Ngay tại lúc anh chuẩn bị đi xung quanh tìm hiểu một lượt, đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa, có một đám người đang đi đến.
Bọn họ vừa tán gẫu vừa đi đường, nhìn qua rất náo nhiệt, rất nhanh đám người kia và Trần Bình đã chạm mặt nhau.
Trần Bình quan sát qua quần áo trên người bọn họ, quả thật có điểm khác biệt với quần áo đang mặc trên người mình.
Đám người này nhìn thấy Trần Bình đi qua, trong mắt lóe lên nghỉ ngờ, bọn họ không nghĩ đến thế mà lại thấy được một người hành động riêng lẻ ở đây như vậy.
Trong nháy mắt Trần Bình đã hiểu ra, đây giống như ngoại vực vậy.
Bởi vì có được kinh nghiệm nhiều năm sinh sống ð ngoại vực, Trần Bình nhanh chóng làm quen được với tình hình ở đây.
“Người anh em này, sao anh lại đi lại một mình trong cánh rừng Cổ Chước này thế? Như vậy rất nguy hiểm”
Người đàn ông dẫn đầu nhóm người này hơi nghi hoặc một chút, mở miệng hỏi Trần Bình.
Anh ta luôn cảm thấy cách ăn mặc của người đàn ông trước mắt này rất kỳ lạ, không giống như đám người bọn họ, chẳng lẽ là người ở khu vực khác chạy nạn đến đây? “Tôi cũng đi theo một nhóm đồng đội đến đây, chẳng qua gặp phải yêu thú, cho nên tôi và bọn họ tách ra”
Trần Bình mỡ miệng bịa chuyện, rất nhanh đã tìm cho mình một thân phận mới.
Nghe thấy những lời này của Trần Bình, đám người kia cũng không cảm thấy nghỉ ngờ gì.
Rất rõ ràng Trần Bình chính là thương nhân từ những thành trì khác đến.
Cũng chỉ có những thương nhân thường xuyên đi khắp nơi mới có thể ăn mặc quái dị như thế, nhìn qua dáng vẻ rất kỳ quái.
Có lẽ là nhìn thấy Trần Bình đáng thương, người đàn ông dẫn đầu kia trực tiếp vẫy tay với Trần Bình.
“Anh cũng đừng lắc lư ở chỗ này một mình nữa, đi theo chúng tôi thôi, chúng tôi muốn vào trong thành, tôi đoán chắc hẳn anh cũng thế hả?”
Tất cả mọi người nhao nhao thuyết phục Trần Bình đi theo bọn họ, nhìn thấy đối phương nhiệt tình như thế, Trần Bình cũng không đành lòng từ chối.
Quan trọng hơn chính là Trần Bình muốn thông qua bọn họ tìm hiểu thêm về thế giới này.
Khác biệt với lần trước chính mình tìm cách tiến về ngoại vực, lần này anh có thể tùy ý ra vào nơi đây, cũng không cần phải đạt đến một cảnh giới nhất định mới có thể qua đó, không cần đánh phá kết giới không gian mới có thể trở về.
Nếu như không phải vận may của Trần Bình tốt, vừa khéo gặp được một nơi mà kết giới ở đó tương đối kém, có lẽ anh đã bị người đuổi giết đến chết cũng không về được.
Một nhóm người vừa đi vừa trò chuyện, Trần Bình cũng từ trong cuộc nói chuyện đó hiểu ra rất nhiều thứ, anh không nghĩ đến đây là một đại lục huyền phù (Trôi nổi).
Khối đại lục này chia làm hai khu vực, trong đó có một khu vực là đại lục Cổ Chước, chính là vị trí hiện tại của Trần Bình.
"Một đại lục khác thì chính là đại lục Sao
- ------------------