Edit By Trà Nữ Lê
Đế Anh Thy ánh mắt khẽ run, rũ xuống, lắc đầu “Không có ý nghĩa, anh ta biết em còn sống, nếu mọi thứ lại không nhớ rõ sẽ chỉ nhận thiệt thòi…”
Vấn đề này Đế Bắc Lẫm đương nhiên biết nhưng anh vì thấy em gái cưng của mình đau lòng thì lòng anh cũng không thoải mái
Hận là không thể nhảy xuống máy bay cho Tư Hải Minh vài quả bom!
“Anh Thy không sợ, có các anh ở đây Tư Hải Minh là cái thá gì chứ, hắn dám tổn thương em thì để anh ba cho hắn quả bom!” Đế Bắc Lẫm an ủi em gái
“…” Đế Bắc Lẫm cứng đơ cảm xúc, anh cũng có bom à!
“Lúc ấy nếu như không phải em ba ngăn cản, anh liền đánh hắn vài chước tại chổ luôn!”
“…” Đế Bắc Lẫm cứng đơ cảm xúc, lúc ấy làm gì em cảm anh?
Đế Anh Thy từ đầu đến cuối đều nhìn qua phía bên ngoài cửa sổ “Không cần lo lắng cho em, em không sao. Chỉ là nhất thời nhớ lại tất cả nên vẫn chưa kịp thích ứng…”
Ba năm sau, gặp lại Tư Hải Minh nàng thật rất không thích ưng
Không thể nào hiểu được vì sao mình lại bị Tư Hải Minh lừa?
Những hình ảnh thân mật, gặp gỡ từng li từng tí đều ghi nhớ trong đầu, thế nào đều không quên được
Trừ khi nàng lần nữa dùng thuật thôi miên
Chẳng qua vừa rồi nàng cũng có nói không cần phải làm vậy. Lại thôi miêng Tư Hải Minh vẫn sẽ xuất hiện, mà lựa chọn của nàng không thể xác định…
Dù sao Tư Hải Minh là người như thế nào nàng vẫn là người rất rõ… Sâu không lường được, ai cũng không đoán trước được điều gì…
“Quyền nuôi dưỡng con có thể đoạt lại” Đế Hoàng Minh nhìn chăm chú vào khuôn mặt Đế Anh Thy
Đế Bắc Lẫm cùng Đế Hạo Thiên lập tức bắt đầu tỏ thái độ, dù sao chuyện này các anh rất mong muốn
Con là dòng máu của Đế gia, Tư Hải Minh có lấy vợ sinh con là chuyện của anh, sau này Đế gia sẽ không cùng hắn gặp nhau
“Anh Thy, anh cả nói rất đúng, con là do em cực khổ sinh ra, nuôi dưỡng đến gần ba tuổi bị Tư Hải Minh cướp lấy, cái này hoàn toàn không có đạo lý. Chỉ cần em đồng ý, anh lập tức để máy bay quay đầu” Đế Hạo Thiên nói
“Yên tâm Anh Thy, con của em, các anh cũng sẽ thương họ chúng như em thương con em” Đế Bắc Lẫm nói
Đế Anh Thy không dám lên tiếng
Nàng đương nhiên muốn đem sáu đứa bé nuôi dưỡng rồi cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Tư Hải Minh. Chắc hẳn các anh trai cũng nghĩ như vậy
Chỉ lạ, thật sự như vậy sẽ dễ dàng sao?
Đem con để uy hiếp Tư Hải Minh, sẽ buông tay con cái sao?
Đến lúc đó hai bên sẽ đánh nhau
Ba người anh của nàng sẽ không chịu thua, vấn đề vẫn là những đứa con
Lúc nàng rời đi những đứa con vẫn chưa tới ba tuổi, ba năm sau bọn nhỏ còn nhớ rất rõ mẹ của chúng. Trong lúc ba năm nàng mất trí nhớ, sáu đứa trẻ cùng Tư Hải Minh là một gia đình, nên suy xét kĩ, hình ảnh của Tư Hải Minh trong tâm trí của bọn trẻ đã khắc sâu
Để bọn chúng không gặp mặt cha ruột của mình, như vậy càng không được
Như vậy chỉ khiến cho Tư Hải Minh có cớ để đến đảo Trân Châu gặp mặt, vậy chẳng phải thuận tiện cho anh sao?
Dù sao khi nàng nhớ lại mọi thứ thì không thể không để ý đến con của mình được
“Anh Thy không cần lo lắng như vậy đâu, có các anh ở đây, em chỉ cần đợi ở đảo Trân Châu. Anh hai cam đoan sau khi em ngủ dậy liền thấy sáu đứa trẻ!” Đế Hạo Thiên nói
“Ừm. Tư Hải Minh không thể nào đấu lại ba anh em mình. Nếu sau này bọn trẻ nhớ ba của chúng không phải không cho phép mà chúng ta cũng có thể đưa bọn chúng rời khỏi đảo để đi Kinh Đô ở vài ngày, như thế thì ổn thỏa” Đế Bắc Lẫm ôn nhu nói
“Con là do em sinh, lý do gì lại để cho hắn nuôi? Trước kia hắn nuôi là do em một mình nên đấu không lại, hiện tại thì không giống thế. Em muốn thế nào các anh đều sẽ làm cho em!” Đế Hạo Thiên nói