Nếu không phải khi nãy anh ta vừa mới chơi với Úy Trì Văn Thanh một trận, lãng phí một chút thời gian, thì bây giờ chắc chắn không đến nổi bị đối phương bỏ lại xa như thế.
"Tôi nhất định sẽ tìm cơ hội đọ sức với anh ta!" Sư Chấn Thiên nghĩ thầm trong lòng, trên mặt của anh ta cũng lộ rõ tinh thần chiến đấu.
Suốt quá trình Diệp Phàm đều không chủ động mờỡ miệng nói một câu, cho đến khi họ đến được Luyện Khí Tông, Diệp Phàm cuối cùng cũng nói chuyện.
"Cậu đừng nghĩ nữa, tôi sẽ không đọ sức với cậu, kỹ thuật theo dõi và ẩn thân của tôi đều là do tôi tự lĩnh ngộ được."
Nói xong, anh ta lập tức biến mất trước mặt Sư Chấn Thiên.
Nhìn thấy Diệp Phàm biến mất không thấy đâu, Sư Chấn Thiên cảm thấy vô cùng gượng gạo, anh ta sợ người đó sẽ hiểu sai ý mình.
Anh ta vốn không phải muốn khiêu khích đối phương, anh ta chỉ đơn giản là muốn xem thử đối phương và mình ai lợi hại hơn mà thôi.
Nghĩ đến đây, Sư Chấn Thiên cũng lập tức đuổi theo, muốn mờ lời giải thích.
Khi anh ta đến bên cạnh Diệp Phàm, Diệp Phàm đã đứng trước mặt Trần Bình, báo cáo hết mọi chuyện lại cho anh.
"Vị trí cụ thể của bọn họ chính là nơi này, không ngờ đám người này lại chiếm giữ một cái động phủ."
Diệp Phàm cau mày, đám người này kiên quyết chiếm động phủ, trong tay chắc chắn lấy đi không ít mạng người.
"Lòng tà ác của chúng sẽ không tiêu tan, qua một thời gian nhất định sẽ lại đến Luyện Khí Tông gây sự."
Trên đường anh ta cũng nghe được không ít thông tin, dù sao đám người này tuyệt đối không phải dễ đối phó.
Sở dĩ bọn họ án binh bất động, chắc chắn là đang chỡ đợi sự xuất hiện của một đội quân lớn.
Cho dù Trần Bình có lợi hại đến đâu, bọn họ sử dụng một chút mưu kế để đưa đối phương đi, Trần Bình có mạnh cũng không thể làm gì được.
"Tôi biết đám người bọn họ chắc chắn không phải là thứ tốt lành gì!" Sư Chấn Thiên vội vàng chạy tới cũng nghe thấy những lời này, sắc mặt của anh ta cũng rất khó coi.
Từ khi bắt đầu anh ta đã đoán được mục đích của đám người này.
"Nếu bọn họ thật sự muốn, hoàn toàn có thể tìm cao thủ cùng nhau giết chết lão đại."
"Nhưng bọn họ lại không làm như thế, ngược lại còn án binh bất động, chứng tỏ bọn họ chắc chắn là đang tìm cách bắt anh đi, đến lúc đó lợi dụng bản lĩnh luyện đan của anh..."
Sư Chấn Thiên nói đến đây ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc, chủ ý của đám người này cũng quá ghê gớm rồi.
"Nếu bọn họ có đủ tự tin bắt anh đi như thế, vậy chúng ta sẽ không để bọn họ được như ý!" "Chúng ta một lượt bắt hết đám chó này, cho chúng biết cái gì gọi là bên ngoài bầu trời còn có bầu trời khác, trong đám người tài còn có người tài hơn”