Người Thừa Kế Hào Môn

Chương 2307: Chương 2307: Có vấn đề






Đương nhiên là Trần Môn Anh cũng rõ điểm này, cô ta có thể thành công trở thành một blogger video clip khủng bố, đối với việc tùy mặt gửi lời cùng với quan sát tình hình đều làm rất khá, nếu không thì cô ta không có khả năng lần lượt chạy thoát từ trong nguy hiểm.

Trần Bình dẫn theo ông ngoại nhà mình đi ra ngoài xong sau đó trở về một mình, chứng minh anh tuyệt đối là sắp xếp ông ngoại tới một chỗ vô cùng an toàn.

Đối phương là người già, đi theo bọn họ lòng vòng khắp nơi tất nhiên là không tốt, cộng thêm bọn họ bị người của Càn Khôn nhốt ở trong sở nghiên cứu mấy năm, nhốt thời gian dài như vậy, chắc chắn phải nghỉ ngơi cho thật khỏe.

Mọi người thuận lợi đi tới phòng nghỉ VỊP, cùng đợi kết thúc công việc kiểm tra máy bay.

Gia Cát Thanh Phong vẫn luôn suy nghĩ tới bảo vật từ thời thượng cổ, thậm chí ngay cả nước cũng không kịp uống một ngụm.

Trần Môn Anh cũng rất tò mò đi theo bên cạnh đối phương, ngơ ngác nhìn máy tính trong tay Gia Cát Thanh Phong.

“Vậy mà người này dùng máy tính tiến hành thôi diễn?”

Trần Môn Anh cảm thấy mình giống như một người chưa từng trải việc đời, thậm chí còn cảm thấy hơi mất mặt.

Trần Bình liếc mắt nhìn Gia Cát Thanh Phong một cái, giống như chuyện này là chuyện vô cùng bình thường đối với Gia Cát Thanh Phong.

Ban đầu dựa theo lý giải của anh đối với gia tộc Gia Cát, những người này đều nên câm lấy đồng tiền tiến hành các loại thôi diễn gì đó.

Mà trên thực tế cũng thật sự như vậy.

Nhưng tên Gia Cát Thanh Phong này muốn nghiên cứu ra một số phương pháp không giống thông thường, anh ta tốn thời gian rất dài biến thôi diễn pháp đồng tiền thành thôi diễn pháp internet.

Tuy Trần Bình cũng không rõ lắm đây rốt cuộc là tình huống gì, nhưng cho dù nói thế nào, Gia Cát Thanh Phong còn vô cùng có bản lĩnh.

Trải qua Gia Cát Thanh Phong thực nghiệm nhiều lần, thôi diễn pháp này của anh ta tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, vừa đơn giản còn thuận tiện, kết quả thôi diễn còn có thể nhanh chóng xuất hiện trên máy tính, không cần người khác lại đi tùy tiện suy đoán.

Trần Môn Anh có vẻ đăm chiêu ở bên cạnh gật đầu, không thể không nói một chiêu này của Gia Cát Thanh Phong đúng là rất lợi hại.

“Thiếu gia chủ, tôi đã thôi diễn ra được, tôi đoán hôm nay có một số gia tộc sẽ biết chuyện này, có lẽ một thời gian nữa sẽ đi tới núi Đông Luân.”

“Nhưng mà tốc độ của bọn họ luôn chậm

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.