Ads
Tiêu Thần Vũ ngây ngốc đứng đó, vẻ mặt cô đơn nói không nên lời, cả người trong nháy mắt này tựa hồ đã già đi mấy chục tuổi, lẩm bẩm nói: "Nếu sớm biết rằng Thiên Ma sẽ như vậy... ta..."
Hắn lắc đầu, đột nhiên bước đi, chỉ để lại khí tức cực kỳ trầm trọng phía sau.
Lăng Mộ Dương đứng thẳng tắp, cao ngất như, ánh mắt sắc bén, nhẹ giọng nói: "Tiêu Thần Vũ, chuyện Thiên Ma lần này, nếu còn mạng, ngươi và ta cũng quyết sinh tử đi!"
Thanh âm của hắn rất nhỏ, nhưng Tiêu Thần Vũ đã đi xa lập tức có hồi ứng, chỉ nghe hắn than khẽ một tiếng: "Ngươi muốn báo thù cho Xuân Ba ư? Được, ta chờ ngươi."
Tiêu Thần Vũ đã đi xa.
Diệp Thu Diệp không nhịn được liền thở dài khuyên nhủ: "Mộ Dương, ngươi sao phải khổ vậy chứ? Ngươi và Xuân Ba là huynh đệ, chẳng lẽ chúng ta không phải là huynh đệ của ngươi ư? Chẳng lẽ Tiêu nhị ca không phải là huynh đệ của ngươi sao? Thủ túc tương tàn, sao phải vậy chứ?"
Lăng Mộ Dương không nói gì, sắc mặt trắng như màu áo.
Sau đó hắn xoay người bước đi.
Trần Nghênh Phong xì một tiếng nói: "Nói thì nghe hiên ngang lẫm liệt lắm, chẳng lẽ vây công Lệ gia, Lăng gia bọn họ không có ai đi sao? Gì mà phải giả nhân giả nghĩa như vậy?"
Thân ảnh đã đi xa của Lăng Mộ Dương dừng lại, thanh âm rất trầm thấp: "Lệ gia không thể tồn tại, phải giải tán.
Là vì lúc trước cho rằng lệ gia có thông đồng với cửu kiếp, điểm ấy ta chưa bao giờ phủ nhận."
" Nhưng, lúc trước mọi người cũng đều thông tin tức, Lệ gia có thể không có, nhưng Lệ Xuân Ba thì không thể không, điểm ấy không phải mọi người đều công nhận ư?"
"Do Tiêu Thần Vũ tự mình tới tọa trấn ta vốn tưởng rằng ít nhất cũng có thể giữ dưới một mạng của Lệ Xuân Ba. Nhưng, vừa hay sau khi Tiêu Thần Vũ đi, mới dẫn tới Xuân Ba chết."
" Trần Nghênh Phong ngươi nói ta giả nhân giả nghĩa, nói ta giả vờ giả vịt. Ngươi thích nói gì thì nói, có điều, xong việc này rồi, ta tất sẽ giết ngươi!"
" Ngươi không nói gì ta cũng phải giết ngươi! Ngươi hay là Tiêu Thần Vũ đều không còn là huynh đệ của ta, sao có chuyện thủ túc tương tàn?"
Lăng Mộ Dương thân hình như tên, phát ra một tiếng vù, biến mất trong màn đêm.
Da mặt Trần Nghênh Phong lập tức tím lại, quay đầu nói: "Các ngươi xem... tên hỗn đản này."
" Tính tình của Mộ Dương ngươi chẳng lẽ không biết?" Diệp Thu Diệp cười khổ một tiếng: "Mọi người đi chuẩn bị đi. Đợi cho đại chiến chấm dứt rồi, có thể giữ được tính mạng thì hẵng nói tới những chuyện khác."
Mọi người giải tán.
Đệ Ngũ Khinh Nhu đi sau cùng.
Khi hắn đi tới cửa, lại phát hiện một bóng người phía trước, đang khoanh tay mà đứng.
Gia Cát Thương Khung.
Hiển nhiên là đang chờ hắn.
Đệ Ngũ Khinh Nhu dừng bước: "Gia Cát tiền bối!"
Gia Cát Thương Khung khoanh tay mà đi, thản nhiên nói: "Liên quân Thất đại gia tộc cũng chỉ vì Thiên đỉnh thịnh hội, hành động long trọng như vậy, nếu không có trù tính cẩn thận thì Chắc chắn sẽ mang đến một mảng hỗn loạn."
" Ta tới tìm ngươi để thương lượng chuyện này." Gia Cát Thương Khung trầm ngâm một chút rồi nói: "Còn nữa. Bất kể như thế nào, trước đó, thành kiến và công kích đối với quý gia tộc ta xin lỗi, xin hiểu cho, Đây là sự bất đắc dĩ của gia chủ."
Gia Cát Thương Khung có thể nói như vậy, chẳng khác nào là hạ thấp mình, đến thỉnh cầu lượng giải.
Ai có thể ngờ được vì quyết chiến với Thiên Ma, lão quái vật sống cả vạn năm, thuỷ tổ của một nhà không ngờ hạ mình thỉnh cầu lượng giải một tên hậu sinh vãn bối , từng là tôi tớ của mình như Đệ Ngũ Khinh Nhu.
Tất cả chỉ vì lấy đại cục làm trọng, lấy Thương làm trọng!
Trong lòng Đệ Ngũ Khinh Nhu chấn động, cung kính nói: "Tiền bối nói quá lời rồi. Lập trường bất đồng, va chạm là không tránh khỏi. nếu nói tới đúng sai thì lúc đó ta cũng quá nhỏ nhen. Vãn bối đối với lòng dạ của tiền bối, thực sự là sùng kính tự đáy lòng!"
Gia Cát Thương Khung thở dài: "Chúng ta tìm một chỗ trò chuyện, câu thông với nhau."
"Đúng là nên như vậy, mời tiền bối."
Một trước một sau, người lãnh đạo của gia tộc trí tuệ, một quân sư tuyệt thế, biến mất trong màn đêm.
Đáng tiếc Mạc Thiên Cơ không ở đây, bằng không tam đại trí giả đương thời cùng ở một chỗ, tin rằng trong thế gian không có bất kỳ một cường giả nào có thể thoát được sự tính kế liên thủ của bọn họ!
Mặc dù mục tiêu lần này là một vị trí giả khác, từng là cửu kiếp trí nang.
Cũng vào đêm này.
Ở ngoài hai ngàn dặm, trong một rừng cây rất kin đáo.
Nguyên lão đường của Chấp pháp giả cùng với tất cả cao thủ đứng đầu trong chấp pháp giả đều tụ tập ở đây, chờ đợi mệnh lệnh tiếp theo của Pháp Tôn.
" Không biết Pháp Tôn đại nhân lần này muốn làm ra động tĩnh lớn như vậy để làm gì?"
" Nhất định là có đại sự cực kỳ trọng đại đã xảy ra."
" Lúc trước có nghe nói lời đồn Thiên Ma xuất hiện gì đó. Lần này có phải thật hay không?"
" Có khả năng, có điều Thiên Ma rốt cuộc là..."
Rất nhiều người ở đây tuy rằng đều là lão quái vạn năm, nhưng vào lúc này cũng đoán không ra, dù sao thuyết Thiên Ma thật sự là quá mức mờ mịt, sự nguy hại của Thiên Ma, không phải tự thể nghiệm thì thật sự khó có thể cảm thụ. Trong lòng thấp thỏm, có chút hung phấn, lại có chút nóng lòng muốn thử.
" Có lời đồn Pháp Tôn đại nhân là Thiên Ma. Đúng là nực cười."
" Ha ha, chúng ta đây chẳng phải cũng thành Thiên Ma ư? Người Bịa đặt không biết nghĩ gì mà phát tán những lời đồn cấp thấp như vậy."
"Đúng vậy."
" Mọi người đừng nói nữa, cứ bĩnh tĩnh mà chờ!" Một thanh âm uy nghiêm truyền đến, người lên tiếng chính là Bình Tiêu Vân đệ nhất nhân của Nguyên lão đường, bên trong chấp pháp giả, tư cách lớn nhất.
Bình Tiêu Vân hiện tại đã hơn hai vạn chín ngàn tuổi, sau khi mấy vị lão tiền bối đời trước hồn về nơi cực lạc thì hắn thành lão cổ đổng nhất bên trong chấp pháp giả, phóng nhãn khắp toàn bộ Cửu Trùng Thiên, trừ Vũ Tuyệt Thành ra, thật đúng là khó tìm được người sống lâu hơn hắn.
Bình Tiêu Vân từ thời thiếu niên đã thành danh, cơ duyên gia nhập hàng ngũ chấp pháp giả, từ tầng dưới chót quật khởi, cho tới cho tới hôm nay thành đường chủ chấp pháp Nguyên lão đường, uy danh hiển hách, không ai không phục, chính là dưới một trên vạn người, thậm chí cho dù là Pháp Tôn bình thường thấy hắn cũng phải cung kính hành lễ tỏ kính ý.
Bình Tiêu Vân lên tiếng tất nhiên là có uy, trong phút chốc tất cả đều im lặng.
dưới Bóng đêm, một đạo bóng đen hiện lên.
Một đạo thân ảnh dáng người cao to phiêu dật xuất hiện. Đôi mắt mang theo vẻ bình tĩnh như biển, giống như quân lâm thiên hạ, bao trùm thương khung.
Pháp Tôn cuối cùng cũng đã đến!
" Ra mắt Pháp Tôn đại nhân." Nguyên lão đường dưới sự dẫn dắt của Bình Tiêu Vân chỉnh tề đứng lên.
Nguyên lão đường tổng cộng có chín người, cộng thêm cao thủ tuyệt đỉnh trên bát phẩm chí tôn của tổng bộ Chấp pháp đường thì đạt tới hơn hai mươi người; nơi này, chính là lực lượng tinh nhuệ nhất của chấp pháp giả, đỉnh phong nhất.
Tất cả, toàn bộ!
Sự lực lượng mạnh mẽ của lực lượng mạnh mẽ này đủ để ngạo thị quần hùng, đủ để tiêu diệt bất kỳ một nhà nào trong cửu đại thế gia, mà vẫn có thể toàn thân trở ra!
" Chư vị đi đường dài vất vả rồi." Pháp Tôn khoanh tay mà đứng, con ngươi như chim ưng lượt một vòng qua mặt mọi người: "Một đường đến đây, mọi người có phát sinh bất ngờ gì không?"
"Không." Mọi người đồng thanh: "Pháp Tôn đại nhân vất vả rồi."
"Ừ, lần này tụ tập mọi người đế, là bởi vì tình thế nghiêm trọng dị thường: Thiên đỉnh thịnh hội còn có mười hai ngày nữa mới chính thức khai mạc, nhưng gọi mọi người tới trước chính là muốn an bài một chút." Trong mắt Pháp Tôn hào quang chợt lóe.
" Tình thế nghiêm trọng dị thường ư?" trong con ngươi già nua của Bình Tiêu Vân tinh quang chợt lóe.
Niên kỉ của Hắn rất lớn, hơn nữa thủy chung không thể bước ra một bước cực hạn cuối cùng của Cửu Trùng Thiên, cho dù tu vi tinh trạm như thế nào thì cơ năng vẫn khó kháng cự sự mài mòn của năm tháng, sớm đã bắt đầu dần dần suy yếu, tất nhiên không thể bảo trì diện mạo trẻ tuổi xưa kia. Trên mặt đầy nếp nhăn, vừa trợn mắt, lại như là từ bên trong mắt bắn ra hai thanh chủy hàn quang lấp lánh, vô cùng lợi hại.
"Không sai." Pháp Tôn nhẹ giọng nói: "Chư vị chắc biết. Thiên Ma đã thực sự xuất hiện."
Sắc mặt Mọi người trầm trọng, so với cửu đại thế gia, chấp pháp giả đối với lai lịch của vực ngoại Thiên Ma thì hiểu biết rõ ràng hơn.
"Đây vẫn không phải là tin tức xấu nhất, Thiên Ma lần này vừa xuất hiện đã khống chế mấy nhà trong cửu đại gia tộc, bày ra âm mưu. Bản tôn qua nhiều lần trắc trở đã hiểu rõ được âm mưu của Thiên Ma, Thiên Ma dự mưu trong Thiên đỉnh thịnh hội lần này, triệt để đảo lộn chấp pháp giả nhất mạch, chặn đánh Cửu Kiếp kiếm chủ, kết thúc cửu kiếp truyền thuyết, đem Cửu Trùng Thiên này biến thành Đại bản doanh của Thiên Ma."
Pháp Tôn thở một hơi thật dài: "Kẻ địch hiện giờ ẩn thân trong cửu đại gia tộc, lại lôi kéo mấy nhà liên thủ, thế lực có thể nói cực kỳ khổng lồ, hơn nữa, Thiên Ma tu vi cao cường, rất bí hiểm, chư vị và ta vị tất có thể là đối thủ."
Hô hấp của Mọi người đều trở nên dồn dập, những tin tức xấu liên tiếp này đã chấn trụ mọi người, mọi người tuy rằng từ trong điển tịch biết sự tồn tại và nguy hại của Thiên Ma, nhưng thủy chung chưa chân chính chống lại thiên, bản năng sợ hãi của nhân loại đối với sự vật mà mình không biết trong một khắc này hiện ra rõ mồn một.
Bình Tiêu Vân cắn răng nói: "Ta thủ hộ Cửu Trùng Thiên đại lục một đời, lại không biết Pháp Tôn đại nhân có an bài gì, cứ phân phó là được, chúng ta đều là một đám xương cốt già nua rồi, nhưng vẫn không thể đột phá một cửa cuối cùng để thoát phá hư không, cũng không sống được mấy năm nữa, cứ mang mạng già ra liều mạng với Thiên Ma là được! Thiên Ma cho dù mạnh đến mấy, chúng ta dùng cái chết để chu toàn, đồng quy vu tận chắc vẫn có hy vọng!"
Ánh mắt hắn phát lạnh: "Cửu đại gia tộc đó chính là hậu đại của cửu kiếp đời trước, không ngờ cô vọng sự mong chờ của tiền bối, cấu kết với Thiên Ma, tội không thể tha! Cho dù tan xương nát thịt thì chúng ta cũng phải diệt sạch đám vong ân phụ nghĩa này. Cửu kiếp luân hồi vạn năm, kết thúc ở đời này, đúng là có định số!"
Pháp Tôn vui mừng gật đầu: "Hảo! Chấp pháp giả chúng ta mấy vạn năm qua thiết cốt tranh tranh, lòng son còn nguyên, ai cũng thế cả! Đây là thiên chức của chúng ta, là sứ mệnh của chúng ta, cũng là vinh quang của chúng ta!"
Mọi người cùng nhau ưỡn ngực, lớn tiếng nói: "Đúng! Đây là vinh quang của chúng ta! Chúng ta thủ hộ Cửu Trùng Thiên, chết cũng không hối tiếc!"
Pháp Tôn gật đầu, lập tức thở dài: "Đáng tiếc, cho dù có một thân nhiệt huyết, nhưng nếu thực lực chênh lệch quá xa, thủy chung vẫn không làm nên chuyện gì, nếu thần thức của Thiên Ma công kích, cho dù là ta cũng chịu thiệt. Công kích đó căn bản rất khó lòng phòng bị."
Hắn nghiêm mặt, nói: "Mấy ngày trước, ta một mình tìm tới Thiên Ma đánh một trận, mong có thể diệt sạch ma hoạn, trả lại yên bình cho nhân gian."
Mọi người đồng thời giỏng tai lắng nghe.
Pháp Tôn từng quyết một trận tử chiến với Thiên Ma ư? Kết quả như thế nàcó?