, cô cũng không phải là người hợp khẩu vị của anh
“Em muốn ở bên cạnh anh, Cố Mạnh, ngoại trừ anh, em không có ai để nương tựa. Em chỉ có anh, mặc kệ anh muốn em làm cái gì đều được cả, không được sao?” Đào Sơ Tâm nhất quyết muốn ở lại nơi này, bỏ qua mọi tôn nghiêm
Cố Mạnh bật cười “Ta bắt cô, cô muốn chạy trốn, giờ ta thả cô đi, cô lại không đi? Thật là ngu ngốc
“Em thích anh, em không nghĩ rời đi anh…” Đào Sơ Tâm chảy nước mắt, ăn xin không cần sự tôn nghiêm, chỉ cần được sống an nhàn
Đưa tay nắm vào tay của Cố Mạnh, bị hắn đẩy mạnh ra
Cố Mạnh liếc nhìn cô “Ngươi thật sự cho rằng ta sẽ thả cô đi? Chẳng qua là ta đang thăm dò cô thôi. Ở bên cạnh ta, tốt nhất là cho ta nghe những lời dễ nghe, bằng không thì xuống lại tầng hầm đi”
Đào Sơ Tâm rung mình khi nghĩ đến cảnh mình sống ở tầng hầm. Ba năm cô bị giam thật lâu trong tầng hầm, cửa khóa chặt, mãi sau được thả ra cô vẫn không thể thoát khỏi ác mộng