Một Thai Sáu Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 961: Chương 961: Nội dung bút ghi âm 2




“Để cho người phụ nữ khác tiến vào cuộc hôn nhân của mình, cũng không khác gì phản bội. Tôi và Lục Sương… Lục Sương là mẹ của Hải Minh.

Chúng tôi có một đứa con trai đáng yêu, có một gia đình hạnh phúc. Sau khi ở với nhau vài chục năm, chúng tôi không cãi nhau quá nhiều, cho dù mặt đỏ thì hôm sau cũng tốt rồi.

Cho đến nào đó, tôi phát hiện bà ấy đang lén kiểm tra điện thoại của tôi. Tôi làm như không nhìn thấy, đồng thời cũng rất nghi ngờ không biết mình làm gì mà khiến bà ấy không tin tưởng mình như thế, trước kia Lục Sương trước sẽ không làm mấy chuyện thế này.

Nhưng nghĩ lại, nếu bà ấy muốn kiểm tra thì cứ việc, tôi cũng không thẹn với lương tâm. Có một ngày, Lục Sương nói với tôi muôn sinh một đứa con gái, cho Hải Minh một cô em, sau này cũng người làm bạn.

Lúc ấy tôi hơi do dự, dù sao lúc Lục Sương sinh Hải Minh đã xuất huyết suýt nữa mất mạng, sắp bốn mươi rồi mới sinh đứa thứ hai, tôi thật sự không chắc chăn”

“Ông do dự, tâm trạng của vợ ông không tốt, sau đó ông có đồng ý không?”

“Đúng vậy. Hôm đó tôi đông ý, Lục Sương rất vui, tâm trạng cũng rất tốt. Lúc chuẩn bị mang thai, tôi tìm người làm chăm sóc đồ ăn cho bà ấy, còn tìm bác sĩ chuyên nghiệp điều trị sức khỏe nữa. Người đó cô biết, là Hạ Khiết Mai, bây giờ viện trưởng Mai”

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó cũng mang thai như mong muốn, nhưng Lục Sương cũng không vui vẻ bao lâu, phần lớn thời gian đều buồn bực không vui, thậm chí là cố tình gây sự. Nói tôi ghét bỏ bà ấy mập xấu già. Hạ Khiết Mai nói phụ nữ có thai đều tương đối mẫn cảm, không có vấn đề gì hết, chỉ cần quan tâm vợ mình một chút là không sao.

Nhưng không biết vì sao, tôi làm thế nhưng Lục Sương vẫn không hài lòng. Ngay lúc tâm trạng Lục Sương không ổn định, Liêu Ninh lại xuất hiện bên cạnh tôi, làm phục vụ trong quán cơm đối diện công ty của tôi. Bà ta rất cẩn thận, tôi chỉ đi ngang qua một lần mà bà ta nhớ hết những sở thích của tôi.

Có lẽ thời gian đó tôi bị Lục Sương làm cho phiên muộn nên tương đối gần gũi với Liêu Ninh. Nhưng tôi chưa từng nghĩ tới chuyện ngoại tình, chẳng qua chỉ cảm thấy người phụ nữ này khéo hiểu lòng người, rất ôn nhu tri kỷ mà thôi

. Còn Lục Sương, bụng càng ngày càng lớn, cũng càng nóng nảy hơn, có lúc tôi cảm thấy bởi vì cô ấy nhìn thấy tôi nên tâm trạng không tốt.

Sau đó một thời gian tôi làm việc cả ngày trong công ty, sau khi về nhà, Lục Sương càng tức giận, chất vấn tôi đi ở đâu. Tôi nói đến công ty, bà ấy không tin rồi bắt đầu tức giận.

Thời gian đó lợi nhuận của công ty xảy ra vấn đề, tôi vừa lo việc công ty, vừa quan tâm đến tâm trạng bà ấy, khiến thể xác và tinh thần vô cùng mệt mỏi.. “

“Tư Hải Minh không biết những chuyện này sao?”

“Nó ở trọ trong trường nên không biết”

“Vậy có phải anh ấy cũng không biết chuyện Liêu Ninh gọi điện thoại cho vợ ông không?”

“Lúc nào? Lục Sương không nói với tôi” Tư Lệnh Sơn giật mình.

“Tôi nghĩ, tính cách của vợ ông tương đối mạnh mẽ, ông hiểu bà ấy, cho nên cho dù phát hiện bà ấy nhìn lén điện thoại nhưng cũng làm như không thấy. Thật ra, khi bà ấy nhìn lén điện thoại của ông, Liêu Ninh cũng đã tham gia vào rồi, chẳng qua ông không biết mà thôi. Sau đó vợ ông muốn sinh đứa thứ hai, không phải bởi vì Tư Hải Minh, mà là không có cảm giác an toàn.”

“Tôi không biết Liêu Ninh gọi điện thoại cho bà ấy, Lục Sương không nói gì cả…”

“Chắc hẳn trong thời gian vợ ông mang thai, Liêu Ninh cũng thường xuyên gọi điện thoại cho bà ấy, nếu không tâm trạng của bà ấy sẽ không ổn như vậy. Liêu Ninh là một người phụ nữ ích kỷ, vì mình mục đích của mình mà chuyện gì cũng làm ra được. Bà ta làm thế với ông cũng không phải chuyện gì lạ. Đổi lại người khác thì cũng chưa hẳn có thể trốn được. Sau đó, ông lại cưới Liêu Ninh, đây mới là ngòi nổ khiết Tư Hải Minh hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với ông!”

“Đúng vậy… Tôi không phải người chồng tốt, cũng không phải người ba tốt, cũng may thằng bé có bản lĩnh nên không cần tôi quan tâm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.