Edit By Trà Nữ Lê
“Thy, em nói xem uống cà phê ở đây có hay không những phụ huynh cùng trường?” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy dường như nghĩ đến chỗ này, những phụ huynh khác chắc chắn cũng sẽ uống cà phê ở đây trong lúc chờ đón con, cũng giống như Tư Hải Minh và nàng lúc này…
Lúc này, bàn tay Tư Hải Minh đưa tới, lau qua cánh môi mềm mại của nàng
Đế Anh Thy kinh ngạc, vừa định đẩy tay anh ra nhưng mà vừa rồi Tư Hải Minh nói có phụ huynh cùng trường uống cà phê ở đây nên nàng mạnh mẽ ngăn chặn sự phản kháng của mình!
Đế Anh Thy chịu đựng, ánh mắt lạnh lùng trừng mắt Tư Hải Minh ngồi đối diện, người đàn ông này là đang cố ý! Anh muốn chạm vào nàng, nàng nhất định sẽ phản kháng. Nhưng chỉ cần nói có phụ huynh cùng trường ở đây nàng sẽ chiếu cố!
Bởi vì nàng không nghĩ đến vấn đề chuyện Ba Mẹ của sáu đứa bé không hòa thuận bị truyền ra ngoài sẽ khiến cho tâm lý nhỏ yếu sẽ bị tổn thương!
Đừng nói rằng Tư Hải Minh dùng tay thân mật lau qua miệng nàng, mà thậm chí hôn nàng nàng cũng chỉ có thể đứng im tiếp nhận!
Cũng may Tư Hải Minh không làm như vậy! Nếu không sau này nàng sẽ tuyệt đối không tha thứ cho anh!
Đêm qua bị anh hôn lén đã là nhẫn nại nhưng không có nghĩa cho phép xảy ra lần thứ hai!
Đế Anh Thy bưng ly cà phê sữa uống một hớp lớn, uống xong mới phản ứng được vừa rồi mình nói đồ uống không ngon, đối đầu với ánh mắt cưng chiều của Tư Hải Minh Đế Anh Thy tức giận đến mức mém chút là cắn nát răng của mình!
“Ở nhà kho có phát hiện cái gì không?” Tư Hải Minh hỏi nàng
“Đế Anh Thy ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa sổ, nói “Không có”
“Cố Mạnh đi đến làm cái gì?”
“Điều tra hung thủ”
“Hung thủ điều tra hung thủ”
Đế Anh Thy nhếch môi, không nói chuyện
Nàng nhớ lại dáng vẻ của Cố Mạnh tại nhà xác, lại vừa rồi gặp tại nhà kho, nếu như Đào Sơ Tâm thật sự bị Cố Mạnh giết, như vậy cô ấy đối với Cố Mạnh là có vấn đề gì lớn
Diễn kích chuyện này cũng rất giỏi, diễn xuất như thần
Chẳng qua tất cả chỉ là trước mắt, đều là suy đoán, không có chứng cứ chỉ rõ Cố Mạnh là hung thủ
Nàng tới tìm điện thoại kia còn không biết bên trong có cái gì? Có lẽ cái gì cũng sẽ không có…
“Tôi đi phòng vệ sinh rửa tay” Đế Anh Thy không nhịn được, cầm lấy túi xách bên cạnh hướng toilet ở lầu hai đi
Vào trong, trốn ở gian phòng, lấy điện thoại di động ra để mở khóa
Vì là điện thoại cũ nên mở khóa rất là dễ
Sau khi mở khóa tay Đế Anh Thy cứng lại
Màn hình chính là một mẫu tin nhắn với nội dung ‘Cố Mạnh giết dì Hà’
Có ý gì?
Đào Sơ Tâm tại sao lại lưu lại tin nhắn như này? Nàng nghĩ sẽ là dạng tin nhắn như ‘Cố Mạnh giết tôi?’ tại sao lại thành ‘dì Hà’?
Vì điện thoại đời cũ nên chữ M với chữ H không cùng một chổ, nếu như đang ở tình thế cấp bách cũng không đánh nhầm thành chữ ‘Hà’ à?
Đế Anh Thy không nghĩ thông đây là ý gì, nhưng có thể khẳng định là Cố Mạnh giết người
Đào Sơ Tâm lưu lại mẫu tin nhắn kì quái có nghĩa muốn vạch trần việc ác của Cố Mạnh, chỉ là một chữ ‘Hà’ không thể nào là chứng cứ…
Đế Anh Thy sợ mình ở trong toilet quá lâu sẽ bị Tư Hải Minh hoài nghi, liền đi ra ngoài
Tư Hải Minh quét mắt vào túi xách đặt bên cạnh hỏi “Không có sao chứ?”
“Trong toilet tôi có thể có chuyện gì?” Đế Anh Thy không đem phát hiện của mình nói cho Tư Hải Minh nghe, cũng không muốn làm như vậy. Nàng một mực xem mối quan hệ giữa mình và Tư Hải Minh không liên quan. Nếu như năng lực của mình có giới hạn nàng sẽ nhờ các anh giúp đỡ
Đến giờ đón con, bọn trẻ nhìn thấy Ba Mẹ đến đón liền rất vui vẻ
Từ lúc tới Kinh Đô Đế Anh Thy đều như vậy, Đế Anh Thy thấy bọn trẻ vui vẻ mỗi ngày trong lòng cảm giác áy náy cũng sẽ giảm đi một chút
Thậm chí hy vọng có thể cho bọn nhỏ càng nhiều điều tốt đẹp hơn, ấm áp hơn
Trở về chung cư, sau khi dùng bữa tối xong Đế Anh Thy dẫn các con ra công viên chơi. Tư Hải Minh cũng ở bên cạnh chăm sóc
Chơi tầm khoảng một giờ mới trở về
Đế Anh Thy một tay nắm Bảo My một tay nắm Bảo An. Bảo Hân cùng Bảo Vỹ được Ba nắm bàn tay nhỏ, Bảo Nam cùng Bảo Long năng động đi cùng nhau, vừa đi vừa tranh giành đồ chơi
“Bảo Nam đừng kéo! Bảo Long!” Đế Anh Thy kêu các con
“Mẹ ơi chúng con sẽ không té đâu!” Bảo Nam nói
“Sẽ không!”
Tư Hải Minh ánh mắt am hiểu sâu nhìn Đế Anh Thy, dường như nàng nói cái gì đều có thể gây sự chú ý đến anh
Lúc ở công viên dưới chung cư, Đế Anh Thy nghĩ đến hình ảnh dì Hà nhảy từ trên lầu xuống, nằm trong vũng máu…
Dì Hà…
Trong đầu Đế Anh Thy bỗng dưng phát hiện ra điều gì khiến cho chân nàng bước lên bậc cấp loạn choạng…
“A…”
Thời điểm chuẩn bị ngã xuống bên hông xiết chặt, bị Tư Hải Minh ôm từ đằng sau, ngã vào ngực của anh
Đế Anh Thy bị ôm khí tức có chút run, giống như cảm giác bị hù dọa
Tư Hải Minh nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng nàng, giống như động tác trấn an con “Thy, có anh ở đây, không xảy ra chuyện gì đâu”
“Mẹ có sao không?”
“Mẹ…”
Sáu đứa bé lo lắng nhìn Mẹ
Đế Anh Thy vội vàng thoát ra khỏi ngực của anh, chỉnh lý tâm lý của mình “Mẹ không sao” Nàng vừa cười cười vừa sờ đầu nhỏ của Bảo Nam “Mẹ còn dặn các con kẻo ngã, không nghĩ là Mẹ sẽ ngã, thật sự là sơ ý…”
“Đó là do Mẹ lo lắng con với Bảo Long nên mới không để ý đến chân của mình” Bảo Nam nói
“Mẹ ơi, chúng con không nghịch nữa!” Bảo Long nói
Đế Anh Thy cười ôm lấy các con “Mẹ mặc dù là người lớn nhưng có lúc cũng không cẩn thận sẽ té ngã, không có liên quan đến các con”
“Có Ba ở đây, Mẹ sẽ không sao!” Bảo Hân nói
“Ba sẽ bảo vệ Mẹ…” Bảo My lên tiếng
“Dạ, bảo vệ Mẹ!” Bảo An nói như nam tử hán
Đế Anh Thy cười “Được rồi, đi thôi, chúng ta vào thang máy”
Tư Hải Minh không nói chuyện, mắt đen thật sâu nhìn Đế Anh Thy khôi phục thần sắc trở lại bình thường
Sau khi các con lên giường đi ngủ, Đế Anh Thy ra khỏi phòng nhìn Tư Hải Minh ngồi ở trên ghế salon còn không có ý muốn rời đi
Đi qua “Anh có thể về”
“Em tìm được điện thoại?” Tư Hải Minh nói
Đế Anh Thy thân thể cứng lại, điện thoại đã bị nàng cất giấu sao anh có thể biết được?
“Bên trong có cái gì?” Tư Hải Minh hỏi
Đế Anh Thy rót cho mình ly nước uống “Cái gì cũng không có. Tại sao anh biết tôi tìm được điện thoại?”
“Đào Sơ Tâm lưu lại chỉ có cái điện thoại. Tại quán cà phê đi toilet còn cầm theo túi xách, bên trong là em che dấu đồ vật”
“Đúng là điện thoại, nhưng không phát hiện cái gì” Đế Anh Thy nói
“Có liên quan đến dì Hà?”
Đế Anh Thy kinh ngạc
Tư Hải Minh không tiếp tục hỏi
Đế Anh Thy uống nước bên trong miệng nuốt xuống, nhìn Tư Hải Minh đứng dậy, cứ nghĩ là anh chuẩn bị đi
Không nghĩ là đi đến hướng của nàng, đi đến trước mặt nàng đứng vững chãi, dáng người cao lớn làm cho nàng như bị áp bách
Anh nhìn xuống nàng im ắng khí tràng khiến cho Đế Anh Thy toàn thân không được tự nhiên, dời mặt đi chổ khác